Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2149: Chương 2149

Chương 2149: Chương 2149Chương 2149: Chương 2149
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Nếu so với tu sĩ bình thường, hắn ta vẫn là một thiên tài, Ngao Đức hiện tại cũng đã là Hóa Thần trung kỳ cảnh giới tầng bốn rồi.
Linh lực gào thét ra, tỏa ra hào quang chói sáng, cuối cùng hóa thành một con cự thú màu đỏ trên không trung, giương nanh múa vuốt nhào về phía Tiêu Y.
Trong tay Công Tôn Từ cầm một chiếc quạt xếp, ở trong tộc cái gì hắn ta cũng muốn ganh đua với Công Tôn Liệt, ngay cả vũ khí cũng vậy, hắn ta muốn tuyên bố với thế nhân, hắn ta không thua kém Công Tôn Liệt.
Quạt xếp hiện ra quang mang lục sắc, nhẹ nhàng vung lên, một cơn lốc mãnh liệt gào thét lên, thế như chẻ tre xông tới chém giết.
Ba người liên thủ, khí tức khủng bố bộc phát ra khiến tu sĩ vây xem sắc mặt đại biến.
Vô số người không chịu nổi dưới cô uy áp này, nhao nhao lui lại tứ tán.
“Đáng sợ, thật là đáng sợ.” “Đây chính là thực lực dòng chính ngũ gia tam phái sao?” “Cái này, bọn hắn liên thủ, còn ai có thể là đối thủ của bọn hắn?”
“Xong đời, Lữ Thiếu Khanh không ở đây, không có ai có thể ngăn cản được liên thủ của bọn hắn.”
“Haha, nhà bị trộm rồi.” “Không ai có thể cứu bọn họ.” Không ít người ngữ khí khẳng định, ngôn ngữ vô cùng xác thực, cho rằng Tiêu Y bọn hắn chết chắc.
MỊ Càn, Ngao Đức, Công Tôn Từ ba người thần sắc nhẹ nhõm, mang theo tự tin tràn đầy.
Đây là lần đầu tiên bọn hắn liên thủ, nhưng ba vị Hóa Thần kỳ liên thủ, cho dù Tiêu Y có yêu nghiệt đến mấy cũng không thể ngăn cản được ba người bọn hắn.
Không thể tồn tại một người lấy một địch ba.
Hừ, ai bảo ngươi càn rỡ, đợi lát nữa trở về ngươi đi khóc đi.
Thế công của ba người vô cùng lăng lệ, gào thét lao tới, mặt đất như bị cày xới, lộ ra vết tích thật sâu, những vết nứt không ngừng lan tràn ra phía xa. Về phần phòng ốc các thứ thì càng hóa thành mảnh vụn trước uy áp khủng bố này, cuối cùng biến mất trong trong sức mạnh đang gào thét.
Nhữ thành có trận pháp gia trì đang run rẩy dưới luồng sức mạnh mạnh mẽ này, tựa như thiên quân vạn mã lao nhanh.
Cũng như động đất cấp 12. Nếu như không phải ba người Mị Càn tận lực khống chế, chỉ để cỗ sức mạnh này bay thẳng về phía Tiêu Y bọn hắn thì Nhữ thành sớm đã vỡ nát hơn phân nửa trước cỗ sức mạnh này rồi.
Cảm nhận được sức mạnh đáng sợ, ngửi được khí tức tử vong, sắc mặt Gia Cát Huân đại biến, không kìm được nói với Tiêu Y: “Hỏng bét, mau tránh đi.”
Nếu như thực lực của nàng ta vẫn còn, nàng ta sẽ không hề có chút vấn đề gì.
Vấn đề là bây giờ nàng ta đang bị cầm cố, một thân thực lực đang trống rỗng. Đối mặt với xuất thủ của ba người, nàng ta không dám đảm bảo bản thân có thể sống sót hay không. Về phần Tiêu Y, chắc chắn cũng sẽ hóa thành mảnh vụn dưới cô công kích này.
Mặc dù rất đáng ghét, nhưng trải qua những ngày này ở chung, Gia Cát Huân vân không đành lòng để Tiêu Y cứ như vậy chết đi.
Cho dù chết, cũng phải do nàng ta giết chết.
Nhưng lời nhắc nhở của Gia Cát Huân, Tiêu Y không để ý đến.
Hơn nữa nàng còn đứng yên tại chỗ, mình tính nhìn cỗ sức mạnh mãnh liệt lao tới. Từng trận uy áp khuếch tán, tóc Tiêu Y bị thổi vù vù rối tung, tiểu Hắc ôm đầu Tiêu Y, cũng lộ ra vẻ vô cùng bình tính.
Gia Cát Huần ngạc nhiên, không phải chứ, nha đầu này không hiểu lời ta nói sao? Hay là nàng một lòng muốn chết?
Gia Cát Huân không tin Tiêu Y có thể ngăn cản được liên thủ của ba vị Hóa Thần.
Ngay vào lúc Gia Cát Huân, thậm chí tất cả mọi người không hiểu, một vòng kiếm quang xuất hiện, ngân quang lóe sáng, như sao băng đột nhiên xuất hiện xẹt qua một cái.
So với công kích của ba người Mị Càn trông rất không đáng chú ý.
Nhưng kiếm quang từ trên trời giáng xuống, tất cả mọi người cảm thấy lạnh cả người.
Thậm chí bên tai bọn hắn vang lên tiếng xé gió vù vù. Bọn hắn cảm thấy bản như như đặt thân vào một thế giới của kiếm, trước người và sau lưng mỗi một góc đều bày đầy lợi kiếm. Có vài người hành động thiếu suy nghĩ liền bị vạn kiếm gia thân, triệt để bị giảo sát. “Phụt!”
“A.",
Kiếm quang rơi xuống, sắc mặt ba người MỊ Càn đột nhiên đại biến, vừa định làm chút gì đó thì miệng phun máu tươi, trên thần toát ra vô số vết thương, máu tươi phun thẳng ra.
Cuối cùng, ba người kêu thảm rơi từ trên không trung xuống. Công kích của ba người không biết từ bao giờ đã lặng lẽ tiêu tán, thiên địa khôi phục lại bình tĩnh, tất cả mọi người lẫy lại tinh thần.
Giờ phút này, sắc mặt tất cả mọi người trắng bệch, thần sắc hoảng sợ, mồ hôi đầm đìa.
Thế giới kiếm ban nãy đặt mình vào rõ ràng chỉ là ảo giác.
Nhưng không có gì đáng nghi ngờ là dưới loại trạng thái này, chỉ cần đối phương muốn, bọn hắn thật sự sẽ bị vạn kiếm gia thân, bị triệt để giảo sát. “Là, là ai?”
Có người không biết.
Nhưng cũng có người suy đoán: “Kế, Kế Ngôn sao?” “Lâu như vậy không gặp, thực lực của hắn tiến hơn một bước à?”
“Hắn sớm đã là Hóa Thần hậu kỳ, giờ chắc chắn là Luyện Hư kỳ.”
“Chẳng trách nha đầu kia không sợ hãi, hóa ra sau lưng nàng còn có sự tồn tại của Kế Ngôn.” “Đúng vậy, chúng ta đầu quên mất Kế Ngôn, hắn là một cao thủ như vậy, không nên bị xem nhẹ.”
Gia Cát Huân mồ hôi đầm đìa, ánh mắt của nàng ta nhìn ra đằng sau, ở nơi đó, nàng ta không nhìn thấy bóng dáng Kế Ngôn.
Bóng dáng một nhân loại, cách vài dặm sẽ trông vô cùng nhỏ bé, thậm chí không cách nào trông thấy.
Nhưng dường như nàng ta lại nhìn thấy được bóng dáng Kế Ngôn, bóng dáng đó màu trắng, cao cao tại thượng, lộ ra vô cùng cao lớn, kinh khủng, thâm bất khả trắc, tựa như thần linh làm cho người ta e ngại.
Tim Gia Cát Huân đập kịch liệt, một màn kiếm quang kia nàng ta cảm thấy là nỗi sợ hãi lớn nhất trong suốt cuộc đời nàng ta từ trước tới nay.
Trực giác nói cho nàng ta, Kế Ngôn, tuyệt đối không phải đơn giản là Luyện Hư kỳ như vậy.
Thậm chí có khả năng còn mạnh hơn.
Rốt cuộc mạnh cỡ nào, Gia Cát Huân không dám tiếp tục suy nghĩ nữa, bởi vì, thật là đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận