Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 340 - Đại sư huynh Điểm Tinh Phái



Chương 340: Đại sư huynh Điểm Tinh PháiNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNam đệ tử cầm đầu vừa nói ra lời này, sắc mặt Tuyên Vân Tâm lập tức thay đổi.Đại sư huynh Cận Hầu xuất quan sao?Nàng lập tức nghĩ tới rất nhiều, đồng thời cũng mơ hồ đoán được vì sao đến giờ Điểm Tinh Phái vẫn không phái người đến."Đại sư huynh muốn đích thân đến đây sao?"Nhìn thấy mấy đệ tử Điểm Tinh Phái trầm mặc, nàng ta liền biết mình đoán không sai.Lâu như vậy mới đến, thì ra là chủ ý của Đại sư huynh Cận Hầu của nàng.Nhớ tới Đại sư huynh của mình, nàng ta cắn răng, trong lòng thấp thỏm, hỏi: "Huynh ấy đột phá sao?"Cận Hầu trước đó đã bế quan, mục đích là muốn đột phá trở thành Nguyên Anh.Hiện giờ đã qua một thời gian dài như vậy, có lẽ gã cũng có thể trở thành Nguyên Anh đi?Mình cuối cùng cũng trốn không thoát lòng bàn tay của gã, đến lúc đó trở thành đạo lữ của gã, không, phải nói là lô đỉnh mới đúng chứ?Nữ đệ tử cầm đầu nói: "Còn chưa, nhưng có lẽ cũng không kém nhiều lắm."Sắc mặt Tuyên Vân Tâm nhất thời trở nên trắng bệch.Điều này có nghĩa là, nàng ta sẽ hoàn toàn trở thành lô đỉnh, trợ giúp Đại sư huynh của nàng ta đột phá.Cuối cùng nàng ta vẫn không có cách nào trốn thoát được sao?Tất cả chuyện này...Tuyên Vân Tâm nhắm mắt lại, trong đầu hiện ra bóng dáng một người.Chuyện cho tới bây giờ, tất cả đều là do tên hỗn đản kia ban tặng.Nếu như không phải hắn, Ngũ Hành Chi Tâm của bí cảnh rất có thể sẽ rơi vào trong tay nàng ta.Dựa vào bí cảnh chi tâm, nàng chắc chắn có thể rất nhanh tiến vào cảnh giới Nguyên Anh. Nhờ nó nàng ta sẽ có lòng tin thoát khỏi Đại sư huynh lớn hơn.Mà hiện tại, nói cái gì cũng đã muộn.Chậm chạp không đến cứu viện, chứng tỏ trong lòng Đại sư huynh, địa vị của nàng ta đã định, lô đỉnh mà thôi, không cần quá mức coi trọng lo lắng.Nhìn thấy sắc mặt Tuyên Vân Tâm trắng bệch, trong mắt nữ đệ tử cầm đầu chẳng những không có bất kỳ thương hại nào, ngược lại nhiều hơn vài phần chán ghét.Nàng ta mở miệng nói một lần nữa: "Tuyên sư tỷ, tỷ ở lại chỗ này không muốn trở về, chẳng lẽ tỷ cho rằng như vậy là có thể thoát khỏi được Đại sư huynh sao? Gả cho đại sư huynh, đây là chuyện bao nhiêu người tha thiết ước mơ."Tuyên Vân Tâm rất muốn trả lời một câu, muốn gả thì tự ngươi gả đi.Những đệ tử Điểm Tinh Phái này chỉ là biết Đại sư huynh nói muốn kết thành đạo lữ với nàng, chứ không biết đạo lữ ẩn chứa ý tứ gì.Tiêu Y nhìn biểu cảm vô cùng khó coi của Tuyên Vân Tâm, tò mò hỏi: "Tuyên tỷ tỷ, Đại sư huynh mà ngươi nói rất lợi hại sao?"Tuyên Vân Tâm nhìn Tiêu Y tò mò, nói: "Ít nhất lợi hại hơn Nhị sư huynh của ngươi."Tuyên Vân Tâm không cho rằng Lữ Thiếu Khanh có thể đánh thắng Cận Hầu.Đánh không lại Kế Ngôn đã Nguyên Anh, làm gì đánh không lại tên hỗn đản Lữ Thiếu Khanh kia? Tên hỗn đản kia chỉ là Kết Đan tầng 8, lấy cái gì mà đánh với Đại sư huynh Kết Đan tầng 9 chứ?Nếu biết Cận Hầu tự mình xuất mã, Tuyên Vân Tâm biết thời gian mình ở lại nơi này cũng không nhiều lắm.Những ngày nhàn nhã tự đắc ở đây sẽ trở thành hồi ức tốt đẹp sau này của nàng ta.Tuyên Vân Tâm biết mình không thể thoát khỏi Ngũ Chỉ Sơn của Cận Hầu, nàng ta cũng không nghĩ muốn chạy trốn.Nàng ta nói với mấy đệ tử của Điểm Tinh Phái: "Các ngươi trở về đi, ta ở chỗ này chờ Đại sư huynh đến."Nếu trốn không thoát, cứ chờ ở Thiên Ngự Phong đi.Cũng không biết khi nào tên hỗn đản kia mới trở về, tốt nhất có thể kịp thời chạy về, để cho Đại sư huynh thu thập hắn một trận, xả giận cho ta cũng tốt.Năm đệ tử Điểm Tinh Phái ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lúc nhất thời cũng không biết làm như thế nào.Nhìn thấy bọn họ hai mặt nhìn nhau, Tuyên Vân Tâm hừ lạnh một tiếng, nói: "Thế nào? Đại sư huynh bảo các ngươi ở lại nơi này giám thị ta sao? Nếu đã như vậy, các ngươi theo sau đi."Tiêu Y không đồng ý, lớn tiếng la hét: "Không được, Nhị sư huynh đã nói, người ngoài Thiên Ngự Phong và chó không được vào."Tuyên Vân Tâm tức chết. Vậy ta thì sao? Ta là người ngoài hay là chó?"Các ngươi cút đi." Tiêu Y nói với mấy đệ tử Điểm Tinh Phái sắc mặt khó coi: "Vân Tâm tỷ tỷ ở đây, bảo Đại sư huynh chó má của các ngươi đến dẫn người đi đi.""Thật to gan." Nam đệ tử cầm đầu gầm lên: "Dám vũ nhục Đại sư huynh chúng ta, muốn chết."Nói xong liền vung một tấm linh phù về phía Tiêu Y, ra tay độc ác với Tiêu Y.Linh phù có khí thế hung hãn, lấy thực lực của Tiêu Y tự nhiên không cách nào ngăn cản.Nhưng mà Tuyên Vân Tâm ra tay.Tuyên Vân Tâm không bị giam cầm tu vi ở chỗ này, nàng ta dễ dàng ngăn cản công kích cho Tiêu Y."Lời ta nói, các ngươi không nghe thấy sao?"Tuyên Vân Tâm tức giận, trên khuôn mặt tuyệt mỹ phủ kín sương lạnh.Đại sư huynh xuất quan, lời ta nói một chút cũng không có tác dụng sao?Đột nhiên, một giọng nói vang lên."Sư muội, uy phong thật lớn na."Âm thanh từ xa đến gần, một thanh niên chậm rãi xuất hiện.Thanh niên chừng hai mươi lăm tuổi, một thân áo trắng, chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt, từ trong ra ngoài lộ ra một loại tự tin cường đại.Nhìn thấy người tới, trong mắt năm đệ tử Điểm Tinh Phái lộ ra sùng bái ánh mắt, đồng loạt hành lễ."Bái kiến Đại sư huynh."Ánh mắt Tuyên Vân Tâm càng thêm phức tạp.Cận Hầu, Đại sư huynh Điểm Tinh Phái, thực lực Kết Đan tầng 9, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá tiến vào Nguyên Anh kỳ, một trong những thiên tài chói mắt nhất Yến Châu.Gã là nhi tử của chưởng môn Điểm Tinh Phái, nói cách khác, gã là Thái tử gia Điểm Tinh Phái, được người gọi là Tiểu Hầu gia.Tâm Tuyên Vân bị gã đè nén, đè đến không thở nổi.Từ ngày đầu tiên nàng ta tiến vào Điểm Tinh Phái, đã bị Cận Hầu nhìn trúng.Tuyên Vân Tâm vẫn luôn cố gắng, vẫn luôn hy vọng có thể thoát khỏi lòng bàn tay gã.

Bạn cần đăng nhập để bình luận