Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 117 - Trương Tòng Long



Chương 117: Trương Tòng LongNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmMột người xuất hiện trên boong thuyền, từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng quan sát Tiêu Y.Cùng với sự xuất hiện của hắn, một đợt khí tức cường đại giống như bóng đêm tràn ngập, bao phủ về phía Tiêu Y.Với sự xuất hiện của hắn, dường như cả thiên địa đều đang lấy hắn ta làm trung tâm.Tuy rằng sắc trời lờ mờ, nhưng Tiêu Y có thể cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của hắn ta, giống như lưỡi kiếm sắc bén tạo cho Tiêu Y áp lực lớn lao."Thật to gan."Trong bóng đêm, thanh âm nhàn nhạt, giống như tiếng sấm."Dựa vào ngươi cũng dám ngăn cản Trương Tòng Long ta?"Trong giọng nói tràn ngập bá đạo.Trương Tòng Long chắp hai tay sau lưng, lúc đang nói chuyện, một đợt khí tức càng mạnh mẽ hơn đánh về phía Tiêu Y.Hắn ta đang chờ, chờ giây phút Tiêu Y chật vật.Nhưng mà, sau khi khí tức của hắn ta đụng phải phi chu của đối phương, lại như đá chìm biển rộng, không có chút động tĩnh nào.Tiêu Y vẫn đứng ở đầu thuyền, chờ hắn."A!"Trong lòng Trương Tòng Long không nhịn được kinh ngạc.Hắn ta bây giờ là Kết Đan hậu kỳ, thực lực tầng chín.Với thực lực hiện tại của hắn, không cần ra tay, chỉ cần khí tức cũng đủ để chấn chiếc phi chu phía dưới đến nát bấy.Nhưng mà, hiện tại phi chu lại không xảy ra chuyện gì, nha đầu đứng ở trên thuyền kia cũng không có bất kỳ chuyện gì.Xảy ra chuyện gì vậy?Ánh mắt Trương Tòng Long trở nên sắc bén, hét lớn một tiếng: "Ai ở sau lưng giở trò quỷ, ra đây!"Thanh âm vang dội, sóng âm như sóng cuộn tạo nên tầng tầng gợn sóng trên bầu trời, khuếch tán ra bốn phía.Bầu trời vang lên tiếng sấm cuồn cuộn.Trương Tòng Long biết có người đang âm thầm trợ giúp Tiêu Y, bảo vệ phi chu của đối phương.Sau đó, hắn ta lại phát lực, khí tức càng cường đại áp tới Tiêu Y.Khí tức cường đại, thậm chí phát ra tiếng gào thét ở trên không trung.Không có nói nhảm, cũng mặc kệ nơi này là địa bàn Lăng Tiêu Phái, trực tiếp ra tay, có thể thấy được sự bá đạo của Trương Tòng Long.Nếu là một mình, Tiêu Y không nói hai lời, sẽ rất quyết đoán xin lỗi nhận sai.Nhưng mà bây giờ.Tiêu Y bình tĩnh, trên mặt mang theo nụ cười khoái trá. Hai vị sư huynh của ta đều ở đây, một Trương Tòng Long nho nhỏ như ngươi cũng dám kiêu ngạo trước mặt ta sao?Trương Tòng Long cảm giác được khi khí tức của hắn ta tới gần phi chu, vẫn bị một cỗ lực lượng đánh tan đi.Trong lòng Trương Tòng Long nghiêm nghị, lực lượng này mạnh hơn hắn. Nhưng hắn ta hồn nhiên không sợ, hét lớn: "Bọn chuột nhắt, đi ra, lén lén lút lút sau lưng, tính là anh hùng hảo hán gì?"Tiêu Y vừa định mở miệng chửi Trương Tòng Long, cơ hội như vậy rất nhiều. Nhưng mà sau lưng nàng bỗng nhiên sinh ra một đợt kiếm ý.Đại sư huynh Kế Ngôn!Kế Ngôn lộ ra khí tức của hắn.Thân ảnh của hắn ta chậm rãi lộ ra trong mắt Trương Tòng Long.Cảm nhận được kiếm ý quen thuộc, sắc mặt Trương Tòng Long ngưng trọng."Kế Ngôn!"Giọng điệu phức tạp.Có ghen tị, oán hận, phẫn nộ, các loại cảm xúc hỗn tạp trộn chung một chỗ.Bên Quy Nguyên Các, đã có rất nhiều người kinh hô lên."Kế Ngôn!""Là Kế Ngôn!""Lại là Kế Ngôn!"Giọng điệu khác nhau. Có kinh ngạc, có khiếp sợ, có chán ghét, nhưng, cũng có sùng bái.Mặc dù Kế Ngôn là đối thủ cạnh tranh của Đại sư huynh nhà mình, Đại sư huynh nhà mình cũng chưa bao giờ lấy lòng Kế Ngôn, nhưng không ngăn cản được mọi người sùng bái.Bản chất của con người là sùng bái kẻ mạnh. Cho dù Kế Ngôn đè ép Đại sư huynh của bọn họ, vẫn có người sùng bái.Kể từ khi Kế Ngôn xuất đạo đến bây giờ, đánh đâu thắng đó, gặp phải vô số cường địch, nhưng chưa từng thất bại, ép cho vô số thiên kiêu Tề Châu im lặng nghẹn ngào.Ở Kết Đan kỳ mà chém giết tu sĩ Nguyên Anh, lại càng làm cho hắn ta như Mặt Trời trên đỉnh, hoàn toàn trở thành kẻ đứng đầu thế hệ trẻ ở Tề Châu.Hiện tại hắn ta đột phá Kết Đan, trở thành đại năng Nguyên Anh, càng làm cho vô số người trẻ tuổi kêu rên, từ bỏ đuổi theo.Khi Trương Tòng Long nhìn thấy đồng môn của mình biểu hiện không chịu nổi khi đối mặt với Kế Ngôn như thế. Hắn ta nộ khí bay thẳng, hét lớn: "Câm miệng hết cho ta. Đám phế vật các ngươi. Chưa từng thấy Kế Ngôn sao? Kế Ngôn rất đáng gờm sao? Đối thủ lớn nhất của Kế Ngôn ở chỗ này, sao không thấy các ngươi kinh ngạc như vậy?"Trương Tòng Long phẫn nộ quát đám đồng môn chưa từng trải đời này, ánh mắt của hắn ta một lần nữa rơi vào trên người Kế Ngôn.Về phần tiểu nha đầu Tiêu Y, đã bị hắn ta xem nhẹ, trong mắt hắn ta chỉ có Kế Ngôn.Nhìn Kế Ngôn vĩnh viễn đều có vẻ mặt bình tĩnh lạnh nhạt, trong lòng Trương Tòng Long vô cùng kiêng kỵ.Kế Ngôn bước vào Nguyên Anh, hắn ta cho rằng mình cũng rất nhanh sẽ vào. Nhưng mà, hắn ta bế quan hai tháng, nhưng lại chỉ đặt chân vào ngưỡng cửa, từ đầu đến cuối đều không bước vào được.Vừa rồi hắn ta hai lần không công mà lui, không cần phải nói cũng biết Kế Ngôn giở trò ở sau lưng.Nghĩ đến đây, hắn ta càng thêm kiêng kỵ.Kế Ngôn mạnh mẽ hơn.Trương Tòng Long nhìn chằm chằm Kế Ngôn: "Kế Ngôn, ngươi ở đây làm gì? Chẳng lẽ là ngươi đang đợi ta?"Tiêu Y không nhịn được hứ một tiếng: "Tự tin ở đâu ra vậy?"Trương Tòng Long ngươi là cái thá gì, đáng để Đại sư huynh ta đến chờ ngươi? Không biết xấu hổ.Những lời sau đó nàng không nói ra.Nàng cảm thấy vẫn nên cho Trương Tòng Long chút mặt mũi đi. Dù sao cũng là bại tướng dưới tay của Đại sư huynh, cũng đáng thương hại.Đương nhiên, Tiêu Y sẽ không thừa nhận nàng sợ Trương Tòng Long tức giận.Nhưng mà một câu nói này của nàng cũng đã chọc giận Trương Tòng Long một lần nữa."Ngươi đang muốn chết sao?"Trương Tòng Long hét lớn một tiếng, nhưng hắn ta lại không có bất kỳ động tác nào.Tiêu Y đứng bên cạnh Kế Ngôn, hắn ta không dám xằng bậy.Người sáng suốt đều nhìn ra được quan hệ của hai người này không tầm thường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận