Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 236 - Ngươi lại tấn công ta thử xem?



Chương 236: Ngươi lại tấn công ta thử xem?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmKiếm khí mang theo khí tức cuồng bạo lao thẳng về phía Trương Tòng Long.Lữ Thiếu Khanh không sử dụng kiếm ý của mình. Không đến một khắc cuối cùng, hắn không muốn lấy con át chủ bài cuối cùng của mình ra dùng.Ánh mắt Trương Tòng Long càng sáng lên, nóng lòng không đợi được mà hưng phấn nói: "Tới tốt lắm."Hắn ta cũng trở tay chém một kiếm, một kiếm khí tương tự lao ra."Oành!"Hai đạo kiếm khí đụng nhau, không phân cao thấp.Trương Tòng Long vừa định làm gì đó, nhưng ngay sau đó, vẻ mặt của hắn ta thay đổi. Một luồng kiếm khí cuồng bạo giết tới trước mặt hắn ta."Cái này, làm sao có thể?"Trương Tòng Long kinh hãi vô cùng, vội vàng né tránh, kiếm khí lướt qua sát má hắn ta, thiếu chút nữa xẹt rách mặt hắn ta.Trương Tòng Long nhất thời không rõ đã xảy ra chuyện gì. Hắn ta rõ ràng đã chặn kiếm khí của Lữ Thiếu Khanh mới đúng.Trừ phi.Ánh mắt Trương Tòng Long trở nên kinh hãi.Trừ phi trình độ kiếm đạo của đối phương còn mạnh hơn hắn ta.Nhưng mà Trương Tòng Long vẫn không thể tin được, hắn ta tự nhận kiếm đạo của mình cũng chỉ yếu một chút so với Kế Ngôn, chỉ là không lĩnh ngộ được kiếm ý mà thôi. Vì sao còn có người mạnh hơn hắn ta?Ánh mắt Trương Tòng Long gắt gao nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh."Ngươi!"Trong lòng Lữ Thiếu Khanh nhảy dựng, mẹ nó, dường như quá mức rồi.Lữ Thiếu Khanh tâm tư chuyển nhanh, chửi ầm lên: "Ngươi cái gì mà ngươi, tài nghệ không bằng người còn mất mặt xấu hổ ở chỗ này? Nếu ta lĩnh ngộ được kiếm ý, kiếm đầu tiên vừa rồi đã chém chết ngươi rồi."Trương Tòng Long không nói lời nào, trong lòng hắn ta vẫn có hoài nghi.Kế Ngôn lĩnh ngộ kiếm ý, Tiêu Y cũng lĩnh ngộ kiếm ý. Có phải là tên gia hỏa trước mắt này cũng lĩnh ngộ được kiếm ý hay không?Trương Tòng Long không nói lời nào lại phát động tấn công Lữ Thiếu Khanh.Lần này, hắn ta không giữ lại nữa.Khí tức xung quanh Trương Tòng Long điên cuồng tăng vọt, tản mát ra khí tức khủng bố, giống như dã thú.Khí thế khủng bố này làm cho da đầu tu sĩ dưới cảnh giới Kết Đan đang vây xem tê dại.Không ít người hô hấp khó khăn, trong lòng vô cùng sợ hãi.Chỉ riêng khí tức này đã đủ để miểu sát rất nhiều tu sĩ."Ta không tin không thể ép ngươi ra đúng thực lực."Giọng Trương Tòng Long lạnh như băng, sát ý lẫm liệt: "Nếu ngươi còn dám giữ lại thực lực ở trước mặt ta, ta sẽ giết ngươi.""Dọa ai vậy?"Lữ Thiếu Khanh hét lớn, trong tay xuất hiện một tấm linh phù.Chỉ vào Trương Tòng Long: "Ngươi lại tấn công ta thử xem?"Linh phù màu xanh trong tay Lữ Thiếu Khanh tản ra hào quang nhàn nhạt, giống như bùa đòi mạng.Hắn rít gào: "Đây là linh phù mà Vân Tâm cho ta, có phải ngươi không muốn thấy ta có nữ nhân thích, muốn ép ta dùng tấm linh phù này đúng không?"Đệ tử Điểm Tinh Phái ở phía dưới mắng to Lữ Thiếu Khanh không biết xấu hổ.Trong mắt Cổ Liệt lộ ra sát ý, gắt gao nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh.Đối mặt với Lữ Thiếu Khanh như vậy, hơi thở Trương Tòng Long trì trệ, sắc mặt hắn ta co quắp, có xúc động muốn mắng chửi người.Đánh rất tốt, còn chưa tận hứng, ngươi lại đột nhiên muốn phóng đại chiêu.Linh phù Tứ phẩm, uy lực có thể so với một kích của Nguyên Anh. Cho dù là Trương Tòng Long cũng kiêng kỵ không thôi.Hắn ta tự nhận tấm linh phù này không thể lấy mạng của hắn ta, nhưng cũng sẽ không để cho hắn ta sống tốt.Trương Tòng Long rất muốn mắng Lữ Thiếu Khanh không biết xấu hổ.Nhưng nghĩ lại, đây là đồ của Lữ Thiếu Khanh, nếu là tỷ thí, lấy ra dùng cũng không quá đáng.Trương Tòng Long dù sao cũng là Trương Tòng Long, hắn ta chỉ hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định ra tay.Dù là linh phù Tứ phẩm mang đến cho hắn ta uy hiếp rất lớn, hắn ta vẫn muốn tiếp tục ra tay.Đây chính là hắn ta, ngươi muốn dùng thì dùng.Trương Tòng Long vung trường kiếm ra, một đợt kiếm khí bàng bạc vung ra.Kiếm khí tăng vọt, gào thét lao tới, trong nháy mắt bao phủ Lữ Thiếu Khanh.Tang Thiệu ở trên nhìn liên tục trầm trồ khen ngợi."Tốt, tốt, Tòng Long không có ý định lưu thủ, xem tiểu tử kia ngăn cản như thế nào."Tang Thiệu hận Lữ Thiếu Khanh thấu xương.Rõ ràng có thực lực Kết Đan kỳ, lại giả heo ăn thịt hổ.Hiện tại Trương Tòng Long toàn lực xuất thủ, không cho hắn cơ hội.Trương Chính cao hứng kêu lên: "Hừ, tên đáng ghét, xem ngươi chết như thế nào."Tất cả mọi người trên dưới Quy Nguyên Các đều tràn đầy lòng tin đối với Trương Tòng Long.Thiên phú hơn người, thực lực hơn người, được khen là người thứ hai trong thế hệ trẻ Tề Châu, cũng không phải hư danh.Nếu như không có Kế Ngôn, Trương Tòng Long sẽ là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ Tề Châu.Không ai coi trọng Lữ Thiếu Khanh, bọn họ không cho rằng ở cùng trong một thế hệ còn có người sẽ là đối thủ của Trương Tòng Long.Trên thực tế, có vẻ đúng là như vậy.Sau khi Trương Tòng Long ra tay, kiếm khí bắn ra liên tiếp. Kiếm khí sắc bén, phong mang vô cùng, cho dù là mặt đất kiên cố cũng bị cạo ra từng vết kiếm.Công kích của Trương Tòng Long như mưa to gió lớn, không ngừng tấn công Lữ Thiếu Khanh.Tay phải Lữ Thiếu Khanh cầm trường kiếm, tay trái cầm linh phù, nhảy lên nhảy xuống, thoạt nhìn vô cùng chật vật.Người xung quanh thấy một màn như vậy, không thể không thán phục sự lợi hại của Trương Tòng Long."Thật không hổ là mạnh nhất thế hệ trẻ phía dưới Kế Ngôn, thực lực không hề tầm thường.""Đúng vậy, nếu ta đi lên, không được mấy chiêu sẽ chết.""Nhưng Lữ Thiếu Khanh này cũng có vài phần bản lĩnh, lại có thể chống đỡ được lâu như vậy.""Ta thấy hắn cầm cự không được bao lâu nữa rồi, không ai có thể chống đỡ được loại công kích này."Không ai coi trọng Lữ Thiếu Khanh, cho rằng Lữ Thiếu Khanh thua là chuyện sớm muộn.Nhưng mà Lữ Thiếu Khanh có thể ngăn cản lâu như vậy, cũng coi như là thực lực hơn người.Ngoại trừ một số người.Hạ Ngữ và Biện Nhu Nhu đã thấy thực lực của Lữ Thiếu Khanh.Biện Nhu Nhu cảm thấy vô cùng khó hiểu đối với hành động hiện tại của Lữ Thiếu Khanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận