Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2296: Có Thanh Niên Dễ Nóng Lắm

"Vẫn còn gặp nguy hiểm!"
Phương Bình nhìn quanh một vòng, hắn nhặt được không ít nhẫn chứa đồ, thần binh... Nhưng điểm tài phú lại không tăng! Chẳng nhẽ nguy hiểm đến từ Địch Hạo? Hệ thống chỉ tính toán nguy hiểm vào thời điểm này, nếu bây giờ không có nguy hiểm, điểm tài phú của Phương Bình sẽ tăng lên.
"Không đúng... có lẽ là do chưa chia xong!"
Phương Bình đã hiểu, nghĩ tới đây, hắn nhanh chóng nói: "Chư vị, ta cần dùng gấp những chiến lợi phẩm vừa mới lấy được, không thể phân phối cho mọi người!"
Lực Vô Kỳ bị gãy sừng dùng sống tinh thần nói: "Tùy ngươi! Phương Bình, lần này, ngươi có thể bảo vệ tính mạng của ta, còn giúp ta giết địch, chỉ một chút chiến lợi phẩm thì tính là gì?"
Nói xong, Lực Vô Kỳ lại tức giận nói: “Ông đây tung hoành Biển Khổ mấy trăm năm! Chưa bao giờ bị thiệt lớn như vậy! Không đúng, lần trước cũng bị thiệt..."
Nói xong, mắt trâu nhìn về phía Phương Bình, trong lòng mắng một câu. Hai lần, đều bị thiệt lớn! Nhưng bây giờ thì may hơn, lần trước còn đối địch với Phương Bình, lần này không phải. Bằng không, lần này Phương Bình bỗng lật ngược tình thế, nó sẽ lại gặp xui xẻo.. Ai có thể ngờ, trong tình huống tuyệt vọng đó, Phương Bình vẫn có thể trở mình. Địa quật, thiên ngoại thiên, Giới Vực, Quân Thần Đình... suýt chút nữa đã bị Phương Bình giết chổng vó lên trời.
Phương Bình không trả lời nó, tiếp tục nhìn về phía những người khác. Rất nhanh, tất cả mọi người đều gật đầu. Thật ra bọn họ cũng không quan tâm đến những chiến lợi phẩm đó. Nếu không cẩn thân, bọn họ đừng hòng ra ngoài. Sau khi bọn họ đều đồng ý, ánh mắt Phương Bình hơi động, điểm tài phú tăng rồi! Nghĩa là hiện tại hắn không còn gặp nguy hiểm nữa? Xem ra không còn ai ẩn núp trong bóng tối! Phương Bình thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Nhìn lại điểm tài phú, Phường Bình cũng xem như đã có chút sức lực. Thật ra bản thân hắn vẫn còn khá tốt, 200 triệu điểm cũng đủ dùng rồi. Vấn đề nằm ở chỗ, mấy người ở đây đều bị thương không nhẹ, phải khôi phục sức chiến đấu mới được! Tài phú: 2.7 tỷ điểm Lập tức tăng 2.5 tỷ điểm tài phú! Nghĩa là những chiến lợi phẩm mà Phương Bình vừa mới thu hoạch được có giá trị tới 25 ngàn tỷ. Nói cao thì cũng không cao, thật ra cũng bình thường. Ban nãy chém giết quá nhiều cấp chín! Đều là những nhân vật nổi bật: Chỉ tính riêng nhẫn chứa đồ, Phương Bình đã nhặt được tới 20 cái. Hơn 20 ngàn tỷ tài nguyên, chia đều ra cũng không còn bao nhiều. Phương Bình liếc mắt nhìn số liệu, lại nhìn mấy người xung quanh. Khổng Lệnh Viên, Lý Đức Dũng, Phương Vũ, Tưởng Nguyên Hoa... cường giả Hoa Quốc đều không yếu, nhưng một nhóm cao cấp đã rời khỏi rồi. Ngô Xuyên, Ngô Khuê Sơn, Điền Mục, Lý Trường Sinh... Những cường giả đỉnh cấp này đã đi ra ngoài, khiến sức chiến đấu của phe Phương Bình bị tổn thất rất lớn. Trừ Hoa Quốc ra, Thiên Đường Chư Thần còn một vị cường giả trong top 30 trên bảng xếp hạng Phong Vân, Tô Vân Phi của thành Trấn Tinh cũng có mặt... Vương Hàm Nguyệt đi ra theo thương binh rồi! Phương Bình biết tâm tư của cô ta, thật ra, Vương Hàm Nguyệt còn có thể tái chiến, nhưng không có Vương Nhược Băng bên cạnh, cô đại khái cũng không muốn đánh nữa. Phương Bình cũng không nói gì, Long Biên Thiên cũng đã giúp rất nhiều, hơn 10 vị cường giả, chết trận hơn một nửa. Vương Hàm Nguyệt phải đi, hắn cũng không quản. Khương Quỳ, Ngọc Hư, Từ Bính vẫn còn ở lại. Hoằng Cơ bị thương rất nặng, đã rời khỏi Vương Chiến Chi Địa. Mấy thiên ngoại thiên lớn khác chết không ít người, cũng không còn bao nhiều người sống, Huyền Hoa của Huyền Đức động thiên suýt chút nữa đã bỏ mình, lần này, người của Huyền Đức động thiên cũng từ thương nặng nề, Huyền Hoa từ bỏ đoạt bảo, đã rời khỏi. Phía Phương Bình vẫn còn không ít cường giả. Tuy rằng không nhiều, chỉ có hơn 70 người thôi, nhưng có tới tận 40 người xuất hiện trên bảng Phong Vân. Nếu không phải đều bị thương rất nặng, những người này sẽ là nguồn chiến lực vô cùng mạnh mẽ. Phương Bình nhìn một hồi, truyền âm cho mấy vị cường giả Hoa Quốc nói: "Ta sẽ cho các ngươi một chút vật chất bất diệt, các ngươi âm thầm khôi phục thương thế! Khi gặp võ giả địa quật, hãy tiếp tục giả vờ như đang bị thương, nhìn chằm chằm Địch Hạo cho ta! Ta muốn bắt bọn họ lúc bọn họ đang bận khống chế Vương Chiến Chi Địa!"
Những người được truyền âm đều không thay đổi sắc mặt! Thật ra mọi người cũng có chút bất ngờ. Tất cả mọi người đều hiểu, Phường Bình hầu như đã dùng hết vật chất bất diệt của mình, bằng không, có nhiều người bị thương như vậy, hắn nhất định sẽ cứu viện. Nhưng bây giờ, Phương Bình hiển nhiên còn có trữ hàng.m thầm khôi phục thương thế, đột nhiên bạo phát... hành động nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Trần Thật đúng là đã quen với cách làm này. Lúc trước ở Huyện Đức động thiện, Phương Bình cũng làm như thế, Trần Diệu Tổ nhân cơ hội đó lừa đám người Phong Cửu Thành. Phương Bình truyền âm vài câu, lại nhanh chóng nói: "Đặc biệt là Địch Hạo, trong lồng ngực của hắn có thứ gì đó! Hình như có thể điều khiển Vương Chiến Chi Địa, ta, Khổng lão, Tô tiền bối liên thủ, ta phụ trách khống chế hắn! Khổng lão phụ trách chặn lại hắn, Tô tiền bối công kích hắn! Bất luận thế nào cũng phải lấy được vật đó! Có vật này, chúng ta mới có thể chiếm quyền chủ động, hiện tại địa quật có hơn 300 cường giả, nếu chúng ta không chiếm được lợi thế, thì chỉ có thể dẹp đường hồi phủ, miễn phải mất mạng!"
Bọn họ cũng không truyền âm, đều âm thầm gật đầu. Bây giờ, nếu bọn họ không giải quyết được cường giả địa quật, vậy thì chỉ có thể dẹp đường hồi phủ. Nhưng đã làm đến mức này, không một ai cam tâm tay trắng trở về. Sau khi quyết định xong chiến lược, mọi người tiếp tục tìm kiếm võ giả địa quật.
Cùng lúc đó, ở nơi cách bọn họ mấy trăm dặm, đám người Kỳ Huyễn Vũ cuối cùng cũng đã tụ họp với viện quân! Kỳ Huyễn Vũ tức khắc thở phào nhẹ nhõm, trong đội ngũ, những người khác cũng dồn dập thở một hơi. Chiến đấu đến mức này, tử thương nặng nề vô cùng, bọn họ còn chưa sụp đổ đã là quá mạnh mẽ.
"Điện chủ!"
Phía viện quân, người của Thiên Mệnh vương đình hơi bất ngờ, có chút ngơ ngác! Trong mắt bọn họ, Kỳ Huyễn Vũ là tượng trưng cho vô địch! Nhưng bây giờ lại chật vật như vậy! Tóc dài bị cắt đứt, lão cũng không khôi phục. Chiến giáp trên người cũng rách rưới, vết đao chém khắp nơi, hiển nhiên đã phải trải qua chiến đấu vô cùng khốc liệt. Nhiều người tiến vào như vậy, bây giờ chỉ còn lại ngần ấy! Năm, sáu trăm cường giả, tử thương nặng nề như vậy, khiến cho viện quân chấn động vô cùng. Kỳ Huyễn Vũ không quản bọn họ, hội hợp với viện quân, thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng nói: "Lão phu muốn khôi phục thương thế, cần một chút thời gian! Nhưng Phương Bình và quản Thần Đình đang đuổi giết chúng ta! Nhớ kỹ, khi gặp bọn họ... giết Địch Hạo trước!"
Nghe lão ta nói vậy, không ít người đều có chút bất ngờ. Viện quân không biết gì, một vị điện chủ của Thiên Thực vương đình cùng rút lui theo lão cau mày nói: "Kỳ điện chủ, giết Phương Bình trước mới hợp lý! Mỗi một lần bất ngờ, đều là do Phương Bình tạo thành!"
Kỳ Huyễn Vũ cau mày nói: "Địch Hạo đang giữ bảo vật có thể khống chế nơi này, chúng ta bị dịch chuyển đến chỗ khác là do Địch Hạo làm! Hiện tại, chúng ta đang chiếm ưu thế tuyệt đối! Nếu tách ra, chúng ta rất có thể sẽ tiếp tục bị đánh bại! Giết chết Địch Hạo, cướp đoạt bảo vật, chúng ta mới giành được quyền chủ động!"
Kỳ Huyễn Vũ nói xong, mọi người đã hiểu. Lúc này, Kỳ Huyễn Vũ suy nghĩ một chút lại nói: "Đều cẩn thận một chút, Địch Hạo có lẽ còn có hậu chiêu! Ta nghe nói những vực khác đều bị đóng, chỉ có vực thần tượng là vẫn còn mở, hiển nhiên là bọn họ cố ý! Bọn họ dám để chúng ta vào đây, có lẽ sẽ còn hậu chiêu, nếu không, quận Thần Đình cũng sẽ không hợp tác với chúng ta. Quân Thần Đình có lẽ đã chết gần hết rồi, nhưng..."
Kỳ Huyễn Vũ trầm giọng nói: "Chân Vương của bọn họ chưa chắc đã chết hết! Địch Hạo bị hạ cảnh giới, những người khác chưa chắc đã giống hắn! Đều cẩn thận một chút! Chân Vương ở nơi này cũng không tính là mạnh, nhưng đối phương là uy hiếp rất lớn, một khi bạo phát toàn bộ bản nguyên, sẽ khiến bản nguyên hỗn loạn xao động, công kích Chân Vương... Nếu bọn họ chạy vào trong đám người, vậy thì sẽ rất nguy hiểm!"
"Chân Vương muốn đồng quy vu tận với chúng ta?"
Có người có chút bất ngờ, có cần phải tới mức đó không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận