Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 166 - Tiên Hỏa Cầu Thuật (tt)



Chương 166: Tiên Hỏa Cầu Thuật (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Y vội vàng lắc đầu, hoàn toàn không thừa nhận mình có tự tin: “Không có, Nhị sư huynh, huynh thật sự muốn ta lên sao?”Đến lúc này còn không tự tin nữa?Lữ Thiếu Khanh đổi giọng nghiêm nghị nói: “Đã nói rồi, muội không nên nói với ta đến giờ muội vẫn chưa quyết định chứ?”Lữ Thiếu Khanh thu lại nụ cười, ánh mắt dần nghiêm nghị lại.“Nếu muội không tự tin, vậy muội nói với ta đi, ta có thể đồng ý với muội không để muội lên.”Không hiểu sao.Trái tim Tiêu Y bỗng nhiên nhảy lên thùm thụp.Nàng nghe ra được lời này Lữ Thiếu Khanh không nói đùa.Nếu nàng gật đầu, chắc chắn Lữ Thiếu Khanh sẽ không để nàng lên.Mặc dù thế, trong lòng Tiêu Y có một âm thanh nhắc nhở rằng nàng tuyệt đối không nên gật đầu.Tiêu Y có một dự cảm, nếu nàng gật đầu, sẽ khiến cho Lữ Thiếu Khanh thất vọng về mình.Theo bản năng, Tiêu Y lắc đầu, nàng không muốn để Lữ Thiếu Khanh thất vọng vì mình, nói: “Nhị sư huynh, ta biết rồi, ta sẽ nghiêm túc đánh bại Trương Chính.”Lần này, Tiêu Y đã hoàn toàn quyết định.Tới giờ Lữ Thiếu Khanh mới cười.“Đây chính là muội nói đó, ta không có ép muội đâu đấy.”Trong lòng Tiêu Y muốn khóc. Huynh ép hay không mà huynh không biết sao?Lữ Thiếu Khanh thấy Tiêu Y phản ứng như thế, vào thẳng chủ đề, chuẩn bị giúp nàng một chút: “Được rồi, không phải lúc trước muội nói muốn học chiêu Thiên thạch đại triệu hoán thuật của ta sao?”Tiêu Y nghe vậy, phiền muộn trong lòng lập tức biến mất, lộ ra ánh mắt hưng phấn.“Nhị sư huynh, huynh… huynh muốn dạy ta sao?”Mặc dù Thiều Thừa nói chiêu kia của Lữ Thiếu Khanh là Hỏa cầu thuật.Nhưng Lữ Thiếu Khanh đánh ra mạnh hơn Hỏa cầu thuật bình thường nhiều.Mà giống như một viên thiên thạch vũ trụ, soái cực kỳ.Lữ Thiếu Khanh nói: “Không dạy muội, ta tới đây làm gì?”Tiêu Y cực kỳ mừng rỡ: “Nhị sư huynh quá tốt với ta rồi.”“Tới đi, ta chỉ dạy một lần, học không được đừng có hỏi ta.”“Ba ngày sau, nếu bị thua, xem ta thu thập muội thế nào.”Thiên thạch đại triệu hoán thật thật sự tên là Tiên Hỏa Cầu Thuật.Là có được từ trong giới chỉ.Có một chữ tiên, uy lực rất cường đại.Để tránh phiền toái nên đổi tên một tí.Truyền thụ khẩu quyết chiêu này cho Tiêu Y, để nàng thử vận hành khẩu quyết vài lần, phát hiện ra không có vấn đề gì, Lữ Thiếu Khanh liền rời khỏi nơi này, để cho Ty tự mình tu luyện.Tiêu Y có được chiêu thức mới nhất, hưng phấn luyện tập.Tiêu Y lĩnh ngộ kiếm ý, tu luyện Thanh bình kiếm quyết, lại có được chiêu Thạch đại triệu hoán nhật mà Lữ Thiếu Khanh dạy cho.Tuyệt chiêu nhìn thì có vẻ không nhiều, nhưng theo Lữ Thiếu Khanh thấy thì cũng đủ.Còn về phép thuật công pháp khác thì nàng cần phải tự kiếm điểm cống hiến tới Tàng Thư Các của môn phái mà học.Thời gian trôi qua rất nhanh.Chớp mắt đã qua ba ngày.Theo như ước định, mới sáng sớm Trương Tòng Long đã mang theo Trương Chính và mấy đệ tử Quy Nguyên Các tới Thiên Ngự Phong.Tiêu Y cũng đã chờ ở đây từ sớm.Hạ Ngữ, Biện Nhu Nhu và Phương Hiểu làm khán giả cũng đã tới.Trương Tòng Long nhìn một vòng, không thấy Lữ Thiếu Khanh đâu.Lạnh lùng hỏi Tiêu Y: “Hắn đâu?”“Chỉ một mình ngươi đến thôi sao?”Tiêu Y phiền muộn, hẳn là Nhị sư huynh còn chưa rời giường.Trương Tòng Long hỏi thế, nàng hừ một tiếng: “Làm sao? Ta đến một mình không được sao?”“Để cho người của ngươi bước ra đây, xem ta thu thập gã ta thế nào.”Trương Chính cười lạnh, trào phúng: “Khẩu khí lớn quá nhỉ, người của Thiên Ngự Phong thực lực chẳng ra làm sao nhưng miệng lưỡi rất lợi hại đấy.”Loại trào phúng này với Tiêu Y quá đơn giản.Cả ngày đi theo Nhị sư huynh, cái khác không dám nói, nhưng chí ít công phu miệng lưỡi của nàng đã có bước tiến dài.Tiêu Y bĩu môi, nhẹ nhõm phản kích: “Đại sư huynh của ta thực lực chả ra sao cũng có thể ép cho đại ca ngươi không ngóc đầu dậy được.”Trương Tòng Long nổi điên, sao lại kéo đến đầu mình rồi? Gã ta nghiến răng căm hận nói: “Miệng lưỡi bén nhọn. Muốn chết!”“Lên đi, trừng trị nó, cho nó biết sự lợi hại của Quy Nguyên Các.”Trương Chính đứng ra, mà giọng nói của Lữ Thiếu Khanh lại vang lên: “Gấp cái gì.”Đám người nhìn lại, thì thấy Lữ Thiếu Khanh đang chậm rãi đi ra.Còn ngáp một cái.Đúng là vừa tỉnh ngủ.Lữ Thiếu Khanh vỗ miệng, từ tốn nói: “Ngại quá, suýt nữa ngủ quên rồi.”“Tại đồng hồ báo thức của ta vô dụng.”Ngoài miệng thì nói là ngại quá, nhưng giọng nói không có tí ngại nào.Hắn mắng đồng hồ báo thức Tiểu Hồng trên vai: “Chim ngốc này, bảo ngươi gọi ta rời giường, ngươi lại làm cái gì thế?”Tiểu Hồng liếc Lữ Thiếu Khanh một cái, không thèm để ý tới hắn, tự đi rỉa lông vũ cho mình.Gần đây nó mới thuế biến, trước đó lông vũ đã rụng gần hết, lông mới mọc còn sáng hớn cả lúc trước.Bên này Trương Tòng Long hận đến nghiến răng.Tu sĩ còn cần ngủ cái cọng lông.Bọn Trương Tòng Long đều cho rằng Ttk đang cố ý muốn hạ nhục mình.Ngay cả Hạ Ngữ cũng cho rằng Lữ Thiếu Khanh đang cố ý.Duy chỉ có Tiêu Y biết, Lữ Thiếu Khanh nói thật.Nhị sư huynh của mình suýt ngủ quên là thật.Bình thường Nhị sư huynh ngủ nướng, trường kiếm của Đại sư huynh sẽ gọi huynh ấy rời giường.Lữ Thiếu Khanh vừa đến, đánh giá Trương Tòng Long một hồi mới nói: “Ta còn tưởng ngươi không dám tới.”Ánh mắt Trương Tòng Long lạnh băng, không thèm trả lời mấy câu hỏi nhảm nhí này.Trương Tòng Long gã mà biết sợ sao?Dù nơi này có là núi đao biển lửa gã ta cũng sẽ không lùi bước.“Bớt nhiều lời đi, để cho người của ngươi tới chịu chết đi!”Trương Tòng Long không chờ thêm nổi một khắc nào nữa.Gã ta muốn đệ đệ của mình trừng trị Tiêu Y một cách ác độc, xả ra ngụm ác khí trong lòng.Nếu có thể, chính gã ta cũng muốn tự mình ra tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận