Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1805

Chương 1805
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
“Rầm!”
Một đạo tinh quang rơi xuống trước tiên, đối bính mạnh với Lang Nha bổng.
“Răng rắc!”
Binh khí cấp sáu dưới một kích này lộ ra vết nứt.
Hai tay Lộ run lên, sức mạnh cường đại khiến nàng ta không cầm được vũ khí của mình.
Đồng thời lực trùng kích kinh khủng tiếp tục rơi xuống, xung kích lên cơ thể nàng ta.
Sức mạnh tinh thuần như dòng nước liên miên không dứt đánh thẳng vào khôi giáp.
“Phụt!”
Sức mạnh cường đại khiến Lộ cảm thấy mình như bị một thanh đại chùy cấp chín đập mạnh xuống.
Lực trùng kích to lớn khiến tất cả các cơ quan trong cơ thể nàng ta trong nháy mắt lệch vị trí, máu tươi bay thẳng yết hầu, đột nhiên phun ra ngoài.
Đạo thứ hai, đạo thứ ba.
Chín đạo quang mang liên tiếp đánh trúng cơ thể của Lộ.
Dưới lực xung kích liên tục không ngừng, Lang Nha bổng và khôi giáp rạn nứt vỡ vụn, hóa thành mảnh vụn đầy trời.
Lộ cũng bị sức mạnh kinh khủng bao phủ, kiếm ý bạo liệt thôn phệ.
Uy lực khủng bố khiến Lộ hiểu ra, trước đó Lữ Thiếu Khanh bảo lưu thực lực.
Tên đáng chết!
Trong lòng Lộ phẫn nộ gào thét, đáng chết!
Hắn không sợ biến khéo thành vụng sao? Thế mà còn dám bảo lưu một phần thực lực?
Nhân tộc đáng chết!
Lộ liều mạng giãy dụa, ngăn cản, phản kháng.
Nhưng trước mặt công kích cường đại, bất kể nàng ta phản kháng và giãy dụa như thế nào đều phí công.
Cơ thể Lộ không ngừng tiêu tán trong quang mang, như người tuyết gặp mặt trời không ngừng bị hòa tan.
Đáng chết!
Lộ tuyệt vọng, nàng ta biết mình trốn không thoát rồi.
Lộ tuyệt vọng dứt khoát từ bỏ ngăn cản, lạnh lùng nhìn Lữ Thiếu Khanh.
Mặc cho thân thể của mình dần dần biến mất trong quang mang.
Giọng của nàng ta truyền ra từ trong quang mang, để lộ sự kiên cường cuối cùng của nàng ta:
“Lần này coi như ta chủ quan, nhưng ta sẽ còn trở lại.”
“Ngươi có thể đánh bại ta, nhưng ngươi giết không được ta, sư huynh của ngươi cũng sẽ không...”
Trong lòng Lộ quyết tâm, ngươi giết ta, Long Kiện giết sư huynh ngươi báo thù cho ta.
Ta còn có thể trùng sinh một lần, sư huynh của ngươi thì sao?
Ta không tin hắn có thể trùng sinh.
Nhưng lời nàng ta còn chưa nói xong, nơi xa bỗng nhiên truyền đến một cỗ kiếm ý.
Phong mang bức người! Lăng lệ dâng trào.
Lộ một lần nữa kinh hãi, cỗ kiếm ý này nàng ta quen thuộc.
Lúc Kế Ngôn xa luân chiến với đám Hóa Thần ma tộc, nàng ta nấp trong bóng tối quan sát, vô cùng quen thuộc với kiếm ý của Kế Ngôn.
Kế Ngôn tỉnh lại rồi?
Hắn, hắn củng cố nhanh như vậy?
Lộ khó có thể tin, nàng ta chật vật nghiêng đầu sang, thấy quang mang chói mắt phá vỡ huyết sắc đầy trời.
Một ý niệm xuất hiện trong đầu Lộ.
Hóa ra Lữ Thiếu Khanh không phải không để ý sống chết của Kế Ngôn mà biết Kế Ngôn đã ổn rồi.
Cặp sư huynh đệ này, thật đáng chết!
Trong lòng Lộ tràn đầy oán hận, sau một khắc, nàng ta liền rơi vào trong hắc ám, biến mất trong tinh quang.
Long Kiện đi đến trước mặt Kế Ngôn, cách một khoảng lạnh lùng nhìn Kế Ngôn.
Kế Ngôn nhắm mắt ngồi xếp bằng, độ kiếp hoàn tất, đạt được tán thành của thiên địa, đại đạo tưới nhuần, thương thế ngược lại tốt bảy tám phần.
Khuôn mặt lạnh lùng của hắn ta tản mát ra một cỗ khí tức khó mà hình dung được, như một thanh kiếm thần đứng giữa trời đất.
Dù hai bên đứng ở lập trường đối lập nhưng Long Kiện cũng không thể không sợ hãi thán phục.
Người như Kế Ngôn, cho dù là nhân tộc hay Thánh tộc đều hiếm gặp được một lần.
Thiên tài tuyệt thế, dạng người hiếm thấy.
Tuy nhiên, càng là như vậy Kế Ngôn càng phải chết.
Thánh tộc không cho phép có người mạnh như vậy đối nghịch với bọn hắn.
Nhưng mà trong lòng Long Kiện quyết định muốn giết Kế Ngôn, nhưng cũng không lập tức động thủ.
Hiện tại mới khoảng nửa ngày trôi qua, thời gian vẫn còn dài.
Trong lòng Long Kiện tràn đầy tự tin cùng ngạo nghễ, ánh mắt nhìn Kế Ngôn như nhìn người chết, thấp giọng tự nói: “Trước đó ta củng cố cảnh giới mất trọn vẹn một tháng.”
“Ngươi là yêu nghiệt, chắc cũng phải cần nửa tháng chứ nhỉ?”
“Ha ha, trong khoảng thời gian này, ai có thể bảo hộ ngươi?”
Trên mặt Long Kiện dần nở nụ cười đắc ý, cảm giác nắm tất thảy trong tay đã quay về.
Lộ am hiểu công kích thần thức, như thích khách xuất kích, Lữ Thiếu Khanh đã không đáng để lo.
Trước mắt, Kế Ngôn cần thời gian củng cố, ở trước mặt hắn ta chẳng khác gì là không đề phòng.
Bất cứ lúc nào hắn ta cũng có thể xuất thủ giết chết Kế Ngôn.
Cảm giác hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay thật tốt, loại cảm giác này mỹ vị cỡ nào.
Long Kiện không muốn giết Kế Ngôn nhanh như vậy, hắn ta muốn tiếp tục hưởng thụ loại cảm giác này.
Nhưng mà!
Bỗng nhiên nơi xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Lộ, cách rất xa, âm thanh rất yếu ớt, nhưng đối với tu sĩ mà nói, âm thanh có xa có nhỏ mấy vào trong tai bọn hắn đều có thể vô cùng rõ ràng.
Long Kiện hoảng hốt quay đầu nhìn sang.
Trên trời tinh quang lấp lóe, tinh quang từ trên trời giáng xuống đâm mạnh vào hai mắt Long Kiện.
Long Kiện quá sợ hãi, Lộ lại thất thủ sao?
Sau đó Long Kiện lập tức phản ứng lại, Lộ thất thủ, hắn ta muốn đi cứu viện cũng đã không kịp nữa.
Bây giờ biện pháp duy nhất chính là tận lực giảm bớt tổn thất.
Long Kiện không nói hai lời, cổ tay hất lên Thiên Huyết Ti giống như rắn độc nhe răng độc.
Thiên Huyết Ti mở ra, tơ mỏng giống vô số rắn độc, lộ ra răng độc âm u bao phủ lấy Kế Ngôn.
Hiện tại Lộ đã chịu thiệt rồi, nhìn có vẻ khó chống đỡ được Lữ Thiếu Khanh.
Mặc dù hắn ta bất mãn vì Lộ đoạt con mồi của hắn ta nhưng dù sao Lộ cũng là người một nhà, hơn nữa còn là hồng nhân bên cạnh Thánh chủ, không thể thấy chết không cứu.
Để tạo áp lực cho Lữ Thiếu Khanh, Long Kiện xuất thủ trước, lần này hắn ta không hề nương tay.
Chủ yếu là hắn ta muốn ép Lữ Thiếu Khanh ném chuột sợ vỡ bình, ép Lữ Thiếu Khanh chạy tới cứu người.
Nếu Lữ Thiếu Khanh giết tới để cứu Kế Ngôn coi như Lộ có thể thoát khỏi nguy hiểm.
Đương nhiên, nếu như Lữ Thiếu Khanh không đến, hắn ta có thể lập tức giết chết Kế Ngôn, sau đó lại đi giết Lữ Thiếu Khanh, nói chung cả hai cách đều không lỗ.
Nhìn Kế Ngôn, trong mắt Long Kiện lóe lên tia hung ác, cười lạnh nói: “Muốn trách thì đi trách kẻ gọi là sư đệ của ngươi kìa.”
Biểu hiện của Lữ Thiếu Khanh khiến hắn ta cảm thấy giữa Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn chỉ có chút tình nghĩa đồng môn, nhưng cũng chỉ có một chút mà thôi, không nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận