Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 128 - Chất nữ học xấu



Chương 128: Chất nữ học xấuNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Sấm khó có thể tin nhìn chất nữ của mình, vẻ mặt kiểu con đang đùa ta sao."Tiểu Y, con nói thật sao?"Tiêu Y gật đầu, nói: "Đúng vậy, Thương Chính Sơ già mà không đáng kính, bắt nạt ba sư huynh muội chúng con, mắng ông ta vài câu cũng không quá đáng."Trong lòng Lữ Thiếu Khanh cũng đồng cảm, mặt mũi tràn đầy vui mừng, khen ngợi: "Đúng vậy, mắng rất khá. Sau này tiếp tục cố gắng."Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Y cười ngọt ngào, Đại sư huynh khen ta, Nhị sư huynh cũng khen ta. Quả nhiên ta có tiền đồ.Tiêu Sấm hoảng hốt.Chất nữ ruột biến thành như vậy, khi trở về làm sao ăn nói với đại ca đây?Đánh và mắng nhất định là không được, ông cũng không nỡ.Kết quả là Tiêu Sấm nói với Tiêu Y: "Tiểu Y, con không thể làm như vậy được. Con là tiểu thư Tiêu gia, đại diện cho mặt mũi của Tiêu gia, không thể làm loại chuyện mất mặt này được."Tiêu Y hỏi ngược lại: "Cái gì mà là chuyện mất mặt? Mắng người sao? Không có đâu, con cảm thấy rất tốt, mắng rất thoải mái. Con đánh không lại, còn không thể mắng vài câu sao? Bằng không trong lòng không thoải mái. Trước kia ở nhà, con đánh không lại Tiêu Quần, ngay cả cãi nhau cũng không dám lớn tiếng, cuộc sống như vậy ngẫm lại thật nghẹn khuất. Đánh không lại thì phải khúm núm sao? Đánh không lại cũng phải mắng chứ."Lữ Thiếu Khanh tiếp tục khen ngợi: "Đúng vậy, nên như vậy. Cái gì cũng có thể thua, nhưng khí thế không thể thua được."Trời ơi, đất ơi.Tiêu Sấm ngẩng đầu, ánh trăng trên trời rất sáng, nhưng ông khóc không ra nước mắt.Nha đầu đang yên đang lành, sao lại biến thành như vậy chứ? Mắng chửi người, không cho là xấu hổ, ngược lại còn cho là vinh dự.Mấy ngày nay rốt cuộc nàng đã trải qua những gì? Ta làm sao ăn nói với đại ca đây.Tiêu Sấm bi thương, một lát sau ông nói với Tiêu Y: "Tiểu Y à, sau này có thể đừng làm như vậy nữa được không? Con làm việc cũng không nghĩ đến hậu quả gì cả. Đối phương là đại năng Nguyên Anh, thế mà con cũng dám mắng, con muốn làm gì? Con không biết đại năng Nguyên Anh chỉ cần dùng một ngón tay là có thể diệt con sao?”Tiêu Y ngoan ngoãn gật đầu, nói: "Con biết."Trong lòng Tiêu Sấm dễ chịu hơn một chút, có thêm vài phần vui mừng.Xem ra chất nữ còn có thể cứu, không đến mức hết thuốc chữa.Nhưng ngay sau đó, Tiêu Y lại nói: "Không phải có thúc thúc và chưởng môn ở đây sao? Có hai người ở đây thì con còn phải sợ cái gì nữa? Nên mắng thì cứ mắng, không thể cho ông ta mặt mũi được."Tiêu Sấm bỗng nhiên cảm giác được huyết khí của mình không đủ, linh khí vận chuyển trì trệ.Đường đường là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, lại suýt chút nữa nghẹn đến nội thương.Tiêu Sấm cảm thấy càng thêm ưu thương.Treo đầu dê bán thịt chó mà cũng học được rồi. Quả nhiên, mình vẫn không thể nào ăn nói với đại ca. Sau này, vẫn nên ít về Tiêu gia một chút vậy.Thiều Thừa cũng hết chỗ nói, ông trừng mắt liếc Lữ Thiếu Khanh trên mặt treo cao chữ chuyện không liên quan đến mình bên cạnh.Ông thấp giọng hỏi: "Tiểu tử ngươi, dạy hư sư muội rồi.""Phi, sư phụ, đồ ăn có thể ăn bậy, lời nói không thể nói bậy đâu."Lữ Thiếu Khanh kêu oan: "Sư phụ, đây là muội ấy tự học thành tài, con chưa từng dạy muội ấy cái gì cả. Muội ấy rất có thiên phú ở phương diện này, so với Đại sư huynh thì lợi hại hơn nhiều."Tiêu Sấm đặt sự chú ý trở lại trên người Lữ Thiếu Khanh, nghiến răng nghiến lợi: "Ta thấy chính là do tiểu tử ngu ngốc này nhà ngươi dạy hư con bé. Ta phải trừng trị ngươi."Chất nữ của ta lúc trước ngoan ngoãn đáng yêu, hoạt bát hiểu chuyện.Chỉ từ khi đi tới Thiên Ngự Phong, mới biến thành như vậy.Nói chuyện, làm việc trông không khác gì tiểu tử hỗn đản ngươi cả.Ngoại trừ tiểu tử hỗn đản ngươi, không ai có thể dạy hư nàng.Lữ Thiếu Khanh hừ hừ nói: "Ngài dám? Nếu ngài dám ra tay với ta, cũng đừng hối hận đấy."Nếu như là bình thường, một câu này của Lữ Thiếu Khanh có uy hiếp mười phần, Tiêu Sấm cho dù là đại năng Nguyên Anh, cũng phải suy nghĩ một chút.Lữ Thiếu Khanh mặc dù lười biếng, cũng không nổi danh trong Lăng Tiêu Phái. Nhưng ở trong đám cao tầng của Lăng Tiêu Phái, hắn nổi tiếng là khó chơi.Sau lưng âm thầm khởi nhân (1) đến mức nghiêm túc.(1) Tránh tầm nhìn của kẻ thù (chẳng hạn như ẩn nấp trong bãi cỏ) và tấn công bất ngờ.Hiện tại Tiêu Sấm khó có thể tiếp nhận chất nữ ngoan ngoãn đáng yêu hiểu chuyện của mình đã thay đổi.Tiêu Sấm không có đạo lữ, ông cũng coi nữ nhi của ca ca ruột Tiêu Y như nữ nhi của mình.Tiêu Y hiện tại như vậy, làm cho ông có cảm giác giống như mình là một lão phụ thân ngậm đắng nuốt cay vất vả nuôi lớn nữ nhi thành một đóa hoa kiều diễm, xinh đẹp, đáng yêu động lòng người.Sau đó lại có một tên tiểu tử hỗn đản đi đến, bưng hết cả chậu lẫn đóa hoa mà ông dùng nhiều năm tâm huyết tỉ mỉ bồi dưỡng này đi.Không chỉ như vậy, sau khi cầm về nuôi, còn biến bông hoa vốn là hoa hồng thành hoa dại nhỏ ven đường.Loại cảm giác này, ai mà chịu được chứ?Hôm nay nếu không trừng trị Lữ Thiếu Khanh một trận, cơn tức này sẽ không có chỗ phát tiết.Lữ Thiếu Khanh thấy uy hiếp của mình không có kết quả, lập tức muốn thoát khỏi nơi này.Nhưng mà Tiêu Sấm đã sớm đề phòng chiêu này của hắn.Một đợt linh lực tuôn ra, trói buộc Lữ Thiếu Khanh rất chặt, không thể động đậy.Lữ Thiếu Khanh trừng to mắt: "Tiêu sư bá, ngài làm thật sao?"Tiêu Sấm cười lạnh: "Ngươi cho rằng ta sẽ nói đùa với ngươi sao?"Lữ Thiếu Khanh kêu to: "Sư phụ, cứu mạng."Thiều Thừa khoát tay, đứng trước mặt Lữ Thiếu Khanh, nói: "Tiêu sư huynh, đừng chấp nhặt với hắn."Thiều Thừa nhìn ra được trong lòng Tiêu Sấm có chút tức giận.Trong quá trình muốn giết Kế Ngôn, Thương Chính Sơ cũng định tiêu diệt cả Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y trên phi chu.Tiêu Y không chỉ là đệ tử Lăng Tiêu Phái mà còn là chất nữ ruột của Tiêu Sấm, được Tiêu Sấm coi như nữ nhi ruột mà đối đãi.Vậy mà suýt chút nữa bị Thương Chính Sơ tiêu diệt.Thiều Thừa phẫn nộ, Tiêu Sấm cũng phẫn nộ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận