Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 692 -



Chương 692:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmKế Ngôn sớm có phòng bị, mang theo tiểu viên hầu lập tức tránh khỏi vị trí cũ, xuất hiện trân một cây đại thụ, cảnh cáo nói: “Ngươi không phải là đối thủ của ta, ta không hứng thú đánh với ngươi.”“Tên đáng chết.” Khố Giới giận quá nổi trận lôi đình, sát ý khiến mặt mũi hắn ta vặn vẹo, kinh khủng dọa người: “Đi chết đi.”Khố Giới lại một lần nữa xuất thủ, lần này lăng không cào Kế Ngôn một cái, linh lực trong không trung hội tụ hóa thành một trảo quỷ đen nhánh, ra sức vồ một cái, già thiên cái địa, một vùng tăm tối.Phương viên trăm mét đều bao phủ dưới trảo quỷ, không gian bị phong tỏa không còn nơi nào để trốn.Không chỉ như thế, linh khí bên trong đều bị hấp thu, như thật sự trở thành quỷ địa, vạn vật tịch diệt.Trên mặt Khố Giới lộ ra nụ cười lạnh đắc ý.Nhung Đôn ở bên cạnh quan chiến cũng lắc đầu, thấp giọng một câu: “Không biết tự lượng sức mình, Hoàng Tuyền Quỷ Trảo là tuyệt kỹ đắc ý của Khố gia, là công pháp cấp Địa được tổ địa lưu truyền lại, làm sao có thể ngăn cản được?”Theo Nhung Đôn thấy Kế Ngôn chết chắc rồi.“Chết đi.” Khố Giới dữ tợn kêu lên: “Dám phách lối trước mặt ta, để ta cho người không còn luôn hài cốt.”Chung quanh vang lên từng trận phong âm, tiểu viên hầu tay vẫn níu chặt thân cây, một tay quơ con dao găm vừa rồi nhặt được, vung vẩy đối với quỷ trảo đang gào rít bao phủ, như muốn chém giết quỷ trảo.Kế Ngôn rất hài lòng với biểu hiện của tiểu viên hầu.Đối mặt nguy hiểm, không kinh sợ mà biểu hiện ra đấu chí không tầm thường.“Không cần lo lắng!”Đối mặt với quỷ trảo kinh khủng Kế Ngôn vẫn còn tâm trạng trấn an tiểu viên hầu.Tiểu viên hầu dừng gào rít, đôi mắt nhìn Kế Ngôn, trong mắt hiện lên mấy phần không tin, linh động không thôi.Kế Ngôn mỉm cười, Vô Khâu kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang bạch sắc như mặt trời chiếu sáng đâm xuyên hắc ám, kiếm quang xông lên trời, kiếm ý giảo sát, quỷ trảo to lớn hóa thành mảnh vỡ đầy trời.Khố Giới nhìn tuyệt chiêu đắc ý của mình bị phá, hắn ta khó tin được kêu lên.“Không, không thể nào!”Sắc mặt hắn ta kinh hoàng, hắn ta cảm nhận được nguy hiểm.Một kiếm sắc bén vung về phía Khố Giới, kiếm ý sôi trào mãnh liệt, bày khắp toàn bộ không gian, Khố Giới không thể trốn đi đâu được.Hắn ta cắn răng, phun ra một ngụm máu tươi, hai tay tỏa ra ánh sáng, hai quỷ trảo to lớn xuất hiện lần nữa, tương hỗ giao nhau định miễn cưỡng chống đỡ kiếm này của Kế Ngôn.Nhung Đôn lại kêu to lên: “Mau trốn đi!”Đồng thời hắn ta cũng lập tức xuất thủ, muốn tiếp ứng Khố Giới.Nhưng... vẫn chậm một bước, trước một kiếm này của Kế Ngôn, Khố Giới có dốc hết toàn lực ngăn cản cũng không hề có tác dụng, hai quỷ trảo lần lượt vỡ nát hóa thành mảnh vỡ, cuối cùng bản thân hắn ta cũng bị một kiếm của Kế Ngôn thôn phệ, bóng dáng biến mất trong kiếm quang mãnh liệt.“A!”Khố Giới kêu thảm một tiếng, trong giọng nói mang theo hoảng sợ, cuối cùng khí tức của hắn ta biến mất.Đợi đến khi kiếm quang tán đi, thi thể Khố Giới từ không trung rơi xuống, sinh mệnh khí tức tiêu hết, ngay cả Nguyên Anh cũng không trốn thoát, toàn bộ đều biến mất dưới một kiếm của Kế Ngôn.Đôi mắt Khố Giới trừng to, tràn tràn đầy hối hận, chết không nhắm mắt, hắn ta cũng không ngờ thực lực Kế Ngôn lại cường hãn như vậy, đáng tiếc hết thảy đều đã trễ.Một kiếm đã hoàn toàn chém chết một tu sĩ Nguyên Anh kỳ được vinh danh là thiên tài Khố gia, trụ cột tương lai của Khố gia, Khố Giới cứ thế không còn nữa.Trấn trụ Nhung Đôn, cũng hù dọa các thủ hạ khác của Khố gia.Mấy trăm tên áo đen từ trong bộ lạc lui ra ngoài, tụ tập lại, cấp tốc tập kết thành đội, như lâm đại địch, sát khí tràn ngập.Kế Ngôn thu kiếm, đón gió đứng đó, khẽ lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Đã nói không phải là đối thủ của ta rồi sao còn muốn xuất thủ?”Kế Ngôn không hay giết người nhưng cũng không phải Thánh Mẫu, không tâm từ thủ nhuyễn.Khố Giới đồ sát người nơi này, ngay cả người già trẻ em cũng không thả, đem đầu đi xây tháp đầu lâu.Loại hành vi này lần đầu Kế Ngôn gặp, cũng rất xem thiền.Trong tu tiên giới, chuyện diệt môn diệt phái, diệt bộ lạc, diệt gia tộc rất thường xảy ra, không gì đáng trách.Chính như sư đệ hắn nói, diệt cỏ tận gốc.Nhưng có thể giết, trực tiếp giết chứ không cần làm loại chuyện này.Lúc mới đến Kế Ngôn không định xen vào việc của người khác, hắn ta chỉ muốn so chiêu một chút với cao thủ ma tộc, nâng cao thực lực của mình.Khố Giới dám ra tay với hắn ta, hắn ta cũng không ngại tiện tay giết luôn.Sắc mặt Nhung Đôn nghiêm túc, Kế Ngôn chỉ đánh một kiếm hắn ta đã cảm nhận được áp lực cường đại, kiếm ý sắc bén, đây là lần đầu tiên trong đời hắn ta cảm nhận được.Thậm chí kiếm ý của Kế Ngôn khiến hắn ta hãi hùng khiếp vía, có cảm giác tê cả da đầu.Hắn ta cũng không thèm nhìn thi thể Khố Giới, thử thăm dò: “Ngươi có quan hệ gì với Kiếm gia Thánh địa?”“Không có quan hệ gì.”Đối với câu trả lời của Kế Ngôn, Nhung Đôn không dám tin, đùa gì vậy hả.Kiếm ý tinh thuần đến mức đáng sợ, sắc nhọn vô cùng, nếu không phải người Kiếm gia thì cũng phải có quan hệ vô cùng mật thiết với Kiếm gia mới đúng.Sao có thể không liên quan được chứ?Trừ Kiếm gia, ở khắp Hàn Tinh này còn kiếm tu lợi hại như vậy sao?Đồng thời, người của Kiếm gia cũng không khôi ngô cao lớn như người của những Thánh tộc khác.Chiều cao của người thuộc Kiếm gia cũng tương đương với Nhân tộc, mà Kế Ngôn trước mắt lại rất phù hợp điều kiện này.Nhung Đông không tin lời Kế Ngôn nói, hắn ta trợn mắt, đôi mắt to như chuông đồng nhìn từ trên xuống đánh giá Kế Ngôn, thử xem có thể nhìn ra được gì trên người Kế Ngôn không.Hắn ta nhìn hồi lâu cũng chẳng nhìn ra được gì, nhưng hắn ta tin rằng Kế Ngôn tuyệt đối có xuất thân không tầm thường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận