Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1163: Một đạo thần niệm

Chương 1163: Một đạo thần niệmChương 1163: Một đạo thần niệm
"Hừ!"
Hừ lạnh một tiếng, Kế Ngôn vung tay lên, sức mạnh nhu hòa rơi xuống giúp tuy hóa giải cỗ sức mạnh kinh khủng này.
"Đại, đại sư huynh!" Tiêu Y lòng còn sợ hãi, một khắc này, nàng cảm thấy mình suýt chút nữa thì chết rồi.
Hai con linh sủng cũng tinh thần uể oải, trong hai mắt lộ ra sợ hãi, bộ lông màu trắng xinh đẹp cũng bị máu tươi bọn chúng phun ra nhuộm đỏ.
Trong lòng Tiêu Y càng thêm kính sợ, đây rốt cuộc là tồn tại gì?
Một tiếng hừ lạnh suýt nữa thì giết chết nàng. Tương Tỉ Tiên và Dận Khuyết cũng bị tấn công, mặc dù hai người không liên tục thổ huyết như Tiêu Y nhưng dưới công kích của cỗ sức mạnh này, huyết khí hai người lộn nhào, huyết khí trong cơ thể di chuyển ngược, nếu không phải bọn hắn khống chế lại thì đã thổ huyết như Tiêu Y rồi.
Từ động tác liên tục thối lui ra sau của hai người cũng có thể biết hai người bọn hắn không dễ chịu gì.
"Cái này, cái này..."
Tương Ti Tiên sắc mặt tái nhợt, toàn thân vô cùng lạnh lão.
Nàng ta lại một lần nữa làm hỏng việc rồi.
Vốn nàng ta định sử dụng công kích pháp khí lục phẩm đánh ra để hủy đi quả trứng màu đen, diệt con của Tế thần.
Nàng ta chưa từng nghĩ mình sẽ biến khéo thành vụng, khiến con của Tế thần tiến thêm một bước sinh ra linh trí, nhìn dáng vẻ chắc không cách thời điểm phá vỏ ra ngoài bao xa.
Bây giờ thứ ở bên trong vỏ trứng đã có thực lực kinh khủng như thế.
Một khi để nó sinh ra, có phải vừa ra đời đã có thực lực Nguyên Anh kỳ, thậm chí là Hóa Thần không?
Tương lai tiếp tục trưởng thành, gia gia của nàng ta có thể ngăn cản được nó sao?
Nghĩ đến tương lai có thể sẽ xuất hiện huyết hải ngập trời, vô số nhân tộc phơi thây, Tương Ti Tiên càng nghĩ càng sợ hãi, trong lòng tràn ngập hối hận, giống như có vô số con kiến đang gặm nhấm khiến nàng ta vô cùng hối hận.
Đối mặt với đạo thần niệm vừa rồi, không có chuyện gì cũng chỉ có Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn.
Lữ Thiếu Khanh cảm nhận được sự đáng sợ của thần niệm, sắc mặt càng thêm khó coi.
Bà nội nó, thế này có phải là bị ghi thù rồi không?
Sau khi thứ bên trong phá vỏ ra ngoài sẽ trở nên cường đại hơn, cho nó một chút thời gian, tất nhiên sẽ cường đại hơn Lữ Thiếu Khanh bây giờ.
Nói không chừng vừa xuất thế chính là tồn tại Hóa Thần rồi.
Lữ Thiếu Khanh lại sửng sờ, cái việc tốt này còn do mình góp sức đấy, nhục quá.
Nếu truyền ra ngoài các chắn sẽ nằm trong tuyển tập mười câu truyện cười vĩ đại của giới tu tiên.
Giờ chỉ có thể nghĩ cách để phá hỏng quả trứng này.
Sát khí ấp ủ trong lòng ngực, ánh mắt trở nên sắc bén, sát khí tràn ngập lên gương mặt khiến Lữ Thiếu Khanh như biến thành một người khác.
Dận Khuyết phát giác ra sát khí của Lữ Thiếu Khanh, hai chân kẹp chặt lại theo bản năng, sao cứ cảm thấy mắc tiểu vậy nhỉ?
Tương T¡ Tiên nhìn Lữ Thiếu Khanh như biến thành người khác liền hỏi theo bản năng: "Mộc, Mộc công tử."
Hiện tại Lữ Thiếu Khanh cho nàng †a một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, giống như một khắc sau sẽ xuất thủ diệt sát mọi người trong nháy mắt vậy.
Tiêu Y nhìn thấy dáng vẻ của Lữ Thiếu Khanh thì trái tim thấp thỏm bất an kia trong nháy mắt cảm thấy yên ổn.
Nhị sư huynh sắp nghiêm túc rồi, quả trứng màu đen chết chắc.
Tiêu Y cười đần độn, vẫn là Nhị sư huynh như vậy khiến người ta yên tâm hơn.
Lữ Thiếu Khanh đằng đẳng sát khí: "Cẩu vật, muốn đối địch với nhân tộc thì trước tiên phải hỏi ý ta mới được."
"Thân là nhân tộc ta tuyệt đối sẽ không để ngươi tùy ý làm ẩu”"
"Hôm nay, ta sẽ đích thân ra tay, thay trời hành đạo, vì nhân tộc diệt trừ khối u ác tính như ngươi, trả lại cho nhân tộc một càn khôn tươi sáng."
Một loạt những câu từ quang minh lãm liệt, âm vang hữu lực, trịch địa hữu thanh, chính nghĩa quanh quẩn trong huyệt động, rất hữu lực, đỉnh tai nhức óc.
"Mộc công tử!" Tương T¡ Tiên nhìn Lữ Thiếu Khanh từ trên xuống dưới phát ra khí tức chính nghĩa, như một vị chính nghĩa chỉ sỉ thì không kìm được lộ ra tia kính nể.
Quả nhiên, mình không nhìn nhầm người.
Lữ Thiếu Khanh nghiêm túc nói với mọi người: "Ra ngoài đi, để ta ở đây nói chuyện riêng với nó."
Sau khi Tương Ti Tiên rời khỏi hang động không kìm được tán thưởng: "Mộc công tử quả nhiên là chính nghĩa chỉ sĩ, biết tính nguy hiểm của con Tế thần nên cuối cùng vẫn lựa chọn đứng ra."
Dận Khuyết ở bên cạnh, nhìn thấy tia dị sắc liên tục hiện lên trong ánh mắt Tương T¡ Tiên, trong lòng không kìm được chửi thề.
Đồng thời cũng rất hối hận, sớm biết trước mình cũng nói ra những lời kia, chắc chắn cũng sẽ khiến đại tiểu thư tăng thêm thiện cảm với hẳn ta. Hắn ta không kìm được nói: "Ngay cả pháp khí lục phẩm của đại tiểu thư cô còn không gây ra được bất kỳ tổn thương gì cho nó, hắn có thể làm cái gì?"
"Tốt nhất đừng lỗ mãng..."
Tiêu Y không vui, nàng liếc mắt nhìn, trừng mắt Dận Khuyết nói: "Ngươi biết cái gì, ếch ngồi đáy giếng."
"Một khi Nhị sư huynh ta nghiêm túc thì không có chuyện gì là huynh ấy không giải quyết được."
Dận Khuyết không phục, cười lạnh: "Khẩu khí thật lớn, hắn có thể có biện pháp gì?"
Quả trứng màu đen mềm không được cứng không xong, dùng cứng, nó sẽ càng thích thú.
Dận Khuyết không nghĩ Lữ Thiếu Khanh có thể có biện pháp nào. Tiêu Y không biết Lữ Thiếu Khanh có biện pháp nào, nhưng nàng tin tưởng Lữ Thiếu Khanh: "Thứ đồ trong quả trứng màu đen biểu hiện ra thực lực quá mạnh, Nhị sư huynh vì ngày sau không bị quấn thân nên chắc chắn sẽ dùng hết tất cả thủ đoạn đến giải quyết nó."
Biểu hiện của Lữ Thiếu Khanh xưa nay chưa từng khiến người ta thất vọng.
Trong chuyện đại sự, biểu hiện của hắn còn đáng tin hơn bất kỳ kẻ nào.
Dận Khuyết lập tức nhạy cảm bắt được ý tứ trong lời nói của Tiêu Y: "Là vì bản thân, không phải vì nhân loại trong thiên hạ sao?"
Tiêu Y không chút nghĩ ngợi, trực tiếp trả lời: "Nói nhảm, đó cũng là thứ yếu thôi, nó chọc vào Nhị sư huynh ta, để đề phòng hậu họa, ngày sau bị nó nhớ thương Nhị sư huynh, nó chắc chắn phải bị giải quyết."
"Ầm!" Tương T¡ Tiên bỗng nhiên cảm thấy trái tim mình vỡ nát.
Không phải vì nhân loại trong thiên hạ sao?
Sau ban nãy ngươi còn lớn tiếng nói như vậy chứ?
Uổng công ta ban nãy còn cảm động.
Lại gạt người?
Ánh mắt Tương Ti Tiên rơi lên người Lữ Thiếu Khanh trong huyệt động, Lữ Thiếu Khanh đang tiếp tục xoay tròn quả trứng màu đen kia, hai tay đồng thời khoa lên, cuối cùng bỗng nhiên lấy ra một thanh trường kiếm, giơ lên cao với quả trứng màu đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận