Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 399 - Đắc tội Nhị sư huynh, chính là thảm như vậy đấy



Chương 399: Đắc tội Nhị sư huynh, chính là thảm như vậy đấyNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTô Uẩn Ngọc làm thế nào cũng không nghĩ tới trượng phu của mình cũng sẽ ở chỗ này.Ăn tim gấu mật báo sao? Lại dám đến đây chơi gái, uống rượu hoa?Tô Uẩn Ngọc nháy mắt thay đổi thành một người khác, nổi giận vô cùng, giống như một con sư tử bị chọc giận, gào thét xông vào.Tiêu Dũng bị mấy mỹ nữ vây quanh, có người cho ông ăn trái cây, mỹ thực, có người cho ông uống rượu, có người giúp ông mát xa xương cốt, càng nguy hiểm hơn chính là, có người đặt đầu của ông ở trên núi, muốn cho ông leo núi.Tiêu Dũng híp mắt, ăn trái cây, mỹ thực, ngửi mùi vị mỹ nhân, say mê không thôi, đây chính là cuộc sống của Tiên Đế sao?Sống lâu như vậy, đây còn là lần đầu tiên được hưởng thụ cuộc sống như vậy, cảm giác được trước kia sống thật uổng phí.Đúng rồi, nghe nói số lượng đạo lữ của gia chủ Đường gia xếp hạng thứ nhất Tề Châu, hâm mộ chết người.Ông nhắm hai mắt, hưởng thụ, nghe Lữ Thiếu Khanh từ chối, còn đuổi mỹ nhân đi, ông nhịn không được giễu cợt Lữ Thiếu Khanh: "Lão đệ, ngươi như vậy là không được đâu. Có phải là chim non không vậy? Ha ha!"Tiếp theo, một tiếng vang thật lớn, cửa chia năm xẻ bảy, Tô Uẩn Ngọc vọt vào.Mọi người trong phòng hoảng sợ, ngoại trừ Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh bên này đang khoan thai rót cho mình một chén rượu, chậm rãi uống, thuận tiện còn bóc hai viên linh đậu ném vào trong miệng.Di chuyển thân thể một chút, để cho mình ngồi càng thêm thoải mái, chuẩn bị xem kịch.Sắc mặt Tô Uẩn Ngọc đỏ bừng, ngực phập phồng bất định, hàm răng cắn đến "kẽo kẹt kẽo kẹt" rung động, không cần nhìn cũng có thể cảm nhận được lửa giận ngập trời kia.Lửa giận ngập trời chỉ hận không thể thiêu đốt nơi này thành tro tàn.Tiêu Dũng bên này còn muốn mắng to ai không có mắt, mở mắt ra, thấy được bóng dáng quen thuộc, sợ tới mức cả người ông giật mình, một ngụm rượu ngon phun ra, thiếu chút nữa thở không nổi.Ông nhìn thê tử nổi giận, da đầu tê dại, trái tim giống như đã bị dọa đến chia năm xẻ bảy, trốn đến các góc trong thân thể.Nếu như có thể, ông cũng muốn chia năm xẻ bảy, hóa thành bụi bặm trong thiên địa rồi trốn đi.Sắc mặt ông đỏ bừng, hai chân run rẩy, hai tay không biết để ở đâu cho tốt, thân thể càng giống như cung tên căng thẳng, tùy thời sẽ bị kéo đứt."Phu, phu nhân, nàng, sao nàng lại tới đây?"Tiêu Dũng nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, ông cố gắng bào chữa: "Ta, ta, Lã, Lã công tử nói muốn, uống rượu, ta, ta mới..."Đồng thời vội vàng nháy mắt với Lữ Thiếu Khanh.Chết tiệt, uống rượu là ngươi nói ra, tới nơi này cũng là chủ ý của ngươi, ngươi đừng ngồi ở bên cạnh xem kịch nữa, mau giúp ta, cứu ta.Lữ Thiếu Khanh ở bên cạnh đúng lúc gật đầu, tỏ vẻ Tiêu Dũng không nói dối: "Không sai, Tiêu gia chủ muốn mời ta uống rượu bồi tội. Chúng ta thật sự tới uống rượu, không có ý định làm gì khác."Lời này vừa nói ra, Tô Uẩn Ngọc càng tức giận. Uống rượu nhất định phải tới nơi kiểu này sao?"Muốn uống rượu đúng không, rượu trong nhà không dễ uống, hay là Dương Thành không có nơi nào khác có thể uống rượu?"Lữ Thiếu Khanh chậm rãi bổ sung một câu: "Tiêu gia chủ nói rượu hoa uống ngon."Nói xong uống một ngụm, giơ cao ly rượu, vui vẻ bổ sung: "Mùi vị cũng không tệ lắm, rất thuần khiết."Giết người giết tâm.Tiêu Dũng muốn khóc, cố ý đúng không, lời này còn không bằng không nói.Ông liều chết phản bác: "Ta, ta chưa từng nói rượu hoa uống ngon."Lữ Thiếu Khanh ngạc nhiên, chỉ vào Tiêu Dũng kêu to: "Tiêu gia chủ, là nam nhân thì dám làm dám chịu chứ. Ngươi dám thề ngươi chưa từng nói không?""Nếu không..." Ánh mắt Lữ Thiếu Khanh dừng ở trên người Tô Uẩn Ngọc thân thể đã hơi run rẩy, lại chỉ vào mấy mỹ nữ: "Bá mẫu, ngươi hỏi các nàng một chút, Tiêu gia chủ có nói những lời này hay không.""Này, im miệng, ngươi đừng nói nữa."Tiêu Dũng nhịn không được, hét lớn một tiếng với Lữ Thiếu Khanh, bây giờ ngươi không nói chuyện, không ai coi ngươi là người câm đâu.Ngươi đây là giúp ta hay là muốn hại ta vậy?"Im miệng?" Tô Uẩn Ngọc nổi giận, dám làm không dám nhận, có phải là nam nhân hay không?Cơn tức giận của Tô Uẩn Ngọc đã đạt đến đỉnh điểm, cuối cùng không kiềm chế được nữa, bộc phát như núi lửa.Bà tức giận ra tay, linh lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, linh lực cuồng bạo trong nháy mắt tràn ngập cả phòng.Ỷ Thúy Lâu đều là dùng vật liệu tốt nhất để xây thành, có thể ngăn cản thiên tai mãnh liệt, nhưng cũng ngăn không được sự phẫn nộ của một tu sĩ Kết Đan.Căn phòng trong nháy mắt nổ tung, ngay cả căn phòng bên cạnh cũng bị ảnh hưởng.Làm cho nam nữ đang làm một số việc bị kinh hãi."A!"Người của Ỷ Thúy Lâu phản ứng rất nhanh."Ai dám gây sự ở Ỷ Thúy Lâu?"Mấy đợt khí tức cường đại xuất hiện, đây là tu sĩ trông coi Ỷ Thúy Lâu.Giọng Lữ Thiếu Khanh vang lên: "Lớn mật, gia chủ Tiêu gia ở đây, ai dám lỗ mãng?"Một đám tu sĩ ngoi lên trong nháy mắt rụt đầu về, thôi xem kịch, xem kịch đi.Dương thành đều là của Tiêu gia, ai dám đắc tội gia chủ Tiêu gia.Chết tiệt!Tiêu Dũng cũng đã có ý muốn giết Lữ Thiếu Khanh.Ngươi không nói có thể chết sao? Ngươi rống như vậy, mặt mũi của Tiêu gia chủ ta còn có thể lấy lại sao?Tiêu Y bất đắc dĩ nhìn mẫu thân đuổi theo đập phụ thân, nàng có vẻ vô cùng buồn bực.Nếu nàng còn không rõ là chuyện gì xảy ra, chức sư muội này của nàng thật là uổng phí."Nhị sư huynh, sao cha ta lại đắc tội với huynh vậy?"Tiêu Y không đi khuyên can, mà đi tới bên cạnh Lữ Thiếu Khanh, tràn ngập lo lắng hỏi nguyên nhân.Hôm nay mình vừa nói không nên đắc tội Nhị sư huynh, kết quả phụ thân liền đắc tội.Nhìn xem, đây chính là kết cục của việc đắc tội Nhị sư huynh, phụ thân ít nhất phải ngủ trên sàn nhà một năm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận