Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 225 - Quy Nguyên Các lên sân khấu (tt)



Chương 225: Quy Nguyên Các lên sân khấu (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Hừ, hóa ra gà như vậy."Làm hại ta vừa nãy còn hết sức cẩn thận, lo lắng vô cùng.Sắc mặt Phương Thái Hà khó coi tới cực điểm.Không nghĩ tới nhi tử của mình lại thể hiện sự vô dụng đáng xấu hổ ra ngoài như vậy.Đúng là xấu hổ chết đi được.Ông ta quát lên với mấy đứa con trai còn đang vui sướng khi người gặp họa bên cạnh: "Còn ngơ ra đó làm gì? Đi lên nâng người xuống đi.""Thật là mất mặt."Phương Thái Hà chỉ bực mình vì đây không phải ở nhà, bằng không ông ta nhất định sẽ dạy bảo mấy đứa con trai không nên thân này một trận ra trò.Phương Hiểu ngồi bên cạnh, im lặng không nói bất cứ lời nào.Những lời nên nói nàng ta đã nói hết rồi, phụ thân nàng ta không nghe, là chuyện của phụ thân.Phương Thái Hà nhìn thoáng qua nữ nhi ngồi bên cạnh mình, trong lòng buồn bực.Bỗng nhiên, có người kinh hô một tiếng."Người của Quy Nguyên Các lên đài rồi kìa."Phương Thái Hà ngẩng đầu lên, chỉ thấy một thanh niên xuất hiện trên lôi đài.Có người nhận ra thân phận của người này, kêu lên."Là Đỗ Tĩnh, đệ tử của Nguyên Anh Tang Thiệu Quy Nguyên Các.""Trúc Cơ tầng tám, hắn ta định khiêu chiến ai?""Chẳng lẽ muốn khiêu chiến nữ nhân bạo lực kia?""Khó mà nói, Lăng Tiêu phái còn có những đệ tử khác, cứ chờ mà xem."Bên này, Tiêu Y đánh bại Phương Tín, còn làm Phương Tín tức giận đến mức hộc máu, hôn mê bất tỉnh.Trong lòng nàng hết sức đắc ý, lè lưỡi với Lữ Thiếu Khanh.Nàng vừa định rời khỏi võ đài, bỗng nhiên cảm thấy có người xuất hiện.Trong lòng Tiêu Y cả kinh, lập tức đề phòng.Nàng nhìn thấy một thanh niên áo nâu xuất hiện tại chỗ cách mình không xa, đang nhìn chằm chằm mình bằng khuôn mặt mang một nụ cười.Tiếng la xung quanh đã đủ giúp Tiêu Y biết người trước mắt là ai rồi."Người của Quy Nguyên Các?"Tiêu Y không có chút thiện cảm nào với Quy Nguyên Các, khuôn mặt lạnh xuống, khinh miệt nhìn hắn ta một cái, thậm chí chẳng muốn nói câu nào.Nàng xoay người định đi xuống.Tên gia hỏa này cười dâm đãng như vậy, vừa nhìn đã biết không phải người tốt gì.Đỗ Tĩnh lại cản Tiêu Y, kêu lên: "Chậm đã, Tiêu Y sư muội thực lực hơn người, không bằng đánh hai chiêu với ta thế nào?"Sau khi Doãn Kỳ ở bên trên nghe thấy câu nói này, đã định cầm cự kiếm lao xuống."Đồ không biết xấu hổ, xem ta đi xuống bổ đôi hắn ta ra."Thực lực của Đỗ Tĩnh là Trúc Cơ tầng tám, cao hơn Tiêu Y bảy cảnh giới nhỏ, hoàn toàn không phải loại con cháu thế gia thực lực giả dối như Phương Tín có thể so sánh.Lữ Thiếu Khanh nhíu mày, Quy Nguyên Các khốn nạn như vậy, chẳng lẽ cho rằng chúng ta dễ bắt nạt lắm sao?Lữ Thiếu Khanh không lên tiếng, định xem Tiêu Y chuẩn bị làm thế nào.Tiêu Y biết thực lực của Đỗ Tĩnh, trong lòng có kiêng kị, không thể nào đồng ý với yêu cầu vớ vẩn như thế này.Nàng có mạnh đến mức nào, cũng thể đánh thắng Đỗ Tĩnh.Nàng đâu có bị điên.Tiêu Y bỏ lại một câu: "Thứ điên khùng."Sau đó xoay người rời khỏi.Nhưng mà nàng vừa mới xoay người, cảm giác nguy hiểm tức khắc truyền đến từ sau lưng...Tiêu Y quay đầu lại, một con hỏa xà cả người đỏ rực, toàn thân được ngọn lửa hừng hực vây lấy, tỏa ra nhiệt độ cực nóng đáng sợ, đang há to mồm, nhe răng nọc, cắn tới Tiêu Y."A!"Tiêu Y hoảng sợ hét một tiếng, lấy trường kiếm ra, vội vàng ngăn cản.Giờ khắc này, nàng không bảo lưu chút thực lực nào, trường kiếm sáng lên, hung hăng bổ về phía hỏa xà.Ánh kiếm sáng ngời mang theo một luồng kiếm ý sắc bén vô hạn, thế không thể đỡ, chặt đầu hỏa xà.Ánh kiếm thuận thế chém xuống, chém hỏa xà thành hai khúc, nó rơi xuống trên đất, ánh lửa lóe lên mấy lần, cuối cùng biến mất.Nét hoảng sợ chưa tan khỏi mặt Tiêu Y, nàng hung tợn trừng Đỗ Tĩnh."Ngươi đánh lén ta?""Đồ không biết xấu hổ, Quy Nguyên Các các ngươi ai cũng không biết xấu hổ như vậy sao?"Tuy trên mặt Đỗ Tĩnh vẫn giữ vẻ cười tít mắt như trước, nhưng trong mắt lại xuất hiện một tia ghen tị.Kiếm ý à.Đến bây giờ Đại sư huynh của Quy Nguyên Các cũng chưa lĩnh ngộ kiếm ý, thế mà nha đầu miệng còn hôi sữa này lại lĩnh ngộ kiếm ý.Đúng là làm người ta phải đố kỵ.Kiếm ý của Tiêu Y cũng kinh sợ rất nhiều người.Tiêu Dũng thấy nữ nhi của mình lại có thể sử dụng kiếm ý, ngây dại.Nữ nhi của mình lợi hại như vậy sao?Trong thế hệ trẻ, chỉ có mình Kế Ngôn lĩnh ngộ kiếm ý, bây giờ lại đến phiên nữ nhi của ông à?Ui chu choa, chẳng lẽ Tiêu gia của ta sắp sửa quật khởi, sắp trở thành đại gia tộc đệ nhất Tề Châu hay sao?Phương gia.Sau khi Phương Tín được nâng xuống, gã ta tỉnh lại rất nhanh.Phương Tín đối mặt với phụ thân của mình, cúi đầu, cắn răng nói: "Phụ thân, nếu ta cẩn thận hơn một chút, chắc chắn sẽ không thua.""Thực lực của nàng ta không cao..."Nhưng mà gã ta còn chưa nói hết cau, một luồng dao động truyền đến.Mọi người ồ lên."Kiếm ý!"Phương Tín ngẩng đầu, nhìn thấy Tiêu Y đang sử dụng kiếm ý.Sắc mặt của gã ta lại tái nhợt một lần nữa, mặt không còn giọt máu nàoLúc Tiêu Y đánh với gã ta, thế mà còn chưa dùng kiếm ý đã đánh bại gã ta rồi.Nếu như dùng kiếm ý thì?Có phải gã ta sẽ bị đánh bại nhanh hơn hay không?Ánh mắt Phương Thái Hà nhìn đứa con trai này càng không hài lòng: "Về nhà hãy kiểm điểm lại cho ta, trong vòng nửa năm không được rời đi khỏi nhà nửa bước.""Chết tiệt..."Ánh mắt Phương Tín nhìn Tiêu Y chất chứa nhiều oán hận hơn nữa.Rất nhiều người chấn kinh khi thấy Tiêu Y lĩnh ngộ kiếm ý.Không ít người nhìn về phía đệ tử Lăng Tiêu phái, trong mắt tràn ngập ghen tị.Vận may gì thế này?Lại có thêm một đệ tử thiên phú không thua Kế Ngôn ư?Đặc biệt là Quy Nguyên Các, sắc mặt khó coi tới cực điểm.Chỉ một mình Kế Ngôn xuất thế đã làm cho tương lai Quy Nguyên Các ảm đạm không ánh sáng.Bây giờ lại có thêm Tiêu Y, sau này Quy Nguyên Các còn có ngày nổi danh không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận