Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 358 - Nếu ngươi đồng ý, thứ này chính là thù lao của ngươi.



Chương 358: Nếu ngươi đồng ý, thứ này chính là thù lao của ngươi.Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTuyên Vân Tâm vẫn còn đánh giá thấp độ dày da mặt của Lữ Thiếu Khanh.“Được, để khen ngợi ngươi đã chọn được một cái tên rất hay cho kiếm, ngươi có thể ăn thêm mấy miếng, ta sẽ không so đo với ngươi.”“Ai mà thèm!”Bữa cơm này ăn hết một canh giờ Lữ Thiếu Khanh mới xoa xoa bụng thỏa mãn.Rất lâu rồi hắn chưa được ăn nhiều đồ ngon như thế.Mấy tháng tiến vào Động Thiên Hung Địa kia quả thực là nhạt nhẽo vô vị.Ăn cũng chưa no, ngủ cũng không đủ, quá khổ đi.Sau khi ăn xong, Tiêu Y nhìn mặt bàn, siết chặt ngón tay tính toán sổ sách.“Nhị sư huynh, một bữa này ăn hết khoảng năm ngàn viên linh thạch.”“Dù có chiết khấu đi cũng phải còn hơn hai ngàn.”Lữ Thiếu Khanh xỉa răng, hỏi lại: “Muội định đưa bao nhiêu?”Tiêu Y vội vàng lắc đầu: “Nhị sư huynh, ta sẽ không trả, huynh có nhiều linh thạch như thế.”Nàng tỏ thái độ rất kiên quyết, Nhị sư huynh có nhiều linh thạch thế rồi còn muốn cao lông dê của ta. Kiên quyết không thể cổ vũ thói quen xấu này được.“Không trả thật à?”Tiêu Y hừ hừ: “Không trả.”Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, cực kỳ thất vọng: “Ôi, muội làm ta quá thất vọng.”Tiêu Y mặc kệ, cười hì hì nói ra điều kiện: “Nhị sư huynh, huynh chỉ cần đồng ý giúp muội tránh không bị Đại sư huynh trừng phạt, bữa cơm này đương nhiên muội mời huynh.”Lữ Thiếu Khanh đứng dậy, đập vào gáy nàng một cái: “Nghĩ hay lắm.”Xem ra phải bỏ chạy để sư muội ngu ngốc trả tiền rồi.Tuyên Vân Tâm ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt nhắc nhở Tiêu Y: “Tiêu Y muội muội, cẩn thận hắn bỏ chạy.”Lữ Thiếu Khanh quay đầu nhìn chằm chằm Tuyên Vân Tâm: “Bà nương kia, ngươi đang nói gì đấy? Phá hủy thanh danh của ta, có tin ta xử lý ngươi không?”Cốc cốc.Lúc này có tiếng gõ cửa vang lên, tiếng Phương Hiểu vọng vào: “Lữ công tử, Tiêu Y muội muội, ta có thể đi vào không?”Phương Hiểu tiến vào, vừa thấy Lữ Thiếu Khanh hai mắt sáng rực lên.Trong giọng nói lộ rõ sự mừng rỡ.“Lữ công tử, cuối cùng công tử đã về rồi.”Lữ Thiếu Khanh lại ngồi xuống, hỏi: “Phương lão bản, xem ra ngươi có chuyện gì muốn tìm ta?”Phương Hiểu không giấu diếm gì, khuôn mặt già dặn thêm vài phần ngưng trọng: “Không sai, ta muốn mời Lữ công tử giúp ta một chút.”Sau đó nói ra nguyên nhân.Gia chủ Phương gia Phương Thái Hà tấn thăng Nguyên Anh, quyết định chuyên tâm tiềm tu, để tiện tu luyện đã lui khỏi vị trí sau màn, chọn lựa một trong số các nữ nhi, nhi tử của Phương gia để làm gia chủ Phương gia.Phương Thái Hà lấy mình ra làm thẻ đánh bạc, kết thông gia với rất nhiều thế lực, đạo lữ đông đảo, cũng sinh ra rất nhiều con cái. Họ đều trở thành người phát ngôn của các thế lực đó trong Phương gia.Hiện tại Phương gia là đại gia tộc nổi danh ở Tề Châu, thực lực cường đại, rất nhiều người đỏ mắt với vị trí gia chủ.Lần này, Phương gia chọn gia chủ mới, các thế lực nhỏ đều hy vọng mình sẽ trở thành gia chủ Phương gia.Để đảm bảo gia chủ tân nhiệm của Phương gia có thể phục chúng, gia chủ bèn quyết định lần này dùng phương thức luận võ để quyết định gia chủ mới nhậm chức.Đồng thời, cũng cho phép nhờ người ngoài.Thực lực của đông đảo tử đệ Phương gia chỉ thường thường thôi, cho nên ai mời được trợ giúp cường đại người đó sẽ có hy vọng trở thành gia chủ tân nhiệm của Phương gia.Nghe đến đó, Lữ Thiếu Khanh liền hiểu rõ ý tứ của Phương Hiểu. Nàng ta đang hy vọng mình sẽ làm ngoại viện đi giúp nàng đánh nhau.Lữ Thiếu Khanh vừa nghe liền lập tức từ chối.“Phương lão bản, ngươi quá coi trọng ta rồi, chuyện này ta lực bất tòng tâm.”Đi công tác lâu thế rồi, giờ hắn muốn nghỉ ngơi thật tốt một thời gian.Hắn có quen biết với Phương Hiểu, nhưng không đến mức có thể đi hỗ trợ.Phương Hiểu không hề bất ngờ khi nghe Lữ Thiếu Khanh từ chối.Trước đó cả Hạ Ngữ đến cửa mời còn bị từ chối, nàng ta bị từ chối cũng là chuyện rất bình thường.Nếu Lữ Thiếu Khanh đồng ý ngay mới là kỳ lạ.Nhưng nàng ta đã chuẩn bị kỹ càng.Nàng ta lấy ra một thứ, nói với Lữ Thiếu Khanh: “Lữ công tử, nếu ngươi đồng ý, thứ này chính là thù lao của ngươi.”Lữ Thiếu Khanh đột nhiên ngồi thẳng dậy, nhìn chăm chú vào đồ trong tay Phương Hiểu.Không biết đồ trong tay Phương Hiểu làm từ chất liệu gì, bề mặt có vết rỉ, nhìn từ phía xa xa chỉ thấy như một tảng đá bọc bùn.Lữ Thiếu Khanh nhận ra được khí tức quen thuộc từ nó.Khí tức của nó giống hệt với khí tức của tấm lệnh bài mà hắn lấy được từ thương hội Đường gia, cũng giống với linh bài trong gian phòng, và bàn ngọc.Mặc dù rất yếu ớt nhưng Lữ Thiếu Khanh không nghĩ là mình sai.Chưa kể.Lữ Thiếu Khanh lại lơ đãng nhìn lướt qua tay mình.Giới chỉ đang tỏa ra nhiệt độ nóng rực, giống hệt lúc trước.Phương Hiểu nhìn thái độ của Lữ Thiếu Khanh nghiêm túc hẳn lên thì trong lòng khá căng thẳng.Từ chỗ Biện Nhu Nhu nàng ta biết được nguyên nhân Lữ Thiếu Khanh tranh chấp với Biện Nhu Nhu tại thương hội Đường gia, biết Lữ Thiếu Khanh tình nguyện trả ba ngàn viên linh thạch mua một vật phẩm thần bí.Nàng ta bèn bỏ ra rất nhiều tâm tư, chi không ít tiền, mượn cả sức của gia tộc, cuối cùng cũng tìm được thứ này.Cũng không biết có được không.Nhưng đây là biện pháp tốt nhất để đả động đến Lữ Thiếu Khanh mà Phương Hiểu nghĩ ra.Nàng cùng Lữ Thiếu Khanh tiếp xúc không phải dài cũng không tính là ngắn.Lấy ánh mắt và kinh nghiệm nàng rút ra được sau bao nhiêu năm lăn lộn bò sờ, nàng biết Lữ Thiếu Khanh rất khác với nhiều người khác.Thực lực cường hãn là một chuyện.Càng quan trọng hơn là tính cách của hắn, bình thường thì có vẻ như lười biếng, chẳng có hứng thú với cái gì.Nhưng trên thực tế là vì hắn có sự kiêu ngạo của mình, thứ có thể khiến hắn xem trọng, dù là người hay vật thì cũng hiếm có khó tìm hơn người khác nhiều.Loại người này, muốn được hắn hỗ trợ rất khó.Nếu nàng ta có thể thành lập được mối liên hệ với Lữ Thiếu Khanh, nàng ta chỉ cần nhẹ nhàng hỏi thôi, không cần làm gì hết liền có được sự hỗ trợ của hắn.Đáng tiếc, nàng không phải Tiêu Y, không có được đãi ngộ đó.Cho nên, nàng chỉ có thể đi từ hướng khác.Tìm đồ vật mà hắn cảm thấy hứng thú.

Bạn cần đăng nhập để bình luận