Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1761: Ai Cũng Nợ

Hai người nhanh chóng trò chuyện, Phương Bình đột nhiên bổ ra một đao, tiếng nổ vang rền vang vọng đất trời.
"Đáng chết! Vương Kim Dương! Ngươi dám!"
Phương Bình quát lên một tiếng lớn, tiện tay ném thi thể ra, lại đấm một quyền, làm nổ tung tất cả thi thể, sau đó lại gầm dữ dội nói: "Phân thân Chân Vương! Đáng chết, ngươi lại có phân thân Chân Vương!"
Ầm ầm ầm!
Phương Bình vừa gào thét vừa tấn công sơn cốc. Lão Vương liếc hắn một cái, có chút bất đắc dĩ, một mình ngươi độc diễn không biết mệt sao? Thôi, kệ ngươi vậy.
Lão Vương cũng không trì hoãn, nhanh chóng rời đi, trước khi đi còn quát lên một tiếng lớn: "Phong Diệt Sinh, lần này không giết được ngươi, xem như ngươi may!"
"Ngươi mà cũng xứng giết ta!" Phương Bình gầm dữ dội liên tục, dùng sức vung quyền, khu vực xung quanh hầu như đều bị hắn đánh nổ tan tành.
Suy nghĩ một chút, Phương Bình tự đánh mình một quyền, đánh đến mức quần áo xốc xếch, mặt mày xám xịt.
Vương Kim Dương đã đi xa thấy hắn tự đánh mình hăng hái vô cùng, lại tiếp tục bất đắc dĩ. Rốt cuộc hai năm qua, tên Phương Bình này đã học cái gì chứ? Người địa quật gặp phải hắn, chắc chắn là xúi quẩy vô cùng!

"Điện hạ!" Xa xa, có tiếng gào lan đến.
Phương Bình quát to: "Đuổi! Đáng chết, mau đuổi theo! Bản thống lĩnh không tin hắn còn có phân thân Chân Vương thứ hai!"
Hắn vừa nói xong thì cũng có không ít người đuổi tới. Thấy khóe miệng Phương Bình chảy máu, sơn cốc hoàn toàn bị đánh thành hố trời, một số thi thể tàn khuyết rơi lả tả xung quanh, sắc mặt ai cũng thay đổi!
Nhưng rất nhanh, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Phong Diệt Sinh không chết là tốt rồi! Nếu Phong Diệt Sinh chết, đó mới là hoạ lớn ngập trời.
Phương Bình âm trầm phẫn nộ quát: "Nhìn bản thống lĩnh làm cái gì, mau đuổi theo! Không được để hắn chạy, chỉ có một phân thân mà cũng muốn giết bản thống lĩnh, mơ hão? Ngươi cho rằng bản thống lĩnh không hề chuẩn bị gì sao!"
Không ít người đều tập trung cao độ, điện hạ có nhiều thủ đoạn giữ mạng ghê. Phong Vương đại nhân quả nhiên rất mạnh!
Nghĩ thì nghĩ, vẫn có không ít người lao về phía Vương Kim Dương vừa trốn thoát.
Phương Bình lại khó chịu, quát lên: "Rút lui hết cho ta! Đáng chết, đám khốn kiếp đó cũng có không ít thủ đoạn, nhưng dám cá không phải ai cũng có phân thân để dùng!"
Một vị cường giả thống lĩnh của phủ Phong Vương vội vàng nói: "Điện hạ không sao là được, phân thân Chân Vương của võ giả Phục Sinh Chi Địa cũng sẽ không vô hạn, dùng tính mạng của hơn mười người, đổi lấy một phân thân, đáng giá, huống hồ... Người của chúng ta cũng không chết bao nhiêu, chết đều là người của Hoa Vũ..."
Phương Bình hừ nói: "Việc này khá là phiền phức, người của Hoa Vũ vừa tới đã chết, đám rác rưởi này, lại còn tụ lại một chỗ tùy tiện để phân thân đánh giết, ngu không thể tả!"
Phương Bình mắng vài câu, sắc mặt tái xanh, cũng không nhiều lời nữa, mang theo người dồn dập bay đi. Còn Vương Kim Dương thì đã sớm biến mất rồi, hiển nhiên là không đuổi kịp.
"Đi về trước, bàn bạc kỹ lại! Vừa tới đã tổn thất nặng nề, võ giả phục sinh quả nhiên giảo hoạt! Các ngươi cũng đều là rác rưởi, không ai bẩm báo chuyện bọn họ có phân thân Chân Vương cho bản thống lĩnh, nếu ta xảy ra chuyện, các ngươi cũng đừng hòng chạy!"
Bọn họ chỉ biết thưa dạ, dù sao cũng không thể trách bọn họ chuyện này được, lúc truy sát Vương Kim Dương, cũng không thấy hắn dùng cái này, có lẽ hắn cảm thấy bọn họ không đáng để dùng phân thân Chân Vương.
Phương Bình cũng không nói gì nữa, sắc mặt vẫn rất khó coi, những người khác cũng không dám hỏi, ai cũng nơm nớp lo sợ.
Rất nhanh, Phương Bình đã về nơi ban đầu. Đám yếu thú hỗn loạn cũng đã bị giết không ít.
Yêu thú hỗn loạn không được tỉnh táo, tuy số lượng không ít, nhưng võ giả địa quật có thần binh trong tay, thực lực cũng không yếu, bọn họ phối hợp với nhau, chém giết hơn mười con yêu thú cấp bảy, những con yêu thú khác cũng nhanh chóng rút lui. Nhưng vẫn có hai người tử vong, không ít người bị thương.
Cơ Dao còn chưa trở lại, Phương Bình âm trầm không nói lời nào.
Một lúc sau, Cơ Dao cũng trở về.
Đám người mà nàng mang đi chỉ bị chết một người, không giống như Phương Bình, toàn quân đều bị diệt. Thấy bên người Phương Bình không còn ai… Cơ Dao chấn động trong lòng!
Chết hết rồi? Phong Diệt Sinh mạnh như vậy sao?
Cô chỉ dám âm thầm công kích lực lượng tinh thần của một người, sau đó nhân lúc rối loạn giết hắn mà thôi, không ngờ mười người mà Phong Diệt Sinh mang đi lại chết hết rồi!
Phương Bình không quan tâm đến biểu cảm khẽ động của cô, lạnh lùng nói: "Giết được tên kia chưa?"
"Chưa."
Cơ Dao lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Chạy rất nhanh, đối phương căn bản không dám dừng lại..."
"Vậy mà người của ngươi còn chết mất một người?" Phương Bình quát lên: "Cơ Dao, ngươi vô dụng như vậy à?"
Cơ Dao suýt nữa tức hộc máu! Lạnh lùng nói: "Ngươi của ngươi đâu?"
"Vương Kim Dương có phân thân Chân Vương trong tay!" Phương Bình hừ lạnh nói: "Nếu không, hắn đã bị ta đánh chết!"
Cơ Dao nhất thời không biết đó là thật hay giả, thậm chí có chút đau đầu, bỗng nhiên truyền âm nói: "Thật hay giả?"
Cô thật sự không xác định được! Rốt cuộc là Phong Diệt Sinh hại chết những người kia, hay là đối phương thật sự có phân thân Chân Vương?
Phương Bình cũng truyền âm nói: "Thật! Đáng chết, khinh thường đám gián đó, cẩn thận một chút, coi chừng bị gài bẫy, nhưng cũng tốt, mấy tên này sớm muộn gì cũng phải chết, dùng bọn họ đỡ phân thân Chân Vương cũng đáng!"
Cơ Dao hỏi lại lần nữa: "Vậy làm sao bây giờ? Giết bọn họ trước hay là ưu tiên giữ lại thực lực, đánh giết Bách Sơn Việt?"
Phương Bình chần chờ một lát, suy nghĩ một chút nói: "Trước tiên phải giết đám người Bách Sơn Việt! Nếu không, làm sao vu oan cho Phương Bình được?"
Cơ Dao trầm mặc một chút, có chút do dự. Đám người này cũng không phải người hiền lành gì. Bây giờ không giết bọn họ, đợi đến sau này, có còn cơ hội không?
Phương Bình động viên nói: "Không sao hết, bọn họ không chạy được! Lối vào có người của chúng ta canh giữ, chúng ta sẽ giải quyết bọn họ sau! Giết đám người kia cũng không cần quá nhiều người.”
"Vẫn không thể bất cẩn, nếu chúng ta tử thương nặng nề, bọn họ sẽ có thể uy hiếp được chúng ta!”
Phương Bình vẫn nở nụ cười, tỏ vẻ tự tin: "Yên tâm đi, một phân thân Chân Vương không giết được bọn hắn, thì dùng hai cái! Vương tổ đã bước vào hai đại đạo... không chỉ cho ta một phân thân đâu!"
Cơ Dao hít sâu một hơi, Phong Vương thật sự cam lòng dốc hết vốn liếng! Vì bảo vệ Phong Diệt Sinh, cắt ra hai đạo phân thân!

Lúc Phương Bình và Cơ Dao còn đang thương lượng thì, ở vực cấp tám, đám người Bách Sơn Việt đi dạo rất thích ý, không có chút cảm giác nguy hiểm nào.
Bọn họ mang tới không ít võ giả cấp tám, hơn nữa vực này cũng có người của bọn họ, lúc bọn họ vừa tiến vào đã nhanh chóng triệu tập người của mình, hiện tại đã có hơn 30 võ giả cấp tám. Tuy nhiên, trong số 30 người này, còn có 12 người là người của Phương Bình mang từ hoàng thành đến.
Hơn mười vị võ giả này đều đến từ phủ thần tướng trực thuộc phủ Phong Vương, cũng xem như là người của Phương Bình.
Phía trước, Bách Sơn Việt, Huyền Chân, Hoa Vũ, Dương Sanh, Tử Nguyệt, 5 vị vương tử cấp tám của hai đại vương đình tụ tập lại cùng nhau. Bọn họ vừa đi đến vị trí kết giới vừa trò chuyện.
Hoa Vũ tươi cười nói: "Phong Diệt Sinh và Cơ Dao đều bị Phương Bình kích thích quá nặng, Phương Bình còn chưa tới đây, hai người bọn họ đã triệu tập gần 200 người truy sát vây cánh của Phương Bình… Có thể thấy bọn họ muốn giết Phương Bình đến mức nào."
Một bên, Bách Sơn Việt cười nói: "Hoa huynh có chuyện thì cứ nói thẳng, cần gì phải lòng vòng."
Hoa Vũ khẽ cười một tiếng, chậm rãi nói: "Trên đường đi, Phong Diệt Sinh từng khiêu khích Bách Sơn huynh, Bách Sơn huynh nói không có ý muốn tranh đoạt vị trí vương chủ... Chư vị, chúng ta đều biết nhau, cũng giao thiệp không ít lần ở vực tôn giả. Nếu thật sự không có ý đồ với ngôi vị vương chủ, thì chúng ta làm vương tử để làm gì? Chẳng thà trở về vực riêng của mình mà tu hành. Chư vị, ai dám nói mình không muốn trở thành vương chủ chứ?"
Hoa Vũ khẽ cười nói: "Không chỉ ta và ngươi, Huyền Chân huynh, ngươi thật sự không có hứng thú sao?"
Sắc mặt Huyền Chân rất khó coi, lạnh nhạt nói: "Huyền Chân không có tư cách này!"
"Tư cách?" Hoa Vũ cười nói: "Cũng không hẳn! Năm đó Lê vương chủ không có Chân Vương đại nhân làm chỗ dựa cũng có thể trở thành vương chủ!
Tuy Huyền Ngọc Chân Vương đã hy sinh, nhưng cũng không phải không có bạn tốt ở Điện Chân Vương! Nếu như mọi người đều giằng co, có lẽ... một vị hậu duệ của Chân Vương đã hy sinh sẽ thích hợp hơn thì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận