Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 976. Đột nhiên ra tay



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNhìn Nhan Thục Nhã xuất hiện, Kế Ngôn rơi vào đường cùng chỉ có thể đối mặt, hắn ta bày ra dáng vẻ bình thường, nhàn nhạt nhìn Nhan Thục Nhã.Nhan Thục Nhã đi vào, đối mặt với ánh mắt lạnh nhạt của Kế Ngôn, áp lực trong lòng tăng nhiều.Nàng ta cung kính hành lễ: "Kế Ngôn đại nhân."Kế Ngôn thản nhiên nói: "Ngươi tới tìm ta có chuyện gì?"Nhan Thục Nhã rối rắm một phen, cuối cùng cắn răng nói: "Kế Ngôn đại nhân, trong trận tỷ thí diễn ra hai tháng sau, có người muốn nhằm vào ngươi."Kế Ngôn quá mạnh mẽ, thời gian hai tháng, đủ để cho Kế Ngôn gần như hoàn toàn khôi phục.Đến lúc đó tỷ thí Kế Ngôn vẫn là người đứng đầu.Thánh Địa đã nói, sẽ căn cứ vào thứ tự tỷ thí mà thưởng.Phần thưởng hạng nhất không cần nghĩ cũng biết là tốt nhất.Ai ai cũng muốn hạng nhất, nhưng có Kế Ngôn ở đây, những người khác không có lòng tin có thể đạt được danh hiệu đệ nhất.Xử lý Kế Ngôn, để Kế Ngôn bị loại, những người khác mới có cơ hội tranh đoạt vị trí thứ nhất.Kế Ngôn nghe vậy sắc mặt không thay đổi, đối với loại chuyện này, hắn ta sẽ không sợ hãi, ngược lại có vài phần chiến ý.Kế Ngôn hỏi: "Ngươi tới đây chính là vì nói chuyện này?"Nhan Thục Nhã nhìn thấy Kế Ngôn bình tĩnh, giống như không có để chuyện này ở tiếng lòng, trong lòng nàng ta nói thầm, cái này cũng có chút giống với tưởng tượng của nàng ta.Nàng ta lại nói: "Kế Ngôn đại nhân, bọn họ liên thủ, thực lực rất mạnh, Kế Ngôn đại nhân là thế đơn lực bạc, chỉ sợ..."Câu trả lời của Kế Ngôn vẫn lạnh nhạt bình tĩnh như cũ: "Biết rồi.""Cảm ơn vì đã thông báo."Đối mặt với Kế Ngôn ít nói, Nhan Thục Nhã nhất thời không biết đáp lại như thế nào.Trong mắt nàng ta, Kế Ngôn hẳn là chú trọng mới đúng.Dù sao trong bốn mươi chín người đi tới Thánh Sơn tất cả đều là thiên chi kiêu tử, thiên phú hơn người, thực lực mạnh mẽ.Trong tay ai mà không có mấy chiêu thì chắc chắn không lên được nơi này.Bọn họ bắt tay lại, thực lực không thể khinh thường.Nhan Thục Nhã cũng bị người kéo đi họp, muốn cho nàng ta tham dự cùng, cùng nhau bắt tay đối phó với Kế Ngôn.Nhưng nàng ta lại có ý khác, xuất thân Nhan gia, nhưng là tộc nhân dòng bên.Không được gia tộc coi trọng, nàng ta đi tới một bước này, phần lớn là dựa vào chính mình.Lần này đối với nàng ta mà nói là một cơ hội tuyệt hảo, biểu hiện của Kế Ngôn nàng ta đã tận mắt chứng kiến, nếu như có thể mượn cơ hội này kết giao với Kế Ngôn, vậy đó sẽ chỗ tốt vô cùng lớn đối với nàng ta.Nhưng phản ứng của Kế Ngôn khiến nàng ta có chút không nắm bắt được.Kế Ngôn thờ ơ đối với tin tức tình báo nàng ta mang đến, cũng chỉ nói một câu cảm ơn với nàng ta.Biểu hiện vô cùng lãnh đạm, có một loại thái độ tránh xa người ngoài ngàn dặm.Thấy Kế Ngôn dường như sẽ không tiếp tục mở miệng, Nhan Thục Nhã cắn răng nói ra mục đích thực sự mình tới nơi này."Kế Ngôn đại nhân, ta và ngươi bắt tay, đến lúc đó cùng nhau đối phó những người đó đi."Nhan Thục Nhã muốn đánh cược một phen.Bắt tay cùng nhau đối phó những đối thủ khác, tiến thêm một bước làm sâu sắc quan hệ đôi bên, từng bước từng bước, ngày sau kém nhất cũng sẽ trở thành bằng hữu.Có một người như Kế Ngôn làm bằng hữu, đối với nàng ta là trăm lợi không một hại."Không cần."Kế Ngôn đơn giản trực tiếp trả lời, hai chữ khiến Nhan Thục Nhã thất vọng.Nàng ta há hốc miệng, tất cả những lời đã nghĩ trước khi đến đều mất đi tác dụng trước hai chữ này.Nhan Thục Nhã nghĩ mãi không ra, Kế Ngôn là tự tin hay là cuồng vọng, không để tất cả mọi người vào mắt.Mục đích của mình không đạt được, trước mắt lại không biết nói cái gì, trong lúc nhất thời Nhan Thục Nhã cũng không biết nên ở lại hay là xoay người rời đi.Không khí nhất thời có chút xấu hổ.Ngay khi Nhan Thục Nhã tiến thoái lưỡng nan, Kế Ngôn mở miệng, hắn ta nói với Nhan Thục Nhã: "Nhan cô nương, có chuyện, ta muốn thỉnh giáo một chút."Lữ Thiếu Khanh trốn ở trong phòng nhịn không được thấp giọng chửi má nó: "Trời ơi, huynh không cần trực tiếp như vậy đâu, chết tiệt..."Nhan Thục Nhã bên này đang lo lắng không có đề tài để nói, nghe vậy tinh thần chấn động, vội vàng mở miệng: "Kế Ngôn đại nhân mời nói.""Nếu ta có thể làm được, nhất định sẽ xông pha khói lửa."Kế Ngôn trực tiếp mở miệng: "Tuyệt Phách Liệt Uyên ở nơi nào?"Ôi mẹ ơi!Lữ Thiếu Khanh ở bên trong tức giận đến vặn vẹo đùi.Mà Nhan Thục Nhã thì biến sắc, khiếp sợ: "Kế Ngôn đại nhân, ngươi, ngươi hỏi cái này là muốn làm gì?"Nàng ta ngàn nghĩ vạn nghĩ, cũng không nghĩ tới Kế Ngôn sẽ hỏi cái này.Lai lịch của Kế Ngôn không rõ, giống như là đột nhiên xuất hiện, ở Thánh Địa đã có không ít lời đồn đãi về Kế Ngôn.Hiện tại Kế Ngôn lại hỏi về Tuyệt Phách Liệt Uyên, Tuyệt Phách Liệt Uyên là một trong những cấm địa của Thánh Địa, hiện tại những ứng cử viên cho chức vị Thánh Nữ đều đang kịch liệt cạnh tranh ở bên trong.Lúc này lại hỏi vị trí Tuyệt Phách Liệt Uyên, đủ loại liên tưởng khiến Nhan Thục Nhã lập tức nghĩ tới rất nhiều chuyện.Trong mắt nàng ta lập tức lộ ra ánh mắt hoài nghi, cảnh giác nhìn Kế Ngôn.Thậm chí, thân thể của nàng ta giống như cung tên kéo căng, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.Kế Ngôn không để ý hành động của Nhan Thục Nhã, hắn ta nói: "Ta muốn biết nó ở nơi nào.""Kế Ngôn đại nhân, xin thứ cho ta không cách nào báo cho."Trong lòng Nhan Thục Nhã càng thêm cảnh giác, cũng sinh ra dự cảm không ổn, nàng ta quyết đoán cáo từ: "Nếu không có việc gì, ta cũng sẽ không quấy rầy Kế Ngôn đại nhân.”"Cáo từ!" Hết chương 976.

Bạn cần đăng nhập để bình luận