Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 400 - Chết được nhắm mắt



Chương 400: Chết được nhắm mắtNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh trừng mắt nhìn nàng, mắng: "Hỗn đản, ta là người nhỏ mọn như vậy sao?"Mặc dù là mắng chửi người, nhưng biểu cảm mặt mày hớn hở làm cho người ta nhìn cũng muốn nói một chút, biểu cảm quá đê tiện.Đầu Tiêu Y đầy hắc tuyến.Nhị sư huynh, lúc mắng chửi người huynh có thể đừng cười hay không? Thật giả tạo.Nhìn thấy linh đậu trên mặt bàn Lữ Thiếu Khanh, Tiêu Y thuần thục bóc giúp, đút cho Tiểu Hồng một viên, Tiêu Y lại nói với Lữ Thiếu Khanh: "Nhị sư huynh, huynh không cần gạt muội, muội biết là phụ thân đắc tội huynh rồi. Huynh có thể tha cho phụ thân hay không?"Bị Nhị sư huynh ghi hận sẽ rất thảm, phụ thân không phải đối thủ của Nhị sư huynh.Làm nữ nhi, chỉ có thể cố gắng cầu xin Nhị sư huynh, để Nhị sư huynh giơ cao đánh khẽ, tha cho phụ thân.Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Tô Uẩn Ngọc đang đè Tiêu Dũng đập, nói với Tiêu Y: "Muội ngốc à, muội tìm lầm người rồi, muội nên đi khuyên mẫu thân muội, chứ không phải tới tìm ta. Ta và cha muội vừa gặp đã thân, sao ta có thể đối phó với ông ấy chứ."Tiêu Y quay đầu, phụ thân ôm đầu, quỳ rạp trên mặt đất bất động, tùy ý để nương nàng đập.Thở dài, loại tình huống này từ nhỏ đến lớn đã quen rồi."Nhị sư huynh, huynh giúp phụ thân đi." Tiêu Y đổi phương hướng, cầu xin không được, chỉ có thể xin Nhị sư huynh hỗ trợ.Nếu nhị sư huynh chịu hỗ trợ, vậy chứng tỏ khẩu khí trong lòng Nhị sư huynh đã tiêu tan.A, sư muội cũng mở miệng, cho nàng một chút mặt mũi đi.Lữ Thiếu Khanh chỉ vào mẫu thân nàng nói: "Đi nói với mẫu thân ngươi, trở về dạy dỗ đi, nơi này quá nhiều người."Tiêu Y hiểu được, vui vẻ chạy đi tìm mẫu thân.Đến tối, Tiêu Y đi thăm phụ thân mình.Tiêu Dũng sống không còn gì luyến tiếc nắm sấp trong sân, cửa phòng đóng chặt, đêm nay ông không được phép trở về phòng nghỉ ngơi, chỉ có thể ở trong sân lấy đất làm chiếu, lấy trời làm chăn.May mắn là người tu luyện, đối với loại hoàn cảnh này cũng không có vấn đề quá lớn.Có muỗi cũng không đến gần được, không cần lo lắng bị muỗi đốt.Tiêu Dũng nằm sấp trong sân, một chút uy nghiêm của gia chủ cũng không có, trạng thái giống như bị người ta vần qua vần lại một trăm lần.Mặt ông sưng như đầu heo, không mất mấy ngày thì không tiêu tan được."Haiz, phụ thân." Tiêu Y nhìn thấy bộ dạng thảm hại của phụ thân, đau lòng một phen: "Người không sao chứ?"Tiêu Dũng thấy là nữ nhi tới, ngồi dậy, cố gắng duy trì hình tượng phụ thân.Chẳng qua bộ dạng của ông như vậy, ngược lại có vài phần buồn cười."Không có việc gì, phụ thân đã sớm quen rồi, có thể có chuyện gì chứ?"Bị đập thành như vậy, nói chuyện đã hở rồi.Sau khi ông nói xong, còn nặn ra một nụ cười, ý bảo mình không sao.Tiêu Y cho Tiêu Dũng một cái liếc mắt: "Đã như vậy rồi còn cười, phụ thân, tại sao người phải đi đắc tội với Nhị sư huynh vậy? Con đã dặn người phải cẩn thận, không được trêu chọc Nhị sư huynh, người lại không nghe."Ta đây không phải vì con sao? Nếu không phải vì con, ta ăn no rửng mỡ đi tìm Lữ Thiếu Khanh gây phiền phúc làm gì?Ta cũng không phải không tự trọng, hơn nữa…Tiêu Dũng sờ mặt mình một cái, để cho mình nói chuyện lưu loát một chút, nói: "Ta và Nhị sư huynh của con có chút không thoải mái, thế nhưng sau đó ta đã xin lỗi hắn, hắn cũng nhận rồi. Nếu không phải hai người đột nhiên tìm tới cửa, căn bản không có việc gì, đúng rồi."Nói tới đây, ông rất kỳ quái: "Hai người rõ ràng đang đi dạo phố, hơn nữa còn cách nơi đó mười vạn tám ngàn dặm, làm sao lại đột nhiên tìm tới cửa vậy?"Nếu không làm rõ vấn đề này, ông chết cũng không nhắm mắt.Tiêu Y nhìn phụ thân mình, trong lòng lại có chút mừng thầm, phụ thân còn ngốc hơn so với mình, đến bây giờ còn không phản ứng kịp."Phụ thân, con đã nói, người đắc tội với Nhị sư huynh, bằng không người cho rằng hôm nay là ngẫu nhiên sao?"Nhị sư huynh thật sự là quá lợi hại, trả thù, làm cho người ta đến chết cũng không biết chuyện gì xảy ra.Tiêu Dũng nghe xong, phản ứng đầu tiên là không tin: "Không có khả năng, hắn đều lấy đạo tâm ra thề, sẽ không nói cho còn và mẫu thân con."Mẹ ơi, Nhị sư huynh thật sự là quá có văn hóa.Chơi chữ chơi đến tuyệt vời.Trách không được lúc ấy là dùng hạc giấy thông báo cho Tiểu Hồng.Thậm chí, Tiêu Y suy đoán, nội dung trên hạc giấy là nói cho Tiểu Hồng có đồ ăn, cứ như vậy là đủ rồi.Sau khi Tiêu Dũng hỏi xong, một đôi mắt trừng đến cực lớn, giống như mắt trâu, lấp lánh tỏa sáng ở trong đêm tối, đây là hào quang tò mò.Đến bước này, ông vẫn không tin Lữ Thiếu Khanh bán đứng ông.Tiêu Y chỉ vào Tiểu Hồng trên đầu mình, Tiểu Hồng lúc này đã nằm ngáy o o, mắt điếc tai ngơ trước cuộc trò chuyện của hai người."Cha, thấy nó không?" Tiêu Y chỉ có thể nói cho phụ thân, để cho ông chết được rõ ràng một chút, biết rõ sự lợi hại của Nhị sư huynh, về sau không dám lỗ mãng nữa."Đây là sủng vật của Nhị sư huynh, hôm nay Nhị sư huynh gọi nó đi ăn linh đậu, con và nương đương nhiên phải đi theo nó."Khiếp sợ, vô cùng khiếp sợ.Hai mắt Tiêu Dũng còn muốn lớn hơn vài phần so với vừa rồi, lúc này còn không rõ thì ông có thể đâm đầu chết ở chỗ này được rồi.Ông tuyệt đối không nghĩ tới, tất cả những chuyện này lại thật sự là do Lữ Thiếu Khanh giở trò quỷ.Sau khi suy nghĩ cẩn thận, cũng biết Lữ Thiếu Khanh đang chơi trò chơi chữ.Hèn hạ, quá hèn hạ.Trách không được chủ động dẫn ta đến thanh lâu.Tiêu Dũng nghiến răng nghiến lợi, tức giận muốn lật tung đình nghỉ mát: "Ta, ta và hắn không đội trời chung."Lớn như vậy, còn chưa bị người tính toán như thế.Tiêu Y vỗ vỗ lưng phụ thân, vuốt vuốt vài cái, an ủi: "Phụ thân, người bớt giận, đừng nghĩ đi tìm Nhị sư huynh tính sổ làm gì. Con rất tò mò, rốt cuộc người đã làm gì Nhị sư huynh, đáng để Nhị sư huynh đối phó với người như vậy."Làm cái gì, Tiêu Dũng không muốn nói, ông tức giận bất bình, thở phì phò nói: "Chẳng qua ta chỉ nói chuyện với ngữ khí nặng một chút, tuyên bố nếu hắn không nghe lời sẽ để thúc thúc của con dạy dỗ hắn."

Bạn cần đăng nhập để bình luận