Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 585 - Đồ đệ có vấn đề



Chương 585: Đồ đệ có vấn đềNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmUng Y nhìn dáng vẻ Lữ Thiếu Khanh, nhíu mày, nhịn không được quát: “Tiểu tử, ngươi biết ma tộc lợi hại như thế nào không? Bớt ở đây hihi haha đi, đối đầu với ma tộc, chết rồi sẽ không ai cứu ngươi đâu.”Đồ đệ mình chắc chắn bị tiểu tử ngươi lừa rồi, tiểu tử ngươi sao có thể giết được ma tộc chứ?Giờ Ung Y càng thêm không vừa mắt với Lữ Thiếu Khanh, nếu đồ đệ mình là như vậy chắc chắn mình đã đánh chết hắn rồi.Lữ Thiếu Khanh khoát khoát tay: “Có Ung tiền bối người ở đây thì không cần phải lo lắng.”Sau đó Lữ Thiếu Khanh nói với Thiều Thừa: “Sư phụ, con đi xem thử.” Nói xong, hắn liền rời khỏi nơi này.Ung Y càng thêm bất mãn, thái độ gì vậy chứ? Coi ta là cái đùi lớn để dựa vào à?Có tin cái đùi lớn ta đây sẽ giẫm ngươi chết trước tiên không?Ung Y không kìm được nói với Thiều Thừa: “Thiều huynh, đồ đệ này của huynh có vấn đề, huynh phải quản giáo thật kỹ đấy. Ừm, không nghe lời thì đánh hắn, nói không chừng, hắn thích ăn đòn đấy.”Nếu có thể, ta có thể giúp ngươi thu thập hắn một phen.Hừ, dám có ý định với đồ đệ ta, chán sống rồi.Ung Y cảm thấy chắc chắn đồ đệ của mình đã bị vài câu ngọt ngào của Lữ Thiếu Khanh dụ dỗ. Chắc chắn nguyên nhân không phải là do đồ đệ mình.Úc Linh nãy giờ không nói gì, trong lòng vô cùng đồng ý.Tên khốn kiếp kia đúng là thích ăn đòn.Trong lòng Thiều Thừa thở dài, ta cũng muốn vậy, nhưng ta hữu tâm vô lực.Không ai giúp đỡ, ta đã không thể khống chế được tiểu tử này.Nhưng mà, trước mặt người ngoài, Thiều Thừa vẫn ủng hộ đồ đệ: “Ung huynh yên tâm đi, đồ nhi này của ta mặc dù nói chuyện dễ chọc giận người khác nhưng trên thực tế xưa nay hắn làm việc chưa từng khiến người ta thất vọng.”Chuyện gì vậy?Ung Y nháy mắt mấy cái, sao giọng điệu của ngươi có vài phần kiêu ngạo vậy?Ngươi không sao đấy chứ, đồ đệ ngươi vẫn luôn như vậy à?Mạnh Tiêu cũng kéo Tiêu Y: “Tiểu Y muội muội, tên này vẫn luôn như vậy à?”Sau khi nàng ta tới đây mới phát hiện tên này ngay cả nói chuyện với sư phụ cũng khiến người ta bực mình như vậy, hắn không sợ làm sư phụ mình tức chết sao?Tiêu Y thấy sư đồ Ung Y có cảm giác kinh ngạc đối với Nhị sư huynh mình thì trong long vui vẻ, mấy người các vị không thể nhìn thấu được Nhị sư huynh của ta đâu, không hiểu rõ được Nhị sư huynh của ta đâu.Tiêu Y cười khì khì không ngừng, trên mặt mang theo nụ cười vui vẻ: “Đúng vậy, Nhị sư huynh vẫn luôn như vậy. . Yên tâm đi, Nhị sư huynh hắn rất lợi hại, hắn nói phải ở lại đây đối phó với ma tộc thì ma tộc bọn hắn chết chắc rồi.”Ung Y nhíu mày, tiểu nha đầu này cười lên trông khá giống với tiểu tử kia, không phải cũng học theo thói xấu rồi đấy chứ?Thiều huynh cũng mặc kệ không quản sao?Ung Y không hề đồng ý với lời của Tiêu Y, mấy người trẻ tuổi các ngươi vẫn chưa hiểu rõ về sự lợi hại của ma tộc đâu.Ung Y hừ một tiếng, ngữ khí ngưng trọng, khuyên bảo đám người: “Các ngươi đừng tưởng rằng ma tộc trước kia là nhân loại thì cũng sẽ giống như chúng ta. Ma tộc nhục thể cường đại, vô địch trong cùng cảnh giới.”Nghĩ đến chuyện ngày hôm nay, sắc mặt Ung Y khá khó coi.Thị vệ trưởng ma tộc Thôi Chương Uyển còn mạnh hơn lão vào phần, chưa đến một trăm hiệp mà lão đã bị thương.Nếu không phải đối phương kiêng kị, không dám tùy tiện đuổi theo đến đây thì lão sẽ càng thêm nguy hiểm.Nhưng lời này với hai ngươi Tiêu Y và Mạnh Tiêu mà nói không hề có hiệu quả gì.Dù sao thì bên cạnh còn có một ma tộc, trước đó còn cùng xưng tỷ muội với ma tộc này. Thế nên bọn họ không có cảm giác trực tiếp về sự nguy hiểm của ma tộc.Ung Y nghiêm khắc căn dặn ma tộc: “Ở đây, không được đi về phía trước nếu không đừng trách ta đánh con.”Tiêu Y nháy mắt mấy cái, cuối cùng đã biết vì sao Mạnh Tiêu hở chút lại thích đánh người.Hóa ra đây cũng là do sư phụ dạy nàng ấy.Mạnh Tiêu bĩu môi: “Sư phụ, con muốn xem thử ma tộc như thế nào.”Ánh mắt nàng ta rơi lên người Úc Linh, có phải ma tộc nào cũng giống như thế này không.Trong lòng Úc Linh căng thẳng không thôi.Nàng ta sợ ma tộc sẽ vạch trần thân phận nàng ta, ở đây có hai Nguyên Anh kỳ, mỗi người một hơi thở cũng có thể nghiền xương nàng ta thành tro.Mạnh Tiêu không vạch trần thân phận Úc Linh mà chỉ nũng nịu với Ung Y, muốn được mau chóng đi xem dáng vẻ ma tộc.Tiêu Y cũng rất muốn đi xem những ma tộc khác.Đã đến đây rồi mà không được tận mắt nhìn thấy ma tộc trước đó chỉ tồn tại trong ghi chép điển tịch thì nàng ta thật sự không cam lòng.Ung Y quát: “Có phải muốn ta đánh con rồi không?”Thiều Thừa cũng quát lên với đồ đệ mình: “Bản thân con thực lực gì con tự biết, đừng làm loạn. Con tưởng con là hai vị sư huynh sao?”Trong ba đồ đệ, duy chỉ có đồ đệ này thực lực yếu nhất.Thiều Thừa hơi hối hận vì đã đưa Tiêu Y ra ngoài.Bên Lữ Thiếu Khanh sau khi rời khỏi Thiên Cung môn thì đi thẳng đến tiền tuyến ma tộc.Hai bên cách xa nhau vạn dặm, đối với Nguyên Anh kỳ mà nói chỉ vài hơi thở là có thể tới nơi.Sau khi Lữ Thiếu Khanh tới đây, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt thì không kìm được thầm thì: “Thiên tân vạn khổ truyền tống tới nơi này chỉ để làm rùa đen rụt đầu sao?”Ở chỗ này, trong phương viên vạn dặm đã bị trận pháp lít nha lít nhí bao phủ, trùm lấy tuyền tống trận của ma tộc bên trong.Có trận pháp phòng ngự, có trận pháp công kích, có trận pháp mê hoặc tâm trí, che giấu hành tung, có trận pháp ngăn cách linh thức, thần thức, to có nhỏ có, không chỉ có một cái cứ như mai rùa rắn chắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận