Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1004. Ta có một điều kiện (tt)



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmThôi Chương Minh nói với Lữ Thiếu Khanh: “Nhân tộc, Thánh tộc chúng ta bàn điều kiện với ngươi coi như nể mặt ngươi rồi, đừng mong được một tấc lại muốn tiến một thước.”Lữ Thiếu Khanh khinh bỉ: “Cái gọi là Thánh tộc, đều không can đảm như thế sao?”Cuối cùng hắn bất đắc dĩ nói: “Được, các ngươi thề đi.”“Ta không tin được các ngươi.”Thôi Chương Minh chỉ ước như vậy, lão chỉ vào Lữ Thiếu Khanh nói: “Ngươi cũng phải thề.”“Được, mọi người cùng thề.”Sau khi thề xong, Đàm Linh tiến lên, nói với Kiếm Ngũ: “Kiếm Ngũ đại nhân, để ta làm đối thủ của hắn.”Kiếm Ngũ vẫn không nói gì, Lữ Thiếu Khanh là kẻ đầu tiên không vui.“Có ý gì vậy? Cô nương ngươi đến tham gia náo nhiệt làm gì? Cút sang một bên cho ta, ta không muốn đánh chết ngươi.”Đàm Linh tức giận đến mức muốn lấy vũ khí của mình ra hung hăng đập chết Lữ Thiếu Khanh.Chó cắn Lữ Động Tân, không biết lòng người tốt.Ta đang giúp ngươi, ngươi biết hay không?Khốn kiếp đáng ghét.Thôi Chương Minh cũng lạnh lùng nói: “Đàm Linh, ngươi tạm lui ra đi.”Trước đó Lữ Thiếu Khanh vẫn luôn ở trong nhà Đàm Linh, quan hệ của hắn với Đàm Linh tất cả mọi người đều nhìn thấy trong mắt.Cho dù là bây giờ, tất cả mọi người vẫn nghi ngờ quan hệ của Đàm Linh và Lữ Thiếu Khanh, làm sao có thể để Đàm Linh ra tay?Đàm Linh khẽ nói: “Sao vậy? Thôi đại nhân, người đang hoài nghi ta sao?”“Hắn hành thích sư phụ ta, ta thân là đồ đệ, sẽ không bỏ qua cho hung thủ hắn đâu. Hơn nữa, ở đây, ngoài ta, còn ai có thể đánh lại hắn.”Loan Hi cười haha: “Đàm Linh, ngươi đừng nói giỡn, ngươi tu như thế nào, bản thân ngươi còn không rõ sao? Hắn chỉ có thể để ta đối phó thôi.”Lữ Thiếu Khanh nói: “Không sai, cô nương, chút thực lực này của ngươi một đầu ngón tay của ta cũng có thể nghiền chết ngươi, đừng để bị mất mặt.”Loan Tinh Duyệt cũng lắc đầu nói: “Đàm Linh, ngươi vẫn nên thôi đi. Lỡ như ngươi thất thủ, ngươi làm thế nào ăn nói với Thôi Chương Minh đại nhân?”Thôi Thanh còn thẳng thắn hơn: “Trước mắt bao người, ngươi đừng mơ lén giúp đỡ hắn.”Lữ Thiếu Khanh nói với Đàm Linh: “Đúng vậy, ta không cần ngươi nhường.”Đàm Linh tức giận đến mức toàn thân phát run: “Tên khốn đáng chết, ngươi đi chết đi.”Lòng tốt muốn giúp ngươi thế mà ngươi lại không hiểu lòng người tốt, ngươi đi chết cũng đáng đời.Loan Hi cười ha ha một tiếng, chậm rãi tiến lên, tràn đầy tự tin, nói với Lữ Thiếu Khanh: “Tới đây, nhân tộc yếu đuối...”Lữ Thiếu Khanh cười tủm tỉm nhìn Loan Hi, nói với Thôi Chương Minh và Kiếm Ngũ: “Các ngươi chắc chắn để tên này làm đối thủ của ta chứ?”“Hắn thua, các ngươi sẽ không khóc chứ?”“Con người ta rất kính già yêu trẻ, không thể chịu được khi người già khóc.”Kiếm Ngũ cười lạnh: “Ngươi có thực lực đó sao?”Loan Hi cũng là kiếm tu, Kiếm gia hiểu rất rõ thực lực của Loan Hi.Thiên tài Loan gia, cảnh giới tầng bốn, kiếm ý hóa hình, cũng là người nổi bật trong các đệ tử cùng thế hệ của Thánh địa.Ngoại trừ Kiếm Nhất, trong cùng thế hệ không có mấy người là đối thủ của hắn ta.Lần này trong đông đảo tiểu bối tới đây, , cũng chỉ có Loan Hi là thực lực mạnh nhất.Cho nên, chỉ có thể để Loan Hi xuất thủ.Còn nữa, Thôi Chương Minh cũng nói rồi, Lữ Thiếu Khanh bị thương, nếu đã như vậy thì Kiếm Ngũ cho rằng Loan Hi sẽ không thể xảy ra vấn đề gì.Lữ Thiếu Khanh nghe vậy, thở dài: “Được, cũng chỉ có thể là hắn.”Tiếp theo, hắn nói với Loan Hi: “Đợi chút nữa thua, ngươi đừng khóc đấy.”Loan Hi ngược lại rất bình tĩnh, nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh: “Nhân tộc cuồng vọng, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là hối hận.”Hắn ta lấy ra trường kiếm của mình, sát khí ngút trời.Thậm chí Loan Hi còn thoáng nhìn Kế Ngôn một cái.Trong lòng thầm nói, ta không đánh lại sư huynh ngươi vậy thì ta thu chút lợi tức từ trên người ngươi vậy.Sau khi nói xong, trường kiếm vung ra, hét lớn một tiếng: “Đi chết!”Kiếm ý bạo ngược bộc phát, kiếm ý hóa hình, một cự thú hỏa diễm xuất xuất hiện, gào thét một tiếng, mở to cái miệng lớn như chậu máu cắn về phía Lữ Thiếu Khanh.Trên gương mặt Thời Cơ lộ vẻ căng thẳng, đôi bàn tay trắng như phấn nắm chặt, vô cùng lo lắng cho Lữ Thiếu Khanh.Thời Liêu nhận ra được sự lo lắng của tỷ tỷ, thản nhiên nói: “Loan Hi đại nhân nhất định phải thua, không cần lo lắng.”Mắt Thời Cơ sáng lên: “Thật chứ?”Mặc dù nàng ta đang hỏi Thời Liêu nhưng ánh mắt lại nhìn qua Đàm Linh.Đàm Linh hừ một tiếng: “Tên khốn kiếp kia không dễ dàng đối phó như vậy.”Không nói những cái khác, có thể đối đầu Thôi Chương Minh, còn có thể làm bộ bị thương lừa tất cả mọi người, đủ để chứng minh Lữ Thiếu Khanh bất phàm.Loan Hi rất mạnh, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của Lữ Thiếu Khanh.Thời Cơ yên lòng: “Như vậy thì tốt rồi.”Mặc dù là bên doanh trận Thánh tộc nhưng Thời Cơ vẫn kiên định ủng hộ Lữ Thiếu Khanh.Không còn cách nào khác, chỉ riêng bề ngoài, Lữ Thiếu Khanh đẹp trai hơn Loan Hi.Nhưng Thời Liêu lại nói: “Tuy nhiên Loan Hi đại nhân cũng không phải kẻ yếu, Lữ Thiếu Khanh đại nhân hẳn cũng cần tốn chút công sức nhỉ?”Nhưng Thời Liêu vừa mới nói xong thì Loan Hi phía xa đã truyền đến một tiếng hét thảm thiết.Thời Liêu kinh ngạc ngẩng đầu chỉ thấy kiếm quang đầu trời tiêu tán.Toàn thân Loan Hi từ trên xuống dưới phun máu tươi tung toé, trên người đầy vết thương, như chim mất cánh rơi từ trên trời xuống.“Loan Hi!”Loan Tinh Duyệt bị hù chết, lập tức lao ra đón lấy Loan Hi đang rơi xuống.“Thế đấy!” Lữ Thiếu Khanh cười tủm tỉm hỏi Kiếm Ngũ và Thôi Chương Minh: “Ta thắng nhỉ?”Tĩnh mịch!Hoàn toàn tĩnh mịch!Tất cả mọi người khó có thể tin nhìn một màn này.Một chiêu đã đánh bại Loan Hi?Loan Hi nhường hay như thế nào? Hết chương 1004.

Bạn cần đăng nhập để bình luận