Toàn Cầu Cao Võ

Chương 755: Địa quật rối loạn

Chuyện lần trước, hắn cũng đã nghe Phương Bình nói.
Thực ra Liễu Yêu bị vài chuyện níu chân mới cho hắn cơ hội.
Hơn nữa, lần đầu tiên, người của thành Cự Liễu không đề phòng, bây giờ Phương Bình lại chui vào lòng đất chạy trốn, chẳng mấy chốc sẽ bị phát hiện.
Lúc đào hầm sẽ hơi có chấn động, e là sẽ bị Liễu Thụ Yêu nhận ra được.
"Cho nên em cần thầy phối hợp với em."
Phương Bình cười nói: "Em không định hành động liền bây giờ đâu, còn chưa biết vị cấp chín kia có trở về hay không, em định chờ thêm chút nữa, chờ viện quân đến.
Viện quân đến dẫn cấp chín rời đi.
Đến lúc đó, thầy cũng xuất lực đi, gây ra chút động tĩnh là được, dẫn đi cường giả còn lại trong thành, về phía cây Liễu Yêu kia, hừm… cùng lắm thì chúng ta không vào nội thành là được.
Em thu lại khí tức, tùy tiện tìm một chỗ trốn, sẽ không sao."
Lão Lý vẫn còn hơi chần chờ, Phương Bình nhỏ giọng nói: "Nếu thầy có đủ dũng cảm, vậy thì cũng dụ cây Liễu Yêu kia ra đi, em sẽ nghĩ cách làm nổ mỏ năng lượng của bọn họ!"
Sắc mặt lão Lý trắng bệch, không còn giọt máu!
Mẹ nó, thật chán sống rồi chắc, cái thằng này.
Làm nổ mỏ năng lượng, dù hai vị cấp chín kia có chết cũng phải đuổi giết Phương Bình đến chết, không chết không thôi.
Quan trọng là, hắn đi dẫn dụ cây Liễu Yêu kia, rất có thể sẽ bị Liễu Yêu phẫn nộ xé thành trăm mảnh, cái thằng nhóc Phương Bình khốn nạn này, lẽ nào cứu mình vì để mình bị người ta xé xác?
"Đương nhiên, thầy không hẳn có thể dẫn nó ra được, thầy yếu xìu…"
Lão Lý đen mặt, cố ý kích ta?
Phương Bình thành thật nói: "Thôi thầy đừng cố quá, hiện tại thầy cấp tám cũng không không tới cấp tám, cấp bảy không ra cấp bảy, thầy rảnh tay thì đi diệt mấy cái thôn trấn là được, dẫn dụ mấy vị võ giả cấp tám ở thành Cự Liễu rời đi, tạo cơ hội cho em."
"Em rốt cuộc muốn làm gì?"
Lão Lý ngờ vực, thằng nhóc này thật sự vẫn muốn diệt thành Cự Liễu hay sao?
Phương Bình cười khan nói: "Không muốn làm gì hết á."
Nói xong, Phương Bình lại nhỏ giọng hỏi: "Thầy ơi thầy, một tấn đá năng lượng tu luyện trị giá bao nhiêu tiền?"
"Một tấn!"
"Một triệu gam, tiêu chuẩn giá là 900 ngàn một gam, tổng cộng 900 tỷ!"
Ánh mắt Phương Bình lấp lánh ánh sáng, cắn răng nói: "Em muốn lấy 1 tấn mang về!"
"Em không bị bệnh chứ?"
"Thầy mới bị bệnh! Được rồi, cho dù không phải đá năng lượng tu luyện, là đá phổ thông kém cỏi thôi cũng được, cũng có giá 30 ngàn một gam, một tấn cũng được 30 tỷ rồi!"
Đá năng lượng tu luyện thực ra vẫn rất hiếm, hơn nữa, dưới mỏ quặng, đá cao cấp đều ở khu trung tâm.
Nhưng đá năng lượng phổ thông thì ở đâu cũng có.
Nhặt mang về một tấn, chắc không khó chứ?
Phương Bình nói xong, vẻ mặt sáng láng lên hẳn, nói tiếp: "Mang nhiều đá năng lượng như vậy trở về, phòng năng lượng Ma Võ chúng ta mở rộng cung cấp cho các bạn học sinh, không biết tiến độ tu luyện sẽ nhanh đến mức nào?
Sinh viên trường mình không mạnh được như thầy với em, muốn tu luyện ở đâu là tu luyện ngay đó, thuốc có tốt cũng phải chuyển hóa nhiều lần, nếu mở rộng phòng năng lượng cho các bạn, tu luyện sẽ nhanh hơn nhiều…"
Lão Lý kinh ngạc nói: "Em muốn cung cấp cho đám sinh viên trường mình?"
Phương Bình từ lúc nào đại công vô tư như thế?
Phương Bình cười híp mắt nói: "Ma Võ sớm muộn cũng là của em thôi mà, sinh viên trường mạnh, nghĩa là Ma Võ mạnh. Hơn nữa em đã nghĩ kỹ rồi, sẽ không miễn phí cung cấp đâu, phải ghi giấy nợ, thực lực mạnh lên, khi tốt nghiệp phải ở lại trường trả nợ, khi nào trả hết thì mới được rời đi.
Em mà không làm như vậy, mọi người mạnh lên sẽ đi hết.
Trước hết cứ cho vay đã, chờ bọn họ mạnh mẽ lên, có thể trả nợ, em làm tìm cái gì tốt hơn cho bọn họ vay, chà chà, một đời ở lại Ma Võ làm công trả nợ đi, he he!"
Về chuyện có người dám quỵt nợ, Phương Bình sẽ cho bọn họ biết kết cục của kẻ ăn cháo đá bát sẽ thê thảm thế nào.
Ăn của hắn, thì phải làm việc cho hắn.
Mang một tấn đá năng lượng trở về, mở rộng cung cấp, bồi dưỡng mấy trăm cấp ba cấp bốn không khó.
Có lúc, không phải có tiền là có thể mua được đá năng lượng, bởi đá năng lượng không nhiều như vậy.
Riêng Phương Bình, hắn hiện tại cũng không có nhu cầu sử dụng nhiều như vậy, hắn chỉ cần điểm tài phú mà thôi.
Hiện ở địa quật, năng lượng còn đầy đủ, đến khi ở về mặt đất, tu luyện cần phải dùng tới điểm tài phú rồi.
Võ giả cấp năm rèn luyện nội phủ, huyết nhục, kinh mạch, đều tốn nhiều năng lượng. Lên cấp sáu lại càng khó, đóng kín cửa tam tiêu phải tổn rất nhiều năng lượng. Rất nhiều người bị kẹt lại ở cảnh giới trung cấp này, có khi phải tu luyện mấy chục năm, chỉ vì năng lượng ở Trái Đất quá mức mong manh.
Lần này lão Lý đã rõ: "Nói như vậy, mục đích của em là đi cướp đá năng lượng về đúng không?"
Còn cái gì mà nhiễu loạn, khiến địa quật hỗn loạn gì gì đó, rồi diệt thành Cự Liễu, tất cả đều là đạo mạo mà thôi.
Cái thằng này, nói thẳng cho rồi!
Phương Bình cười ha hả nói: "Cũng là cống hiến cho nhân loại mà."
Nghe thấy hắn không phải đi chịu chết, lão Lý an tâm hơn nhiều. Lý Trường Sinh suy nghĩ một chút rồi nói: "Bây giờ nếu em lại chui xuống đất thì cực kỳ nguy hiểm…"
"Không sao cả, trong thành có không ít cửa hàng giao dịch đá năng lượng."
Phương Bình rõ ràng, nhỏ giọng nói: "Em sẽ chờ thời cơ, chờ khi cấp chín đại chiến với nhau, người ở lại bên trong thành sẽ không quá nhiều, thầy nhớ nắm bắt thời cơ tốt, một khi cấp chín vừa khai chiến thì động thủ liền, dụ bọn họ ra ngoài.
Em sẽ thừa dịp hỗn loạn vào cướp mấy cửa hàng đá năng lượng đó.
Về cây Liễu Yêu, coi như lần này nó mạng lớn, lần sau, em nhất định tới cướp nó!"
Không nói những cái khác, chỉ riêng việc nó chứa nhiều tinh hoa sinh mệnh như vậy, Phương Bình vẫn luôn nhìn mà thèm thuồng.
Lần này lão Lý không nói thêm gì nữa, gật đầu nói: "Được rồi, em cũng phải biết nắm bắt lấy thời cơ, tuyệt đối không được làm bậy!"
"Yên tâm!"
Vừa nói xong, một đội ngũ võ giả vội vã chạy về phía bọn họ, Phương Bình nhìn lướt qua, kỳ quái nói: "Cự Liễu Thần Vệ? Bọn họ muốn làm gì, đi đâu?"
Nói xong, Phương Bình cũng không nghĩ nhiều, nhìn về phía lão Lý nói: "Em đi trước, lát nữa thầy thuận tay diệt trừ bọn hắn, chờ khi em đến gần cửa thành hẵng ra tay, như vậy cũng ít bị dòm ngó hơn."
Dứt lời, Phương Bình chuyển hướng, đi về thành Cự Liễu, về việc bị người nhận ra hay không thì cũng không đến nỗi.
Trước đó, gương mặt hắn vẫn bị nứt toác do dư âm cuộc chiến, sau khi đột phá cấp năm, Phương Bình cũng không để mình xấu xí như vậy, mà khiến vết thương khép lại, tinh hoa sinh mệnh là thánh dược chữa thương, vết thương trên mặt cũng tróc vảy hết rồi.
Sau khi Phương Bình rời đi không bao lâu, lão Lý nhìn thấy hắn đến gần cửa thành cũng không nhìn tiếp nữa, quay người đuổi theo đội Cự Liễu Thần Vệ phía trước, không hề suy nghĩ, toàn lực đấm ra một quyền mạnh mẽ!
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên!
Nguyên một khu vực rộng lớn ở phía trước chớp mắt hóa thành bột mịn.
Sau một khắc, trong thành Cự Liễu, một luồng khí thế mạnh mẽ bay lên.
"Muốn chết!"
Tiếng gào căm giận ngút trời truyền đến, trong chớp mắt, một ánh hào quang lóe qua giữa không trung.
Lão Lý cũng xanh mặt!
Tại sao người lại trở về rồi!
Cấp chín lại ở trong thành, mẹ nó, Phương Bình không phải nói hắn ở phía đường nối sao?
Không suy nghĩ nữa, lão Lý bạo phát toàn lực, điên cuồng chạy trốn, biết ngày là không thể đi chung với thằng nhóc Phương Bình khốn nạn kia, mẹ nó, lại rước lấy phiền toái lớn rồi!
...
Ngoài cổng thành.
Phương Bình cũng há to miệng, Liễu Vương làm sao ở trong thành?
Hơn nữa, lão Lý này, có giết thì giết, gây động tĩnh lớn như vậy làm gì!
"Chuyện này… Chắc sẽ không bị đuổi tới chứ?"
Phương Bình nuốt một ngụm nước bọt, đừng nhìn thấy khoảng cách hai bên xa mấy cây số, cấp chín đuổi giết cấp tám là chuyện không khó, sẽ nhanh bị đuổi kịp.
Lão Lý sẽ không bị người đánh chết chứ?
Chuyện này không đùa được đâu!
Phương Bình đau đầu, đậu xanh, chơi ngu rồi.
Đã bảo chờ phía đường nối đại chiến rồi thầy hẵng hành động. Bây giờ lại gây động tĩnh lớn như vậy, nếu như không ai đến cứu viện, xác suất lão già này bị giết không nhỏ nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận