Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 588 - Rác rưởi thì không có tư cách biết tên của ta (tt)



Chương 588: Rác rưởi thì không có tư cách biết tên của ta (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm“Một nhân loại trẻ tuổi?” Khu Tình nghe vậy mặt lộ vẻ không vui, thậm chí còn có mấy phần không tin: “Trẻ chừng nào? Trẻ hơn ngươi không?”“Ngươi còn chưa thể làm được thế này, nhân loại có thể làm được?”Hiện tại Khu Minh chưa đến ba mươi tuổi, đã tính trẻ, cũng rất có thiên phú.Nhưng cho dù như vậy Khu Minh hắn ta cũng chỉ là đại sư trận pháp chứ không phải tông sư.Thiên tài Thánh tộc còn không làm được, nhân tộc có dạng thiên tài này?”Khu Tình lạnh lùng nói: “Chắc chắn còn có những kẻ khác cùng làm nếu không không thể phá hỏng được lớn như vậy.”Khu Minh vô cùng tin phục phán đoán của tỷ tỷ mình, gật mạnh đầu bày tỏ đồng ý: “Không sai, hẳn là phải có vài người mới đúng. Thế mà Hình Tác nói chỉ có một người, hơn nữa thực lực còn mạnh hơn hắn.”“Đây không phải đang nói đùa sao?”“Hắn tưởng trong nhân tộc cũng có người có thể so với Thánh tử sao?”Khu Tình từ chối ý kiến về lời của đệ đệ mình, nàng ta cũng không tin một người trẻ tuổi sẽ cường đại đến mức này.Tuy nhiên dù sao cũng là tỷ tỷ, nàng ta không thể tự đại như Khu Minh mà chỉ nhắc nhở một câu: “Bản thân chú ý cẩn thận một chút, một khi gặp phải kẻ địch không bình thường phải lập tức phát tín hiệu.”Khu Minh cười haha: “Yên tâm đi, nơi này của chúng ta lớn bao nhiêu chứ? Kẻ địch dám đến hắt xì một cái cũng nghe được.”Nơi này chỉ vài vạn dặm, mặc dù cảnh giới Nguyên Anh kỳ đang bế quan nhưng một khi có động tĩnh gì lớn có thể lập tức tới ngay.Khu Tình gật đầu, đây đúng là sự thật, nàng ta không nói thêm gì cùng đệ đệ tu bổ trận pháp.Khu Minh lại nói: “Khu đại nhân, để ta làm được rồi.”Khu Tình nhìn hắn ta một cái khiến Khu Minh không kìm được cúi đầu xuống thì mới lạnh lùng nói: “Đây không phải chuyện của cá nhân ngươi, nếuxảy ra chú sơ suất, ngươi chết không sao nhưng liên luỵ bộ tộc, ngươi chết không có gì đáng tiếc.”Có Khu Tình gia nhập, trận pháp ở đây nhanh chóng được tu bổ.Sau khi Khu Tình rời đi Khu Minh mới thở phào.Hắn ta thoáng nhìn qua nơi này, lạnh lùng nói: “Hừ, tốt nhất đừng để cho ta biết ngươi là ai, nếu không ta nhất định sẽ làm thịt ngươi.”Khu Minh vừa rời đi chưa được mất bước bỗng nhiên cảm nhận được trận pháp sau lưng bỗng nhiên lại xuất hiện vấn đề.Hắn ta không nói hai lời, trong nháy mắt trở về, thấy một thiếu niên đang đứng đấy cười hiếp mắt.Còn trận pháp ở đây thì đã mất đi hiệu lực, giống như vừa rồi để lộ một cái lỗ hổng cực lớn.“Nhân loại đáng chết.” Khu Minh giận dữ, ngươi cho rằng đại trận không cần tu bổ sao?Lữ Thiếu Khanh không vội, ngược lại còn cười hỏi hắn ta: “Ngươi là Khu Minh?”Khu Minh đã nổi giận đùng đùng, hét lớn một tiếng: “Chính là gia gia ngươi đây, nhận lấy cái chết đi.”Nhưng trả lời hắn ta lại là một vòng kiếm quangKhu Minh nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh dám xuất thủ về phía hắn thì vô cùng giận dữ, nhưng một khắc sau, sắc mặt của hắn ta chuyển từ phẫn nộ sang hoảng sợ.“Ngươi, ngươi…”Một kiếm này trông có vẻ rất bình thường nhưng lại ẩn chứa khí tức khiến Khu Minh run sợ.Nó còn kinh khủng hơn khí tức của phụ thân hắn ta.Đối mặt một kiếm này, Khu Minh cảm thấy hắn ta như phàm nhân đang đối mặt với một hung thú vực sâu.Khu Minh không hề có chút ý định phản kháng, hắn ta không nói hai lời, xoay người bỏ chạy.Hắn ta đã bỏ qua mất một chuyện.Trong số những người cùng cảnh giới, Lữ Thiếu Khanh chỉ không đánh lại một mình Kế Ngôn.Những người khác, cho dù là ma tộc hay nhân tộc cũng sẽ không phải đối thủ của Lữ Thiếu Khanh.Thực lực của Khu Minh không bằng Lữ Thiếu Khanh. Cộng thêm Lữ Thiếu Khanh mang theo ý định chắc chắn phải giết chết hắn ta nên vừa ra tay đã tung ra chiêu thứ hai trong Ly Hỏa Kiếm quyết.Kiếm ý đen trắng hóa thành hỏa diễm đầy trời, mỗi một đóa hỏa diễm như một vì sao trên trời bắn ra, ẩn chứa khí tức hủy diệt, uy lực kiếm ý đen trắng càng tăng một bậc.Đối mặt với công kích, Khu Minh chống cự chính diện có lẽ sẽ khiến Lữ Thiếu Khanh hơi khó giải quyết, nhưng hắn ta lại xoay người bỏ chạy khiến Lữ Thiếu Khanh rất vui mừng.Đồng thời, tâm thần hắn khẽ động, Kinh Thần quyết vận chuyển, thần thức khổng lồ như nước thủy triều thôn phệ Khu Minh.Dưới hai tầng đả kích, Khu Minh kêu thảm một tiếng, thân thể tan rã, thần thức bị trọng thương, thức hải sụp đổ.Đả kích nặng nề khiến ý thức Nguyên anh của Khu Minh hoảng hốt, đợi khi kịp phản ứng thì hắn ta đã rơi vào tay Lữ Thiếu Khanh.“A!”Lại là một tiếng hét thảm, ý thức Khu Minh hoàn toàn tiêu tan, nguyên anh hóa thành năng lượng tinh thuần tiến vào trong cơ thể Lữ Thiếu Khanh.“Ừm?”Lữ Thiếu Khanh quay đầu, nhìn thấy hai cặp ánh mắt hoảng sợHai người Triều Khải và Phong Quan Ngọc lần này tới đây là định xem tình hình nơi này, tìm hiểu chút tình báo.Sách lược của thượng tầng Thiên Cung môn hai người bọn hắn đều biết rất rõ ràng.Mặc dù bảo tồn thực lực, tuy nhiên vẫn chú trọng kỹ xảo.Duy trò thế cục giằng co như thế nào là được, đồng thời cũng phải cảnh giá ma tộc đột nhiên tăng binh lực.Trên đường lúc vội vàng, gương mặt Triều Khải có vài phần phiền muộn, hắn ta hơi bất mãn với cách làm việc này của môn phái: “Môn phái làm như vậy, chỉ sợ sẽ làm cho mặt mũi môn phái không dễ coi.”Nhưng đây là quyết định của thượng tầng môn phái, hắn ta là Đại sư huynh cũng chỉ có thể tuân theo. Nhưng cách làm này không phải cách hắn ta muốn.Giờ việc hắn ta có thể làm cũng chỉ là than thở với sư đệ của mình vài câu.Phong Quan Ngọc lại vô cùng ủng hộ cách làm này: “Sự hung hãn của ma tộc hai người chúng ta đã lĩnh giáo qua. Vì ngăn cản bọn hắn môn phái cũng đã bỏ ra cái giá lớn. Dùng cách này cũng chỉ bất đắc dĩ. Không thể để đến khi chúng ta đánh bại được ma tộc, có được thanh danh tốt nhưng môn phái lại xuống dốc, đúng không nào?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận