Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 134 - Sư đệ sư muội của Kế Ngôn không có gì đáng lo



Chương 134: Sư đệ sư muội của Kế Ngôn không có gì đáng loNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmThương Chính Sơ thở phào nhẹ nhõm.Nếu những đệ tử này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ông ta rất khó ăn nói với môn phái.Nhưng vừa nghĩ đến chuyện hôm nay, trong lòng ông ta lập tức bực bội.Ông ta ra tay với Kế Ngôn đã là lấy lớn hiếp nhỏ.Đấu kiếm ý không lại, phải dùng cảnh giới chèn ép, đã mất mặt lắm rồi.Cuối cùng, thế mà vẫn để cho Kế Ngôn tiến vào cảnh giới Kiếm Tâm Thông Thần, đụng chạm đến đạo.Kế Ngôn có thể đột phá, có một nửa công lao là của ông ta.Nghĩ thôi cũng khó chịu.Muốn giết Kế Ngôn, chẳng những không hoàn thành, còn bị sư phụ của Kế Ngôn là Thiều Thừa đuổi theo chém loạn xạ một hồi.Trong lúc bị chém, còn bị một con tiểu nha đầu mắng chửi nữa chứ.Nếu không tìm người trút cơn giận này ra, thì không tốt cho sức khỏe.Thương Chính Sơ ngẫm lại, bây giờ không thể động vào Kế Ngôn được, người nào động vào tức là tuyên chiến với Lăng Tiêu Phái.Thiều Thừa cũng không muốn tự tìm phiền toái, hơn nữa còn có cơn phẫn nộ xem lẫn trong đó, một khi đánh nhau rất dễ biến thành ẩu đả sinh tử.Nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ ra rồi.Kết quả là, Thương Chính Sơ lạnh nhạt hỏi: "Con nha đầu khẩu xuất cuồng ngôn vừa nãy là ai?""Chắc là sư muội của Kế Ngôn?"Trương Tòng Long nói: "Nàng ta nói như thế, Kế Ngôn cũng nhận, chắc là không sai.""Hình như ta có nghe đệ đệ ta nhắc tới việc này."Thương Chính Sơ quát một tiếng: "Trương Chính, đệ qua đây nói xem."Trương Chính đứng gần đó vội vã chạy tới, kể lại chuyện xảy ra trong Tụ Tiên Lâu."Hừ, đệ tử mới được nhận, cũng dám nói năng ngông cuồng, làm nhục Quy Nguyên Các ta."Trong mắt Thương Chính Sơ tràn đầy hận ý.Ông ta là trưởng lão Quy Nguyên Các, nhục mạ ông ta chính là nhục mạ Quy Nguyên Các.Logic cực hợp lý."Nếu như là sư đệ và sư muội Kế Ngôn, thực lực thế nào?"Trương Chiêu khinh thường: "Ta từng hỏi thăm, sư đệ Kế Ngôn Lữ Thiếu Khanh, không học vấn không nghề nghiệp, ỷ được Thiều Thừa sủng ái, hết ăn lại nằm, thực lực tối đa cũng chỉ có Trúc Cơ kỳ.""Có lẽ ngay cả Trúc Cơ kỳ cũng chưa đến.""Còn nha đầu kia, Luyện Khí kỳ mà thôi, không đáng để lo."Thương Chính Sơ và Trương Tòng Long nghe thấy thực lực của sư đệ sư muội Kế Ngôn thấp kém như vậy, trên mặt lộ ra cùng một loại biểu cảm.Khinh thường.Kế Ngôn xuất sắc hơn người, cả một thế hệ trẻ tuổi không ai có thể sánh bằng.Chỉ dùng một thanh trường kiếm, là có thể ép cho người trẻ tuổi Tề Châu không ngẩng đầu lên được.Thế mà hắn ta lại có sư đệ sư muội như vậy, khó trách hắn ta rất ít nhắc đến, chắc là sợ mất mặt.Ông ta lạnh lùng ra lệnh: "Môn phái không thể chịu nhục, đến lúc các ngươi tới Lăng Tiêu Phái, biết phải làm sao chưa?"Nếu không thể trút giận lên những người khác, chỉ có thể để cho tiểu bối đi tìm tiểu bối xả giận cho mìnhThực lực của Trương Chính không mấy xuất sắc, thiên phú kém xa huynh trưởng của mình.Nhưng mà hắn ta lĩnh ngộ mấy chuyện này rất nhanh.Hắn ta nói: "Trưởng lão, ta biết phải làm sao rồi.”Thương Chính Sơ gật đầu: "Làm cho tốt vào. Đừng có làm Quy Nguyên Các mất mặt.”Trương Chính vỗ ngực nói: "Trưởng lão yên tâm, ta sẽ không làm trưởng lão thất vọng.”Thương Chính Sơ nhìn thoáng qua phi chu nằm lăn lóc trên đất, hư hỏng nghiêm trọng, đã không thể phi hành nữa.Ông ta vung tay áo lên, cất phi chu vào rồi nói: "Lên đường suốt đêm, đến thành Lăng Tiêu rồi nghỉ ngơi một thể.”Sau khi nói xong, tức khắc biến mất không thấy.Trương Tòng Long nhìn Thương Chính Sơ đã biến mất, trong lòng rất là khó hiểu.Vì sao trưởng lão không nhìn mặt gã ta nói chuyện, mà lại quay lưng về phía gã ta nhỉ?Bên này, Trương Chính được cho phép, rất là hưng phấn.Thế này tức là có thánh chỉ, có thể phụng chỉ hành sự.Trương Tòng Long không phản đối chuyện này, gã ta cũng là người từng bị Tiêu Y mắng.Đệ đệ của mình ra mặt hỗ trợ cho Tiêu Y một bài học, không cần gã ta ra tay, đúng là không còn gì tốt hơn.Trương Tòng Long chỉ lạnh nhạt nói một câu: "Không được sơ suất.”Trương Chính rất có lòng tin, tự tin nói: "Đại ca, huynh yên tâm đi.”"Hai người bọn chúng chỉ là một đám nhãi nhép thôi, ta có thể xử lý nhanh gọn.”Trương Tòng Long không quan tâm quá nhiều, theo ý gã ta, những người khác của Lăng Tiêu Phái chỉ thường thôi, chỉ có Kế Ngôn đáng cho gã ta coi trọng."Kế Ngôn, ngươi chờ cho ta...”…Lữ Thiếu Khanh bước chậm trong thành Lăng Tiêu, cảm nhận khói lửa chốn nhân gian.Thành trì có tu sĩ, dân chúng hỗn cư, vĩnh viễn là một tòa thành không ngủ.Có tu sĩ vừa xong công việc, đến nơi đây thả lỏng.Có phàm nhân đi sớm về trễ, bôn tẩu luồn cúi vì cuộc sống, hoặc vì tìm kiếm một đường tiên duyên.Lữ Thiếu Khanh đi tới trước một tòa lầu năm tầng dùng Thanh Lưu Thạch Nhị phẩm xây dựng mà thành.Nơi này là Thiên Cơ trạm của Thiên Cơ Các tại thành Lăng Tiêu.Lăng Tiêu Phái là một trong tam đại môn phái của Tề Châu, tin tức của Lăng Tiêu Phái rất quan trọng.Thiên Cơ giả Thiên Cơ Các đóng quân ở đây, chủ yếu phụ trách tin tức, sự kiện ở khu vực quanh Lăng Tiêu Phái."Thiên Cơ giả, chính là phóng viên."Lữ Thiếu Khanh sờ cằm: "Chẳng lẽ tổ sư Thiên Cơ Các là người Trái Đất hay sao?"Thiên Cơ trạm của Thiên Cơ Các có mặt ở cả mười ba châu trong thiên hạ, tất cả những chuyện lớn chuyện nhỏ xảy ra trong mười ba châu đều không thể thoát khỏi cái mũi nhạy bén của Thiên Cơ giả. Môn nhân đệ tử có mặt khắp nơi nên đương nhiên Thiên Cơ Các cũng là tổ chức buôn lậu tình báo lớn nhất của mười ba châu.Trong tay bọn họ nắm giữ nhiều tình báo nhất, cũng là kẻ buôn lậu chuyên nghiệp nhất.Dùng cái cớ phỏng vấn đưa tin, lấy tin một cách dễ dàng.Lữ Thiếu Khanh không do dự gì, cất bước tiến vào bên trong.Sau khi vào bên trong, phát hiện bên trong hết sức tráng lệ, sặc sỡ loá mắt."Có thể thấy tài liệu nhất phẩm nhị phẩm khắp nơi trong này.""Đúng là giàu như chó."Lữ Thiếu Khanh hâm mộ hết sức.

Bạn cần đăng nhập để bình luận