Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1601

Chương 1601Chương 1601
Mị Á ở bên ngoài tức đến nỗi giậm chân, bực bội nói: "Lão hồ ly đáng ghét."
Có Mị Lâu ra tay giết Lữ Thiếu Khanh, công lao của nàng ta sẽ bớt đi rất nhiều.
"Hừ!"
Mị Á hừ một tiếng, cuối cùng cũng theo vào trong.
Đại trận vẫn nằm trong tầm kiểm soát của nàng ta, tới lúc đấy đánh nhau, nàng ta có thể ở bên cạnh hỗ trợ Mị Lâu, công lao vẫn có phần của nàng ta.
Sau khi Mị Á bước vào, trước mắt toàn là ánh sáng đỏ, sóng nhiệt xô tới từ phía trước.
Sóng nhiệt mạnh mẽ, nhiệt độ nóng bỏng, khiến người ta cảm giác như vừa bước vào Hoả Diệm Sơn.
Sau khi Mị Á đi vào, nàng ta cảm thấy có điểm bất thường.
Ủa, sao lại là khu vực hành hoả?
Mị Lâu với Mị Đại đứng chung một chỗ, trước mắt bọn họ là một vùng biển lửa, ngọn lửa cuồn cuộn mãnh liệt bốc lên không ngừng từ dưới đất, phun thẳng lên trời, giống như muốn thiêu đốt cả bầu trời, nhuốm lên sắc đỏ nhạt.
Mi Đại cũng là Hoá Thần, nhưng ông ta cảm giác cổ họng của chính mình khô cạn, xông vào biển lửa như này, ông ta cũng không dám chắc mình có thể chống đỡ được bao lâu.
Mà đây cũng chỉ là thế giới lửa cháy vô hình, tương tự thế này còn có bốn nơi.
Mi Đại quét mắt một vòng không phát hiện ra bóng dáng của Lữ Thiếu Khanh ở chỗ này, ông ta không nhịn được mà hưng phấn: "Hắn chết rồi sao?"
Nhiệt độ khủng bố như vậy, cơ thể của tên khốn kia chắc đã tan chảy rồi nhỉ?
Mị Lâu không trả lời câu hỏi của Mị Đại, lão ta cau mày, có cảm giác không lành.
Từ lúc nào mà Ngũ Hành Đại Trận lại có uy lực thế này?
Lão ta nhìn sang Mị Á có vài phần nghỉ ngờ đứng bên cạnh, hỏi nàng ta: "Mị Á, ngươi cảm thấy thế nào?"
"Không có vấn đề gì cả." Mị Á lại cười khẽ, nàng ta đáp lại: "Đây là đại trận mà chúng ta khống chế."
"Tất cả đều nằm trong tâm kiểm soát."
Giống như để chứng minh cho lời mình nói, Mị Á vung tay lên, định mở ra một lối đi.
Mị Á không tính là mỹ nữ tuyệt thế, nhưng nàng ta là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nữ †u sĩ trong quá trình tu luyện dù vô tình hay cố ý đều sẽ thay đổi một chút vẻ ngoài và làn da của mình.
Ngón tay nàng ta thon dài trắng nõn, ngón ngọc nhỏ nhắn, trông cũng có mấy phần đẹp mắt.
Ngón ngọc lướt qua, trong không trung sáng lên từng đường phù văn.
Nhưng mà ngay sau đấy!
"Ầm ầm!"
Giống như từng đốm lửa nhỏ rơi vào thùng thuốc nổ, trong nháy mắt đốt cháy lựu đạn, sau đó nổ tung.
Ngọn lửa vốn đã không tính là yên bình, giờ lại như chịu phải kích thích cực lớn. Trở nên cuồng bạo hẳn lên, từng ngọn lửa phun thẳng lên từ dưới mặt đất, hoá thành rồng lửa dài mấy chục đến hơn trăm trượng.
Rồng lửa gầm thét, nhiệt độ lại lần nữa tăng cao, hư không vặn vẹo, đá trên mặt đất gần như bị thiêu huỷ sạch sẽ trong ngọn lửa.
Tất cả ngọn lửa ở nơi đây đều đang bùng nổ, đốt cháy hết thảy.
Mà ba người Mị Á, Mị Lâu, Mị Đại, không nghỉ ngờ gì sẽ bị tấn công đầu tiên.
Lửa cháy ập đến, mang theo nhiệt độ khủng bố, ngay lập tức khiến ba người cảm thấy khó thở, miệng lưỡi khô khốc.
Cảm giác như mình đang đối mặt với tiên hoả trên trời, có thể đốt cháy bọn họ bất cứ lúc nào.
Lượng nước trong cơ thể đang giảm dần, đến cả máu cũng sắp bốc cháy.
"Tại, tại sao chứ?" Mị Á ngu người, đây là đại trận do nàng ta khống chế, tại sao lại mất kiểm soát.
Mị Đại vừa ngăn cản ngọn lửa ập tới vừa rống giận: "Mị Á, ngươi đang làm gì vậy? Ngươi muốn thiêu chết chúng ta hả?"
Con nhóc dòng thứ khốn kiếp muốn phản bội Mị gia hay sao?
"Không, không đúng." Mị Á lớn tiếng kêu: "Trận pháp có vấn đề."
"Có vấn đề con khỉ." Mị Đại như bắt được cơ hội, mở miệng liền mắng: "Đây là trận pháp đời trước để lại, ngươi nói có vấn đề là có vấn đề hả?"
"Ngươi học nghệ không tinh, đừng có hại chết chúng ta."
Sắc mặt Mị Lâu âm trầm, trong biểu cảm lộ ra sự nghiêm trọng, ánh mắt lão †a trở nên ác liệt, giống như hoả nhãn kim tinh quan sát bốn phía.
Lão ta là trận pháp đại tông sư, Mị Á vừa khua tay, lão ta đã nhận ra điểm bất thường.
Mị Á là trận pháp tông sư, có lệnh bài gia tộc giao cho nàng ta, có thể tùy ý điều khiển đại trận này.
Nhưng mà biểu hiện vừa rồi lại như kẻ chưa học gì cả, thậm chí đến cả lỗi sai mà người không học cũng sẽ không vi phạm, Mị Á lại phạm phải.
Ánh mắt của Mị Lâu dò xét đại trận, giống như muốn xuyên qua ngọn lửa nhìn thấu tất cả.
Mị Đại ngăn cản ngọn lửa đang không ngừng cuồn cuộn nhào tới, nhiệt độ nóng bỏng kinh khủng khiến ông ta áp lực to lớn. Công kích của trận pháp cấp năm, cho dù là Hoá Thần cũng không dễ dàng hoá giải, càng không nói đến ông ta đang phải miễn cưỡng đối phó.
"Nhị trưởng lão, thế nào rồi?"
Theo tiếng hét lớn của MỊị Đại, Mị Lâu dường như nhìn thấy gì đó, lão ta lộ vẻ khiếp sợ: "Thằng oắt này, không ngờ dám sửa lại trận pháp."
"Cái gì?"
Lời này vừa thốt ra, Mị Đại lẫn Mị Á đều kinh hãi.
Bọn họ nghi ngờ mình nghe nhầm.
Nhị trưởng lão không hồ đồ chứ?
"Nhị trưởng lão, ngươi nói gì cơ?" Mị Á lên tiếng, nàng ta hi vọng Mị Lâu sẽ cho nàng ta một câu trả lời khác.
Nhưng mà câu trả lời của Mị Lâu khiến Mị Á cảm thấy da đầu tê rần. "Hắn sửa lại trận pháp rồi, uy lực tăng thêm một bậc."
"Hắn, cũng là một cao thủ trận pháp, thậm chí, không hề kém ta."
"Không, không thể nào!" Mị Đại lập tức nhảy dựng lên hét to, ông ta không dám tin, cũng không muốn chấp nhận sự thật này.
Tên nhóc khốn kiếp đó cũng là cao thủ Hoá Thần đã khiến người ta khó lòng chấp nhận rồi, đã thế bây giờ còn là cao thủ trận pháp không kém gì Mị Lâu?
Mị Lâu là trận pháp đại tông sư, tên kia cũng là trận pháp đại tông sư?
Còn để người ta sống không đây?
Còn chưa đầu thai đã tu luyện rồi hay gì?
Mị Đại không thể chấp nhận, Mị Á lại càng khó chấp nhận hơn. Nàng ta tự nhận mình luôn là trận pháp thiên tài, chưa đến một trăm tuổi đã là trận pháp tông sư, nàng ta có lòng tin sẽ trở thành trận pháp đại tông sư trước năm một trăm tuổi
Mà bây giờ, một tên trận pháp đại tông sư chưa đầy ba mươi tuổi đã xuất hiện rồi?
Nàng ta bỗng nhiên hiểu được tâm trạng khi bị đả kích của Mị Kiền.
Cảm giác thật bi ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận