Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 707 -



Chương 707:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmRất nhiều Ma tộc cảm thấy Kế Ngôn chết chắc rồi.Không ít Ma tộc nhao nhao lắc đầu thở dài: "Haizz, nhiều tiền thưởng như vậy, cuối cùng vẫn là Khố gia tự lấy về.”"Đáng tiếc, đáng tiếc."Bỗng nhiên, hào quang sáng lên, chiếu rọi ánh mắt của rất nhiều Ma tộc, các Ma tộc híp mắt theo bản năng.Không ít người kinh ngạc trong lòng, mặt trời rơi xuống sao?Một Ma tộc nào đó bỗng nhiên hô to: "Các ngươi xem!"Không phải mặt trời rơi xuống, mà là kiếm quang còn chói mắt hơn cả mặt trời xuất hiện.Một luồng kiếm quang trăm ngàn trượng sáng lên, giống như Kình Thiên kiếm, cắt qua không gian tối mịt, chiếu rọi khắp thế gian.Luồng kiếm quang đó đánh tan đòn tấn công liên thủ của Khố Tu Thần và Khố Tu Ma.Kiếm ý mạnh mẽ tàn sát bừa bãi, những Ma tộc đứng xung quanh thay đổi sắc mặt, lại bắt đầu hoảng sợ.Đây là kiếm ý mà con người có thể tu luyện được sao?Những Ma tộc thực lực yếu kém, đạo tâm bất ổn, quỳ rạp xuống đất.Nỗi sợ hãi trong cơ thể làm cho bọn họ cúi đầu trước luồng kiếm ý mạnh mẽ này.Sắc mặt tất cả Ma tộc trắng bệch, thần sắc kinh hoảng.Từ lúc chào đời tới nay, đây là lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được kiếm ý đáng sợ đến như vậy.Có không ít Ma tộc đến nơi đây tìm Kế Ngôn báo thù, thân bằng hảo hữu của bọn họ chết dưới kiếm Kế Ngôn.Hiện tại, bọn họ đích thân cảm nhận được kiếm ý kinh khủng của Kế Ngôn, có Ma tộc đã tắt suy nghĩ báo thù.Người lợi hại như vậy, mình không nên đi chịu chết làm gì.Trở về ăn cơm rồi ngủ thôi, không cần phải cống nạp mình vào đó, để người ta đến dự tang lễ của mình.Trước một kiếm này, đòn tấn công liên thủ của Khố Tu Thần và Khố Tu Ma, bị Kế Ngôn hóa giải một cách dễ dàng.Thần sắc Khố Tu Ma kinh hãi, tuy đây không phải lần đầu tiên lão cảm nhận được kiếm ý khủng khiếp của Kế Ngôn.Đây đã là lần thứ hai, nhưng vẫn làm trái tim của lão run rẩy không ngừng.Khố Tu Thần còn hoảng sợ hơn cả Khố Tu Ma.Lão chưa từng nhìn thấy, cũng chưa từng nghe thấy kiếm ý như vậy.Kiếm gia, đây chắc chắn là kiếm ý chỉ có người của Kiếm gia Thánh Địa mới có thể sở hữu.Đòn tấn công của lão và đệ đệ Khố Tu Ma bị đánh tan, Khố Tu Ma quát to một tiếng: "Ngươi có quan hệ gì với Kiếm gia?""Không có quan hệ gì!"Kế Ngôn cảm thấy rất lạ, sao ai cũng nhắc tới Kiếm gia hết vậy?Chẳng lẽ Kiếm gia mới là thế lực mạnh nhất của Ma tộc à?Kế Ngôn nghĩ tới đây, ý chí chiến đấu dâng cao.Nếu như Kiếm gia mới là mạnh nhật, như vậy hắn ta sớm muộn gì cũng sẽ đối đầu với bọn họ, hiện tại, mau chóng tăng cao thực lực của mình mới là đúng đắn."Ong!"Trường kiếm Vô Khưu phát ra một tiếng kiếm minh, kiếm ý sắc bén lại một lần nữa lan tràn, lại một lần nữa tấn công Khố Tu Thần và Khố Tu Ma.Hai người Khố Tu Thần, Khố Tu Ma vừa sợ vừa giận.Tuy Kế Ngôn phá hủy công kích của bọn họ, nhưng bọn họ cũng không bị thương.Kế Ngôn lại còn dám ra tay với hai người bọn họ."Ngươi nghĩ rằng ngươi vô địch rồi sao?" Khố Tu Thần hận cắn cả răng nanh, Ma hét lớn một tiếng với Khố Tu: "Giết hắn."Sắc mặt Khố Tu Ma lạnh như băng, hôm nay nhất định phải giết Kế Ngôn.Chỉ có giết Kế Ngôn, bọn họ mới có thể giữ được thể diện của mình, đánh ngang tay cũng không được, nếu không hai người không cần lăn lộn nữa.Hai mắt Khố Tu Thần đỏ đậm, sát khí trong cơ thể bạo phát, quanh quẩn bên cạnh lão, lúc này lão chẳng khác nào ác ma đến từ địa ngục.Trường đao trong tay lão tỏa ra ánh sáng màu đỏ sậm, sát khí xông thẳng lên cao.Một ánh đao chừng trăm trượng hung hăng đánh xuống, đao khí quét ngang, ảnh hưởng đến xung quanh, hư không như bị cắt một khe hở khổng lồ.Kế Ngôn không né tránh, trường kiếm Vô Khưu huy thẳng, dùng kiếm quang khổng lồ nghênh chiến với đối phương.Đao kiếm tương giao, một tiếng va chạm điếc tai vang lên, đao ý, kiếm ý đụng vào nhau, linh lực tàn sát bừa bãi.Vù vù!Bụi mù cuồn cuộn nổi lên trong một vùng đất hơn mười dặm, bụi cuốn đến chỗ nào, cây cối, cự thạch thi nhau hóa thành mảnh nhỏ bay đầy trời.Đất đai nứt toạc, vô số khe hở xuất hiện, lực phá hoại khủng khiếp đó làm cho những Ma tộc quan chiến run sợ tim gan, run như cầy sấy.Nhưng mà một tia sáng màu đỏ chợt xuất hiện ngay trong bụi mù.Khố Tu Thần giống như một tên thích khách, xuất hiện từ chỗ không ai tưởng tượng được, lão cầm đại phủ trong tay nhào đến trước mặt Kế Ngôn.Hai mắt lão ta cũng đỏ ngầu, cả người tản ra sát khí màu đỏ sẫm, giống như một con ác quỷ cầm đại phủ trong tay, hung dữ gầm thét, phát ra tiếng gió rít khiến người ta sợ hãi, hung hăng bổ về phía Kế Ngôn.Hai mắt Khố Tu Thần đỏ đậm, lại ám tàng đắc ý.Ta không tin ngươi có thể cản được ta.Khố Tu Thần dùng chiêu thức quen thuộc của mình, cận chiến.Lão không tin Kế Ngôn cản được mình.Kế Ngôn hoàn toàn không có vẻ gì là kinh hoảng khi thấy Khố Tu Thần bất thình lình xuất hiện.Khuôn mặt hắn ta vẫn lạnh lùng như trước, trường kiếm Vô Khưu quay về phòng ngự."Keng!"Đại phủ đụng vào trường kiếm.Một khí tức vô hình bùng nổ.Sóng xung kích vô hình, không kém hơn vụ nổ vừa rồi điên cuồng lan ra xung quanh.Địa hình khu vực cạnh ba người đã hoàn toàn thay đổi.Đất đai nứt toạc, núi non sụp đổ, giống như trải qua mấy trận động đất, vô cùng thê thảm, cảnh tượng đổ nát tan hoang.Tuy Kế Ngôn đỡ được đòn tấn công của Khố Tu Thần, nhưng sức lực quá mạnh từ đòn tấn công làm hắn ta thổ huyết bay ngược ra hơn mười dặm.Lực lượng Ma tộc cường đại không phải một câu nói suông.Khố Tu Thần nhìn thấy rốt cục Kế Ngôn cũng bị mình đánh bay, tinh thần chấn động, lòng tin tăng mạnh.Tên gia hỏa thích làm bộ làm tịch nhà ngươi không phải là vô địch, hai huynh đệ chúng ta liên thủ chắc chắn có thể giết ngươi.Khố Tu Ma cũng nghĩ như vậy, lòng tin của lão còn cao hơn Khố Tu Thần.Đại ca của ta còn có thể đánh bay ngươi, lực lượng của ta mạnh hơn cả đại ca, ta xem ngươi ngăn cản công kích của ta thế nào.Lão hét lớn một tiếng: "Đại ca!"Khố Tu Thần lập tức lĩnh hội ý của Khố Tu Ma.Lão yểm trợ cho đệ đệ mình, giữ chân Kế Ngôn, để cho Khố Tu Ma có cơ hội lao đến trước mặt Kế Ngôn.Khố Tu Thần cắn chặt răng, giận quát một tiếng, đại phủ mặt quỷ sáng lên, một gương mặt quỷ thật sự sống lại.Sau đó một con ác quỷ to đến vài trăm thước xuất hiện, giương nanh múa vuốt đánh về phía Kế Ngôn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận