Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 829 - Ta không thích náo nhiệt



Chương 829: Ta không thích náo nhiệtNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh rất hài lòng với Cung Trừ, cũng không khách khí, khách khí hơn nữa chính là không tôn trọng người ta: "Ta thiếu chút linh thạch, chắc Cung gia ngươi có chứ? Ta muốn cũng không nhiều, một trăm vạn đi."Cung Trừ im lặng, mọi người Cung gia cũng im lặng.Hắn trần trụi mở miệng muốn linh thạch, làm cho người ta cảm giác được một loại chênh lệch rất lớn, trong lúc nhất thời khó có thể bình tĩnh lại.Cung Tử Sương nghiến răng nghiến lợi: "Một trăm vạn viên linh thạch? Sao ngươi không đi cướp đi?"Lữ Thiếu Khanh tuyệt không tức giận: "Ta giống loại người đó sao?"Cung Tử Sương càng tức giận, vừa nhìn ngươi đã thấy giống thổ phỉ rồi."Ngươi đang nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đấy."Lữ Thiếu Khanh không sao cả, ngồi ở đầu thuyền, ngáp một cái: "Các người có thể không cho."Cung Trừ kịp phản ứng, không suy nghĩ nhiều, lập tức đồng ý: "Được, nếu công tử cần, sau khi trở lại thành Tam Vũ, Cung gia tự nhiên sẽ dâng hai tay để tạ đại ân của công tử."Lữ Thiếu Khanh rất hài lòng: "Không tệ, ngươi hơn nhiều so với lão già Cung Sùng kia."Cung Trừ chớp mắt mấy cái, chuyện này có liên quan gì đến lão tổ của mình?Đồng thời sau khi Cung Trừ nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh dễ nói chuyện như vậy, ông ta thử hỏi: "Công tử có thể trở về Thành Tam Vũ cùng chúng ta hay không?"Lữ Thiếu Khanh cười rộ lên, tên này cũng rất thông minh.Nhưng mà, ta là ai mà ngươi muốn ta làm vệ sĩ cho ngươi vậy?Lữ Thiếu Khanh quả quyết từ chối: "Ta xấu hổ, không thích náo nhiệt, không quen ở chung với nhiều người như vậy."Những người nghe câu đó lại im lặng một lần nữa.Ngươi xấu hổ sao?Đúng là mở mắt nói dối.Cung Trừ chửi thầm trong lòng, cao thủ đều là như vậy sao?Chẳng lẽ là do ta không có bộ dáng giống như hắn cho nên thực lực mới không tốt sao?Cung Trừ dò xét: "Đến lúc đó ta sẽ cho công tử thêm mười vạn linh thạch nữa thì như thế nào?"Lữ Thiếu Khanh lập tức giơ ba ngón tay lên: "Ba mươi vạn."Cung Trừ hít một hơi thật sâu, bình phục tâm tình sôi trào, đáp ứng: "Theo lời công tử.""Tốt, ta thích nhất náo nhiệt..."Mà Miêu gia và Câu gia bên này, ngay sau khi bọn họ rời đi một khoảng cách rất xa, Câu Tô mới dám mở miệng, mang theo sự oán hận vô tận với đối Lữ Thiếu Khanh mà mở miệng mắng: "Tên đáng chết! Khinh người quá đáng."Mặt mũi Câu Khiên âm trầm: "Thù này tất báo!"Bắt nạt nhi tử ông ta thì không nói, bây giờ còn bắt nạt đến trên đầu ông ta.Không báo thù này, ngày sau dễ dàng sinh ra tâm ma.Miêu Hồng Tuấn cũng rất bất đắc dĩ."Hai sư huynh đệ bọn họ quá mạnh, chúng ta không phải đối thủ."Làm mưa làm gió quá lâu ở thành Tam Vũ này, hiện tại gặp phải rồng qua sông, những con rắn độc như bọn họ không thể không cúi đầu.Chẳng qua Miêu Hồng Tuấn lại lạc quan rất nhanh."Bọn họ chung quy vẫn là người từ bên ngoài đến, sớm muộn gì cũng rời khỏi thành Tam Vũ, đến lúc đó thành Tam Vũ do hai nhà chúng ta định đoạt."Về phần tại sao không phải ba nhà định đoạt, cái này còn phải nói sao?Gương mặt âm u của Câu Khiên đẹp hơn vài phần, đến lúc đó thành Tam Vũ sẽ bị hai nhà bọn họ khống chế. Tài nguyên sẽ nhận được càng nhiều, thực lực của bọn họ sẽ tiến thêm một bước nữa.Hơn nữa!Ánh mắt Câu Khiên lơ đãng lướt qua người Miêu Hồng Tuấn, lóe ra sự khác thường, chẳng qua bị ông ta che giấu rất tốt.Ông ta mỉm cười: "Có lẽ bây giờ Đại trưởng lão hai nhà chúng ta đã kết thúc chuyện bọn họ nên làm rồi."Miêu Hồng Tuấn cũng cười rộ lên, tâm tình vô cùng thoải mái: "Đúng vậy, lão ta đã bị trọng thương, tuyệt đối không thể nào chống lại hai vị Đại trưởng lão của chúng ta liên thủ."Cung Sùng là mối họa lớn trong lòng hai nhà, là nhân vật chính trong cơn ác mộng khi ngủ của hai nhà.Nhưng lần này sau khi lão ta chiến đấu với Kế Ngôn, đại bại mà chạy, cho hai nhà cơ hội vô cùng tốt.Đại trưởng lão Miêu gia và Câu gia đều là cảnh giới Nguyên Anh tầng sáu, hai người bắt tay đủ để đánh chết Cung Sùng.Kể từ đó, trụ cột Cung gia không còn, gia chủ Cung Trừ cảnh giới Nguyên Anh tầng sáu cũng bị trọng thương.Thực lực ba nhà đã xảy ra nghịch chuyển, Cung gia đã không đáng để lo lắng nữa.Đợi đến khi tên đáng giận kia rời đi, Cung gia sẽ hoàn toàn trở thành lịch sử.Câu Khiên cười nói với Miêu gia: "Miêu huynh, ngày sau hai nhà chúng ta nên đoàn kết nhất trí, không được nội chiến, cho người khác cơ hội."Miêu Hồng Tuấn gật đầu, rất đồng ý: "Yên tâm đi, ta và ngươi thân như một nhà.""Thân như một nhà sao?" Miêu Kinh Tuyên chen vào: "Ta cảm thấy bọn tiểu bối nên đi lại nhiều hơn."Miêu Á tức chết, vẫn muốn gả ta đi sao?Nhìn các trưởng bối lộ ra nụ cười, thậm chí cả phụ thân của mình cũng ngầm không nói lời nào.Miêu Á không nể mặt các trưởng bối: "Hừ, ta sẽ không gả cho người yếu hơn ta."Hung hăng khinh bỉ Câu Tô, loại mặt hàng này, thật sự là càng nhìn càng chán ghét.Đến cả là cái tên Trương Chính kia, tuy rằng đáng ghét, nhưng vẫn tốt hơn rất rất nhiều so với mặt hàng trước mắt này.Trong lòng Câu Tô thầm buồn bực, chờ ngươi gả tới xong xem ta dạy dỗ ngươi như thế nào.Hắn ta ra vẻ không tức giận, ha hả cười nói: "Miêu Á muội muội, ta sẽ không làm muội thất vọng."Đến lúc đó có đầy đủ tài nguyên, thực lực của ta khẳng định sẽ vượt qua ngươi.Lúc này một vệt sáng từ xa bay tới, rơi vào trong tay Miêu Hồng Tuấn.Câu Khiên thấy vậy, vui vẻ cười rộ lên: "Xem ra là Đại trưởng lão nhà ngươi gửi tới tin tức tốt tới..."

Bạn cần đăng nhập để bình luận