Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 571 - Đê tiện vô sỉ là nhãn hiệu của sư huynh ta đó



Chương 571: Đê tiện vô sỉ là nhãn hiệu của sư huynh ta đóNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Y chống nạnh, khó chịu: "Ngươi là ai? Đây là nhà ngươi hả?"Tên mập này là ai? Mới mở miệng đã đáng ghét như vậy rồi, muốn chết à?Úi chà, con nha đầu này, ta chỉ muốn tốt cho ngươi mà thôi, đúng là không biết lòng người tốt.Quản Đại Ngưu hừ lạnh: "Nơi này chính là nhà ta, các ngươi muốn làm gì? Muốn ăn trộm hay sao?""Mau mau xéo đi, không thì ta sẽ cho các ngươi một bài học đấy."Hai mắt Mạnh Tiêu bắn ánh sáng, nhảy ra, hai viên hoàn tử trên đầu lắc lư, nắm chặt tay nắm tay bụ bẫm, các đốt ngón tay kêu lùm bùm: "Muốn đánh nhau à?"Cái cô nàng bạo lực này đến từ đâu?Tiêu Y nghe thấy Quản Đại Ngưu nói vậy, thái độ lập tức thay đổi, không chừng đây là bằng hữu của các sư huynh.Nàng cười rộ lên, khách khí: "Nhà ngươi? Bàn Tử ca ca, ngươi nhất định quen sư huynh của ta đúng không? Ta tới tìm sư huynh ta.""Sư huynh ngươi? Xéo đi, nơi này không có sư huynh gì cả."Sư huynh nhà ai không có trách nhiệm như vậy? Ném sư muội đáng yêu xinh đẹp ngọt ngào như vậy sang một bên?Tuy ba người trước mắt đều là mỹ nữ, nhưng Quản Đại Ngưu có lòng dạ nào nói chuyện với mỹ nữ.Tên hỗn đản kia ở ngay bên trong, trước kia hắn từng nói không có việc gì hì đừng quấy rầy hắn.Nếu để cho mấy nha đầu này quấy nhiễu đến tên hỗn đản kia, tên hỗn đản đó sẽ có cớ để đánh ta rồi.Quản Đại Ngưu nghĩ đến việc mình bị đánh đến mức hoài nghi nhân sinh, lửa giận không ngừng bốc cháy trong lòng.Hắn ta cũng không quan tâm mấy người trước mắt toàn là mỹ nhân, trực tiếp thấp giọng quát: "Biến, cút đi cho Bàn gia."Các ngươi không biến, còn làm ầm ĩ ở trong này, quấy nhiễu đến tên hỗn đản kia, thì ta sẽ gặp xui xẻo.Mạnh Tiêu thở phì phò, quơ quả đấm, nói với Tiêu Y: "Tiểu Y muội muội, tên mập này đáng ghét quá, ta muốn đánh hắn."Tiêu Y thấy hơi chần chờ, sư huynh mình ở bên trong, nơi này lại là nhà của tên béo này, vậy có lẽ tên béo này quen với sư huynh, nói không chừng hai người còn là bằng hữu.Nàng lắc lắc đầu nói: "Không hay đâu, dù sao cũng là bằng hữu của sư huynh.""Ai là bằng hữu của sư huynh ngươi hả?" Lúc này Quản Đại Ngưu đã nóng máu, mấy con bé này không nghe hiểu tiếng người hay sao?"Mau cút đi."Mạnh Tiêu giận hơn nữa, kêu lên: "Ai nha, nhịn không được, ta phải cho hắn ta một bài học."Sau khi nói xong, nàng ta tức khắc ra tay với Quản Đại Ngưu.Quản Đại Ngưu nổi giận, hay lắm, tốt bụng cho các ngươi đi, nha đầu ngươi còn dám ra tay với ta à.Hắn ta cả giận nói: "Con lùn kia, đúng là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt.""Con lùn?" Mạnh Tiêu hoàn toàn bùng nổ: "Ngươi chết đi cho ta!"Mạnh Tiêu đang nổi giận chẳng khác nào lão hổ bị rút lông, gần như dốc hết toàn lực.Tuy Quản Đại Ngưu cũng có thực lực Kết Đan, nhưng hắn ta chỉ có Kết Đan tầng hai, chống lại cao thủ Kết Đan tầng chín như Mạnh Tiêu, không quá mấy hiệp đã bị đánh ngã trên mặt đất, đau đến gào khóc không ngừng."Đừng, đừng đánh nữa."Sau một hồi lâu, Quản Đại Ngưu mặt mũi bầm dập nằm trên mặt đất, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, hoài nghi nhân sinh.Con nha đầu đáng sợ này chui ra từ trong ngõ ngách nào vậy?Sau khi cho Quản Đại Ngưu một trận, trong lòng Mạnh Tiêu thoải mái hơn, dữ dằn hằm hè với Quản Đại Ngưu: "Con lùn? Lần sau ta nghe thấy một lần đánh ngươi một lần."Tiêu Y thì lại khuỵu gối xuống, trên mặt hiện lên vẻ xấu hổ: "Thật ngại quá, Bàn Tử ca ca, ta đúng là đến tìm sư huynh của ta."Quản Đại Ngưu lắc đầu, ngữ khí mơ hồ không rõ: "Bên, bên trong, không có sư huynh ngươi, bên trong chỉ có một tên gia hỏa đê tiện vô sỉ."Cô bé này thật là ngoan ngoãn, hiểu chuyện, tốt hơn con bé bạo lực kia nhiều. Không thể nào là sư muội của đồ khốn kia được.Trùng hợp quá, đây đúng là nhãn hiệu của Nhị sư huynh nhà ta mà.Tiêu Y cười tít mắt: "Vậy thì đúng rồi, đó chính là sư huynh của ta.""Không thể nào!"Quản Đại Ngưu đứng lên, không tin lời của Tiêu Y.Con người của cô bé này cũng không tệ lắm, ngoan ngoãn, biết lễ phép, lòng dạ còn lương thiện.Sao mà là sư muội của tên khốn kia cho được?Tên khốn kia vừa nhìn thì đã biết đến từ môn phái nào đó không tiện để lộ danh tính.Tiêu Y vô cùng chắc chắn: "Đó chính là sư huynh của ta, không tin thì ngươi cứ vào cùng ta là biết."Quản Đại Ngưu chần chờ, hắn ta sợ đi vào trong đó lại bị đánh cho một trận nữa.Hắn ta chỉ vào Mạnh Tiêu dữ như một lão hổ bên cạnh: "Nàng ta cũng là sư muội à?"Mạnh Tiêu lại không vừa ý, giận dữ mắng mỏ ánh mắt của Quản Đại Ngưu: "Ngươi có mắt không đó? Ta giống người làm sư muội sao? Ta là đại sư tỷ của Ngọc Đỉnh Phái."Ngọc Đỉnh Phái?Quản Đại Ngưu cả kinh, nơi này rất gần Đông Châu, hắn ta làm Thiên Cơ giả đương nhiên từng nghe nói về Ngọc Đỉnh Phái.Chẳng lẽ tên khốn đấy lại là người của Ngọc Đỉnh Phái?"Các ngươi là người của Ngọc Đỉnh Phái?"Tiêu Y lắc đầu, không nhiều lời.Ngọn lửa nhiều chuyện trong lòng Quản Đại Ngưu tức khắc thức tỉnh.Làm Thiên Cơ giả, hắn ta nhạy cảm ngửi được mùi vị của tin nóng.Hắn ta vốn đang chần chờ không biết có nên vào hay không, bây giờ đã hạ quyết tâm, nhất định phải vào trong.Nếu để cho một tin sốt dẻo trốn khỏi tay mình, Quản Đại Ngưu sẽ tức đến mức muốn tự cung.Kết quả là, Quản Đại Ngưu không nói hai lời, mở cửa nói với Tiêu Y: "Mời vào trong đi, nhìn xem sư huynh ngươi có ở bên trong hay không."Tiêu Y nhìn cánh cửa đã mở rộng, mặt lộ vẻ chần chờ.Mạnh Tiêu thấy lạ, đẩy Tiêu Y một cái: "Ngơ ra đó làm gì? Vào đi."Tiểu muội muội này, đã đến nơi này rồi, còn có gì mà xấu hổ nữa?Tiêu Y lắc đầu nói: "Nếu đi thẳng vào, chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm."Bài học khi xông thẳng vào nhà Nhị sư huynh vẫn còn rành rành trước mắt.Quản Đại Ngưu nở nụ cười: "Cô bé, đây là nhà ta, không phải đầm rồng hang hổ gì, có thể có nguy hiểm gì?"Mạnh Tiêu tỏ vẻ đồng ý, "Đúng đó, chẳng lẽ ngươi ngại gặp sư huynh ngươi?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận