Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2066

Chương 2066Chương 2066
Nhóm dịch: Thiên Tuyết Bạch Thước gật đầu nói: “Không có vấn đề, hơn nữa ta sẽ thúc đẩy thống nhất yêu tộc, đến lúc đó sẽ có vương chân chính, bọn hắn cũng có thể đi tranh giành.”
Yêu tộc phân chia quá lâu, nhất định phải thống nhất. Hiện tại yêu tộc quá yếu, chỉ có thống nhất mới có đường sống.
Lữ Thiếu Khanh lộ ra mấy phần nụ cười: “Thật sao? Vậy thì tốt quá.”
Sau đó hắn căn dặn tiểu Hồng bọn hắn: “Cố gắng một chút, về sau tranh thủ làm vương, thời cơ thích hợp, cuỗm hết linh thạch của yêu tộc về cho ta.”
Con mọe nói
Đám yêu tộc Bạch Thước muốn giết người.
Thế mà còn nhớ thương linh thạch của yêu tộc?
“Điều kiện thứ hai là gì?“ Bạch Thước hít sâu một hơi, âm thầm nói với mình, không nên chấp nhặt với Lữ Thiếu Khanh.
Nhân loại đều tham lam, không cần thiết phải tức giận. “Điều kiện thứ hai.” Lữ Thiếu Khanh hơi xấu hổ: “Cái này, ta sợ người không đồng ý.”
“Chi bằng, người thề trước đã, thế nào?”
Thề?
Làm sao có thể.
Tên tiểu tử khốn kiếp này rất giảo hoạt, ta sẽ không bị mắc lừa đâu.
Bạch Thước hừ một tiếng: “Ta có thể cam đoan với ngươi, chỉ cần hợp lý, ta đầu đồng ý.” “Cam đoan?” Lữ Thiếu Khanh rất là khinh bỉ: “Cam đoan gì đó vô dụng nhất.”
“Vẫn là thề tốt hơn.”
Bạch Thước chỉ coi nghe không được: “Điều kiện thứ hai là cái gì?”
Hung Trừ hừ một tiếng: “Chắc chắn là linh thạch.”
Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Bạch Thước nói: “Tiền bối đã đồng ý cho ta mười tỷ viên Linh thạch rồi, ta còn cần mở miệng nữa sao?”
“Nhưng, nếu các ngươi bằng lòng cho, ta cũng sẽ không từ chối.”
Lời này của Lữ Thiếu Khanh khiến tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Không phải là vì linh thạch? Vậy ngươi làm nhiều như vậy, kiên trì như vậy là muốn làm cái quái gì?
Ban nãy còn làm ra dáng vẻ thâm tình, chỉ thiếu một câu thêm tiền nữa thôi.
Giờ lại còn nói không phải là vì linh thạch?
“Thiếu Khanh, con muốn làm gì?”
Cho dù là Thiều Thừa cũng không hiểu nhị đồ đệ mình muốn làm gì. Trong lòng Bạch Thước âm thầm cảnh giác, tên này, ngay cả linh thạch đều không cần, chắc chắn là chuyện phiền phức phức tạp.
Điều kiện này nhất định không đơn giản.
Trong lòng nàng ta suy nghĩ đi suy nghĩ lại, cũng không nghĩ ra điều kiện Lữ Thiếu Khanh sẽ đưa ra là gì.
Nàng ta liền thận trọng hỏi: “Điều kiện thứ hai là cái gì?” Đồng thời để đề phòng công phu sư tử ngoạm của Lữ Thiếu Khanh, liền nói: “Tuyên bố trước, nếu là điều kiện quá đáng không hợp lý ta sẽ không đồng ý.”
Đám người cũng đều lộ ra vẻ tò mò, đặc biệt là bên phía yêu tộc đều đang vềểnh tai lên.
“Yên tâm, một chuyện rất đơn giản.” Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Bạch Thước, Lữ Thiếu Khanh mỉm cười: “Điều kiện thứ hai chính là, ta đến Kỳ thành và Phượng thành làm một chuyện, các ngươi phải đồng ý.”
Đơn giản?
Cho dù là Bạch Thước hay Liễu Xích Hung Trừ, hay là các tộc trưởng như Vương Mâu, Doanh An đều không dám tin. Chuyện tên này làm mà đơn giản sao?
Hồ Xá đột nhiên nhớ tới chuyện Hồ Yên nói với nàng ta, vẻ mặt nàng ta nghiêm túc, suy đoán nói: “Không phải ngươi định đi diệt Khuyển tộc hay Mặc Nha tộc đấy chứ?”
Sắc mặt của mọi người có chút biến hóa, trong lòng người bên phía yêu tộc âm thầm khinh bỉ.
Hẹp hòi.
Mấy người Hồ Yên, Hóa Thần nghe thấy cũng đầu cạn lời. Quả nhiên có thù tất báo. Mắt Vương Sĩ, Nguyên Bá thì sáng lên, ngược lại muốn đồng ý: “Nếu như vậy thì cũng có thể đồng ý.”
Ánh mắt Hồ Yên âm u, mang theo nụ cười nhè nhẹ, không nói gì.
Tuy nhiên mọi người cũng không phải đồ đần, Liễu Xích nhắc nhở Bạch Thước: “Tiền bối, cũng không thể để hắn làm như vậy.”
Bạch Thước gật đầu, điều kiện này, nàng ta thực sự không thể đồng ý. Nàng ta là lão tổ tông của yêu tộc, cho dù Khuyển tộc và Mặc Nha tộc phản bội yêu tộc, cũng không thể để người ngoài đến diệt.
Huống chi, Lữ Thiếu Khanh còn là nhân tộc.
Để Lữ Thiếu Khanh diệt Khuyển tộc cùng Mặc Nha tộc, nếu như bị người hữu tâm lợi dụng, uy tín của nàng ta sẽ bị đả kích, muốn thống nhất yêu tộc cũng đừng nghĩ nữa.
Cho dù nàng ta là lão tổ tông yêu tộc thì soa chứ? Phân chia trận doanh bầy giờ, nàng ta còn là tộc Phi Cầm đấy.
Bạch Thước nhìn qua Lữ Thiếu Khanh, đang muốn nói chuyện, Lữ Thiếu Khanh lại phủ nhận trước một bước: “Không phải việc này, ta là loại người hẹp hòi như vậy sao?”
“Yên tâm đi, chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, sẽ không để cho các ngươi khó xử đâu.”
Không phải cái này?
Bạch Thước ngạc nhiên. Những người khác cũng ngạc nhiên.
Bằng không, tiểu tử ngươi còn có chuyện gì đáng để ngươi nghiêm túc như vậy? Lữ Thiếu Khanh nói càng nhẹ nhàng mấy người Bạch Thước lại càng lo lắng.
Không ai dám xem nhẹ Lữ Thiếu Khanh.
Tên này có năng lực có thể diệt yêu tộc đấy.
Nếu hắn muốn phát điên, yêu tộc thật sự không thể chịu đựng nổi. Cho nên, Bạch Thước lộ ra vẻ khó xử, những người khác cũng thế.
Không dám tùy tiện đồng ý. Nhưng mà không đồng ý, tiểu Hồng mấy người bọn hắn sẽ không thể ở lại yêu tộc.
Đối với tiểu Hồng, đại Bạch cùng tiểu Bạch, Bạch Thước không đơn thuần muốn dùng bọn hắn để cột Lữ Thiếu Khanh lại, rút ngắn quan hệ. Hổ tộc, Viên tộc cùng Tước tộc đầu hi vọng giữ ba bọn hắn lại.
Thiên tài như vậy, bọn hắn cũng không muốn bỏ lỡ. Cuối cùng, vẫn là Hồ Xá mở miệng cười: “Lữ công tử, đã vậy, không bằng ngươi thề đi."
Hung Trừ là người đầu tiên đồng ý, lập tức chỉ vào Lữ Thiếu Khanh nói: “Không sai, thề đi.”
Để ngươi cả ngày la hét đòi thề, ngươi tranh thủ thời gian thề đi.
Hừ, để lời thê vây khốn tiểu tử ngươi đi, để ngươi không được làm ẩu.
Thiều Thừa nhe răng, lập tức nhảy ra: “Không được, sao yêu tộc các ngươi đối xử với Thiếu Khanh như vậy?”
Các ngươi đều xuất thân Lang tộc à?
“Thiếu Khanh con nói điều kiện của con đi, không đồng ý thì không đồng ý.”
Lữ Thiếu Khanh nhún nhún vai: “Nói rồi, ta đến Kỳ thành và Phượng thành muốn làm một chuyện nhỏ không ý nghĩa gì, đối với bọn hắn đầu có chỗ tốt.”
“Bọn hắn đồng ý, ta liên đi làm, đây chính là điều kiện của ta.”
“Ai ngờ bọn hắn lại nhát gan như thế, ở đây sợ hãi rụt rè, Sợ sợ trước sau.”
Bạch Thước nói: “Cụ thể ngươi muốn làm gì, ngươi có thể nói ra rõ ràng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận