Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1158: Biến khéo thành vụng

Chương 1158: Biến khéo thành vụngChương 1158: Biến khéo thành vụng
Mặt ngoài trứng đen phát ra ánh sáng rực rỡ, giống như một cái bóng đèn, lập tức bùng nổ.
Đột nhiên xảy ra biến hóa, dọa mọi người nhảy dựng, Lữ Thiếu Khanh cũng vội vàng thu thần thức lại.
Còn chưa kịp làm chút gì, liền sinh ra biến hóa như vậy?
Ánh sáng rực rỡ biến mất, các mảng sáng tối trên bề mặt quả trứng đen trở nên nhanh hơn.
Giống như hơi thở dồn dập, sáng tối không ngừng.
"Các ngươi nhìn xeml"
Tiêu Y chỉ xuống dưới quả trứng đen. Ánh mắt mọi người nhìn lại, trên mặt đất xuất hiện sương mù màu đen, giống như hơi nước bốc lên từ mặt đất.
Sau đó tất cả đều bị trứng đen hấp thu.
Sắc mặt Tương Tư Tiên đại biến: "Nó vẫn luôn ở chỗ này hấp thu đám sương đen này, chẳng trách Hồn Thạch Giáp Thú không bị ăn mòn, ngược lại còn có thể duy trì lý trí."
Hai Hồn Thạch Giáp Thú trưởng thành ít nhất cũng phải trên trăm tuổi, nói cách khác, quả trứng màu đen đã ở chỗ này đợi trên trăm năm, hấp thu sương đen trên trăm năm, thậm chí còn nhiều hơn.
"Không xong, một khi nó phá xác mà ra, thực lực nhất định vô cùng mạnh mẽ, sẽ mang đến hủy diệt."
Tương Tư Tiên vẫn lo lắng, hiện tại nhìn thấy một màn như vậy, trái tim lại vọt lên cổ họng.
Nàng ta thay đổi hình tượng thục nữ, thanh sắc câu lệ (cả vẻ mặt và giọng nói đều nghiêm túc) quát: "Diệt trừ nó, nhất định phải diệt trừ nó."
Lữ Thiếu Khanh không đồng ý: "Không nên xẵng bậy, còn cần quan sát."
Hắn nghiêm túc nói với Tương Tư Tiên: "Tư Tiên tỷ tỷ, đừng xúc động, cẩn thận biến khéo thành vụng."
Lần này Tướng Tư Tiên cực kỳ bất mãn đối với Lữ Thiếu Khanh, trứng đen trước mắt chắc chắn chính là con của Tế Thần, nhất định phải nhanh chóng hủy diệt.
Nàng ta nói với Lữ Thiếu Khanh: "Mộc công tử, ngươi đừng đùa với lửa có ngày chết cháy đấy."
Dận Khuyết cũng kiên định đứng về phía Tương Tư Tiên, nói với Lữ Thiếu Khanh: "Ta thấy là do ngươi không an tâm. Chẳng may con của Tế Thần phá xác mà ra, ngươi có chịu nổi trách nhiệm này không?"
"Sợ cái gì?" Lữ Thiếu Khanh bĩu môi, nhìn chằm chằm trứng đen nói: "Đến lúc đó ta sẽ bảo nó gọi ta là ba."
Hiện tại biểu hiện của trứng đen còn chưa tới mức phá vỏ, cho nên Lữ Thiếu Khanh không lo lắng trùng trùng như Tương Tư Tiên.
Chỉ cần kiểm tra một phen, sau khi nghiên cứu, tìm ra cách phá hủy nó là được.
Mà điều kiện tiên quyết chính là phải cẩn thận.
Tương Tư Tiên cho Lữ Thiếu Khanh một cái nhìn xem thường, người này, thiệt thòi ấn tượng của ta đối với hắn cũng không tệ lắm.
Hiện tại xem ra cũng là một tên không đáng tin cậy.
Con của Tế Thần gọi ngươi là ba, ngươi là Tế Thần sao?
Thái độ Tương Tư Tiên kiên quyết: "Nhất định phải diệt trừ nó."
Sau khi nói xong, cũng mặc kệ Lữ Thiếu Khanh, nàng ta vung ra một chưởng.
Linh lực cường đại mãnh liệt mà ra, tấn công trứng đen.
Tương Tư Tiên là thực lực Nguyên Anh kỳ, một kích này của nàng ta không nói sẽ hủy thiên diệt địa, nhưng đánh nát một ngọn núi vẫn là dư dả.
Một chưởng vung ra, sắc mặt Tương Tư Tiên dễ nhìn hơn không ít.
Một chưởng này rơi xuống, quả trứng đen kia sẽ nổ tung vỡ vụn đi?
Nhưng mà đợi đến khi linh lực tản đi, Tương Tư Tiên lại kêu lên: "Không, không có khả năng!"
Trứng đen hoàn hảo vô khuyết đứng tại chỗ, công kích của Tương Tư Tiên đối với nó không tạo thành bất kỳ thương tổn nào.
Ngược lại, sau khi trúng một chưởng của Tương Tư Tiên, tốc độ trứng đen hấp thu sương đen chẳng những nhanh hơn, thậm chí còn phát ra tiếng vang.
"Bịch!"
"Bịch!"
Âm thanh giống như tiếng tim đập phát ra từ trong trứng đen, rất yếu ớt.
Nhưng người ở đây đều là tu sĩ, lỗ tai linh mãn. Âm thanh yếu ớt, tất cả mọi người nghe được vô cùng rõ ràng.
Sắc mặt Lữ Thiếu Khanh khẽ biến, trong lòng bắt đầu bất an: "Không phải muốn thức tỉnh, phá xác mà ra chứ?"
Hắn nhịn không được trách cứ Tương Tư Tiên nói: "Tư Tiên tỷ tỷ, ngươi nhìn xem, hành vi lỗ mãng đã đánh thức nó rồi, cũng không biết nó có rời giường hay không."
Sắc mặt Tương Tư Tiên khó coi, nàng ta không tin tà, ra tay với trứng đen lần nữa.
Linh lực cường đại lần nữa quanh quẩn trong hang động, nàng ta gần như sử dụng toàn lực.
Dưới uy lực cường đại, mặt đất chấn động, bùn đất rơi xuống.
Toàn bộ công kích đều rơi vào thân trứng đen, dựa vào uy lực của lần này, đủ để cho nơi này sụp đổ, chôn vùi tất cả mọi người.
"Đừng ra tay!"
Lữ Thiếu Khanh nhìn ra manh mối, vội vàng quát ngừng: "Dừng tay!"
Linh lực khổng lồ của Tương Tư Tiên mãnh liệt, rơi vào trên quả trứng đen, lại giống như nước đổ trên sa mạc, nhanh chóng bị hấp thu.
Mặt ngoài trứng đen lóe ra ánh sáng, giống như hào quang cũng giống như dòng nước chảy xuôi, rất là đẹp mắt.
Sắc mặt Lữ Thiếu Khanh khó coi hẳn lên, linh lực cường đại của Tương Tư Tiên cũng không phải là bị trứng đen hấp thu, mà là theo hoa văn bên ngoài trứng đen mà rơi xuống mặt đất.
Sương mù màu đen trên mặt đất giống như cảm nhận được có gì đó khác thường, nhanh chóng tăng lên, không ngừng bốc ra, rất nhanh liền bao phủ trứng đen, giống như muốn bảo vệ trứng đen.
Tiếp theo, mặt đất bắt đầu hiện ra ánh sáng màu đen, từng đạo sáng lên, xuất hiện từng hoa văn, lấy trứng đen làm trung tâm, kéo dài ra xung quanh, chỉ trong một cái chớp mắt, bên trong hang động đều che kín hoa văn màu đen.
Ánh sáng màu đen lóe ra, cùng một tần suất với ánh sáng của trứng đen, hợp thành một thể, ánh sáng sáng tối bất định chiếu vào trên người mọi người, làm cho sắc mặt mọi người ngưng trọng.
Một linh cảm xấu dâng lên trong lòng.
Kế Ngôn nhìn về phía Lữ Thiếu Khanh, mặt Lữ Thiếu Khanh lúc này cũng âm trầm, cau mày, không hề giữ thái độ lạc quan: "Là trận pháp, nhưng cụ thể là cái gì, ta cũng không biết."
Lữ Thiếu Khanh đã là đại tông sư trận pháp, trình độ trận pháp cao nhất trong tất cả mọi người.
Ngay cả hắn cũng nhất thời khó có thể biết rõ đây là trận pháp gì, đủ để nhìn ra trận pháp này bất phàm.
"Phải làm sao bây giờ?" Kế Ngôn hỏi.
Loại chuyện này, cũng chỉ có Lữ Thiếu Khanh mới có kinh nghiệm xử lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận