Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2429: Phương Bình Trở Về

Lúc lâu sau, Thanh Hóa mới trầm giọng hỏi: "Thần khí của mấy vị đại nhân?".
Bà ta rất già rồi! Thân phận Nguyệt Linh cũng cao, bà ta đi theo Nguyệt Linh, đã từng gặp một số chí cường giả. Ví dụ như... Bá Thiên Đế! Đế Tôn bình thường chưa chắc biết Cực Đạo Tứ Đế, nhưng bà ta biết.
Bà ta đã từng gặp Bá, từng nhìn thấy Đế Khải của hắn, mặc dù có chút khác biệt, nhưng bà ta vẫn nhận ra, hình như Phương Bình đang mặc Đế Khải. Đế Khải của Bá Thiên Đế.
Phương Bình cúi đầu, quan sát bà ta, cười nói: "Phải hay không phải, có khác nhau sao? Chẳng lẽ... người định đoạt lấy?"
Dứt lời, Phương Bình lại biến mất, âm thanh lưu lại: "Nên đoạt quyền, Chân Vương địa quật đã chết quá nửa, số còn lại trong thời gian ngắn không thể ra ngoài, lúc này thành Chân Vương... đến lúc trở về, ai quản lý, ai làm chủ, thì cũng phải xem thực lực. Một đám người quen làm chó, thật đúng là chuẩn bị cả đời làm chó cho Chân Vương hả?"
"Ha ha ha!"
Tiếng cười to của Phương Bình truyền đến. Bốn phía, có người lặng lẽ thối lui. Đám người Thanh Hóa cũng không lên tiếng nữa, liếc nhau, lục tục rời đi. Bọn họ vừa đi không lâu, một bóng dáng thoáng hiện, Bình Sơn Vương lặng lẽ thở hắt ra, nhỏ giọng nói: "Đều đi đoạt bảo rồi? Cuối cùng an toàn rồi!"
Không dám ở lâu, Bình Sơn Vương nhanh chóng chạy về phía vực Bình Sơn. Hắn không dám trở về trước, sợ bị người khác biết hắn lâm trận bỏ trốn, nên chờ ở đây... Sau đó cũng dễ ăn nói với Mệnh Vương, ít nhất bản vương không đi, còn ở đây chờ. Chỉ là Cấm Kỵ Hải quá loạn, không tìm được quân đội, bị tụt lại phía sau mà thôi.
Tài phú: 5.5 tỷ điểm Khí huyết: 219.999 cal (219.999 cal) Tinh thần: 9955 hz (10455 hz - 9955 hz - không thể phân thân) Lực lượng phá diệt: 85 nguyên (85 nguyên) Bản nguyên: Chặng một (tăng cường 9% + 30%) Đây là số liệu của Phương Bình lúc này. Vừa bay trở về, Phương Bình vừa mở miệng nói: "Đồ vậy thu được lần này, ta muốn lấy hết!"
"Được!"
Mấy người đã sớm quen với điều này, biết có tác dụng với Phương Bình, đều không có ý kiến. Ngay khi mọi người đáp ứng, điểm tài phú của Phương Bình xuất hiện biến hóa. Tài phú: 9.9 tỷ Phương Bình nhìn thoáng qua, im lặng. Chênh lệch 100 triệu điểm? Thật ra hắn muốn thử xem, đến 10 tỷ rồi thì còn có thể tiếp tục thăng cấp hay không. Hiện đã vượt qua nguy cơ lớn nhất, hắn cũng không sợ hệ thống mất hiệu lực.
"Chênh lệch 100 triệu điểm, giá trị 1000 tỷ đấy!"
Phương Bình thầm cảm thán, sau đó bỗng quay đầu bay về phía địa quật Nam Giang. Nhìn hắn bay về phía đó, mấy người hơi sửng sốt, không rõ hắn muốn làm gì. Phương Bình vừa bay vừa nói: "Đi đánh cấp 9 địa quật Nam Giang!"
"Phương Bình, bây giờ mà khiêu khích."
"Không sao! Đi ngang qua mà thôi!"
Phương Bình lại nói: "Chân Vương địa quật, người thì chết, kẻ thì chạy, hiện loạn thành dạng này, ai có thể ra mặt? Chỉ cần ta không tàn sát bừa bãi thì không thành vấn đề, chỉ giết đám cấp 9 thôi, không sao!"
Hắn phải góp đủ 10 tỷ điểm tài phú mới được.
Hiện tại, tốc độ của Phương Bình nhanh đến kinh người. Hắn nhanh chóng đến địa quật Nam Giang. Nhìn Ngư Hải Sơn, Ngự Hải Sơn ngày xưa cao không thể với tới, giờ đây thoạt nhìn cũng bình thường. Phương Bình đạp không mà lên, trực tiếp vượt qua ngự Hải Sơn. Mấy người lão Vương, lão Diệu có chút không nhịn được, khí tức Phương Bình lộ ra, giúp hắn chặn một ít vết nứt không gian.
"Lão Diêu, thân thể người không ổn, luyện tập nhiều một chút!"
Phương Bình trêu chọc. Hắn nhanh chóng vượt qua Ngự Hải Sơn, trên người có thêm mấy vết máu, nhưng nhanh chóng biến mất. Nhìn địa quật Nam Giang, Phương Bình hơi xúc động, trước kia, lần đầu tiên tới địa quật Nam Giang, trải qua sinh tử, không nghĩ tới hôm nay sẽ đến với mục tiêu hủy diệt đối phương. Một mình hủy diệt một quật! Trảm Thần Đạo hiện ra. Phương Bình không che giấu khí tức nữa, giờ đây, khí huyết ngút trời, trời đất chấn động. Địa quật Nam Giang, một số thành chủ cấp 9 lần lượt cảm ứng được khí thế mạnh mẽ, có người hoảng sợ nói: "Chân Vương nhập cảnh ư?"
Tuy Phương Bình không có chiến lực cấp Chân Vương, nhưng đã vượt xa cấp 9. Nhóm cấp 9 ngoại vực này không thể so với hắn được. Hầu hết cấp 9 ngoại vực ngay cả bản nguyên còn chưa bước vào. Đánh bọn họ chẳng khác gì... đánh trẻ con. Phương Bình chân trần, kéo trường đao, phá không mà đi, cười nói: "Hôm nay bản Bộ trưởng ngang qua vực Nam Cửu, không phận sự tránh ra, dây dưa thì... chết!"
"Phương Bình!"
Có người nhận ra giọng hắn, lập tức hoảng hốt hét lên! Mấy ngày trước đây, ở Đế Phần, Phương Bình đã tạo ra huyết án Nam Giang, giết hậu duệ của Huyền Long Chân Vương, bắt đi Lê Án - con trai Lê Chử. Hôm nay, hắn lại tới! Thần lục chiến bại rồi sao? Lúc này, tất cả thành chủ đều sợ hãi. Nếu Thần Lục chưa bại, sao lại để Phương Bình phách lối đi vào biên giới như vậy?
"Trốn!"
Có người hét lớn một tiếng, điên cuồng trốn chạy, nào còn cần vương thành! Khí cơ của Phương Bình thật là đáng sợ. Cho bọn họ cảm giác không khác gì Chân Vương. Đối với những người này, thật ra Phương Bình có phải là Chân Vương hay không cũng không có gì khác biệt, Phường Bình có thể giết bọn họ dễ như trở bàn tay. Phương Bình bước ra một bước, tốc độ nhanh đến kinh người. Gần như là trong chớp mắt, Phương Bình đã đi được hơn trăm dặm. Lúc này, trong tòa vương thành phía trước, một gốc yêu thực cao ngất đột ngột vụt lên từ mặt đất, muốn chạy trốn!
"Còn chạy cái gì, đúng lúc bản bộ trưởng đang thiếu đối giày, chọn người vậy!"
Bóng dáng Phương Bình lóe lên một cái rồi biến mất, lập tức xuất hiện trước mặt gốc yêu thực này. Đối phương vô cùng hoảng sợ, hàng nghìn cành quất về phía Phương Bình Phương Bình không hề tránh né, duỗi ra một tay, một phát bắt được một cành cây, cười nói: "Lại đây!"
Dứt lời, kéo mạnh một cái, cành của đối phương trực tiếp bị kéo đứt, thân cây khổng lồ chấn động một cái, bay lên không muốn thoát đi.
"Không dây dưa nữa!"
Phương Bình lại cười: "Phá không!"
Tiếng quát hờ hững truyền ra, chém ra một đao, trời đất giống như bị chia làm hai nửa. Thực lực vượt xa cấp 9, cầm thần khí trong tay, vị yêu thực cấp 9 vừa mới vào bản nguyên há có thể so sánh.
"Không..."
Có lẽ đối phương có thể chạy trốn trong tay cường giả bản nguyên chặng năm chặng sáu, nhưng muốn chạy trốn trong tay Phương Bình thì chỉ là mơ tưởng hão huyền mà thôi. Đao quá nhanh! Nhanh đến mức đao còn chưa hạ xuống, đao khí đã ngút trời, gần như chém đối phương thành nhiều đoạn trong chớp mắt! Một đao này chém ra, uy lực thần khí bộc phát, ngay cả lực lượng tinh thần cũng bị chém mất. Phương Bình giơ tay chộp một cái, thu lấy yêu thực đã bị chém thành vài đoạn, trong đó còn có một ít tinh hoa sinh mệnh. Một chiêu giết chết yêu thực thủ hộ. Lúc này, toàn bộ vương thành đại loạn, vô số người chạy trốn. Phương Bình không thèm quan tâm bọn họ, thành chủ nơi đây trước đó đã chạy rồi, yêu thực chạy chậm một chút, bị hắn chặn lại.
Phương Bình cũng không quan tâm bọn họ, một tay che trời, chụp thẳng xuống. Ầm ầm!
Một tiếng nổ ầm vang lên, nội thành vương thành sụp đổ. Lộ ra mỏ khoáng bên dưới! Phương Bình lại đưa tay, chụp lấy trung tâm mỏ khoáng, một vị võ giả cấp 7 trấn giữ dưới mặt đất cũng không kịp rời đi, bị Phương Bình nát. Phương Bình giống như không nhìn thấy, bàn tay khổng lồ lạnh lùng chụp xuống, lấy đi mỏ quặng dưới mặt đất vào tay. Lấy được mỏ khoáng, Phương Bình tiện tay ném vào không gian chứa đồ. Nhìn thoáng qua điểm tài phú, còn chưa đủ. Bảo vật giá trị 1000 tỷ, không phải số lượng nhỏ. Lấy ít khoáng nữa chắc là đủ. Nhưng Phương Bình chẳng buồn lấy các đá năng lượng Sơ cấp, quá mất mặt, đương nhiên, mấu chốt ở chỗ không gian chứa đồ chỉ lớn như vậy, lấy nhiều quá không có chỗ. Còn không bằng lấy thêm ít đá năng lượng cấp 9. Vương thành này không còn, không phải còn có vương thành khác sao? Phương Bình không quan tâm đến những người chạy trốn, tiếp tục đạp không tiến lên, âm thanh vui vẻ: "Tất cả chạy nhanh lên, có thể chạy đến Cấm Kỵ Hải, đừng đi nơi khác, Cấm Kỵ Hải là chỗ tốt, các ngươi dám can đảm trở về... vậy thì phải chết!"
Nói xong, Phường Bình bỗng quan sát phía dưới, cúi đầu, nhìn các yêu tộc đang nhoài người về phía trước, cười nói: "Lá gan rất lớn, bảo các ngươi chạy, thế mà các ngươi không chạy..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận