Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 84 - Ngươi vẫn còn kém hắn ta nhiều lắm



Chương 84: Ngươi vẫn còn kém hắn ta nhiều lắmNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmSau khi đối chưởng, cả hai người Hạ Ngữ và Tuyên Vân Tâm đều lui về phía sau, tạm thời buông tha bí cảnh chi tâm.Hai người gắt gao nhìn chằm chằm đối phương, trong lòng hiểu rõ, nếu không đánh bại đối phương sẽ không cách nào lấy được bí cảnh chi tâm.Tuyên Vân Tâm liếm liếm môi đỏ, cười rộ lên: "Hạ Ngữ muội muội, ngươi hào phóng một chút, tặng bí cảnh chi tâm cho tỷ tỷ ta, có được không? Tỷ tỷ sẽ ghi nhớ trong lòng, nhớ kỹ ngươi, ngày sau sẽ cố gắng báo đáp ngươi. Ví dụ như, tìm cho ngươi một lang quân như ý?"Vẻ mặt Hạ Ngữ lạnh nhạt, bình tĩnh nói: "Tuyên cô nương, không bằng ngươi hào phóng một chút, tặng bí cảnh chi tâm cho ta, ngươi cần cái gì cứ nói ra. Ta sẽ cố gắng thỏa mãn ngươi."Tuyên Vân Tâm nói: "Đáng tiếc, thứ ta muốn chính là bí cảnh chi tâm. Tại sao ngươi lại tranh nó với ta chứ?"Hạ Ngữ nói: "Thế tại sao ngươi lại muốn tranh nó với ta?""Haiz, xem ra, không đánh là không được rồi." Tuyên Vân Tâm lắc đầu, vô cùng tiếc hận.Nhưng, bên này vừa thở dài, bên kia liền lập tức ra tay.Một tấm linh phù xuất hiện trong tay, trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Hạ Ngữ.Ầm ầm!Cuộc chiến giữa hai người bắt đầu.Thấy Hạ Ngữ và Tuyên Vân Tâm đánh nhau.Biện Nhu Nhu nói: "Chúng ta cũng đi hỗ trợ chứ.""Nhị sư huynh đâu?" Tiêu Y giật mình.Lữ Thiếu Khanh đã không thấy bóng dáng."Không cần quản hắn." Biện Nhu Nhu nói: "Chúng ta lên!"Nhưng mà ba người vừa định hành động, Tân Chí đã mang theo người xuất hiện.Tân Chí nhìn Tiêu Y, Biện Nhu Nhu, Phương Hiểu, ánh mắt hiện lên vẻ khác lạ.Tư sắc ba người này tuy rằng không bằng Hạ Ngữ và Tuyên Vân Tâm, nhưng cũng chỉ kém hơn một chút mà thôi.Đặt ở đâu cũng là mỹ nhân nhất đẳng.Sau đó hắn ta lộ ra một nụ cười tự cho là thân sĩ: "Ba vị, vội vã đi đâu vậy?"Biện Nhu Nhu không khách khí quát: "Ngươi tránh ra."Tân Chí nói: "Ngại quá, hai người Tuyên sư tỷ đang chiến đấu, các ngươi không thể nhúng tay vào. Không bằng chúng ta nâng cốc tâm sự một phen ở chỗ này, như thế nào?""Tâm sự cái đầu ngươi." Biện Nhu Nhu quả thực ghét chết đám nam nhân thối tha này."Ngươi là cái thá gì?"Tiêu Y gật đầu, đúng vậy, so với hai sư huynh của ta còn kém xa.Sắc mặt Tân Chí âm trầm: "Xem ra các ngươi là rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt, tốt, như các ngươi mong muốn... Lên cho ta..."Linh phù nổ tung, vụ nổ lớn làm cho nơi Hạ Ngữ đứng xuất hiện một cái hố sâu hơn mười thước.Tuyên Vân Tâm ném ra một tấm linh phù, lập tức biến mất tại chỗ.Một gai băng xuất hiện ở vị trí nàng ta vừa đứng, hàn khí tràn ngập, mặt đất trong nháy mắt bị đóng băng thành một tầng thật dày.Thấy pháp thuật của mình không cách nào tạo thành uy hiếp cho Tuyên Vân Tâm. Trong tay Hạ Ngữ xuất hiện một thanh trường kiếm, linh lực vận chuyển, thân hình như gió bay về phía Tuyên Vân Tâm.Trường kiếm trong tay vung vẩy, kiếm pháp huyền diệu xuất hiện. Trường kiếm run rẩy, trong không khí bỗng nhiên xuất hiện một vòng xoáy.Vòng xoáy như ẩn như hiện trong không khí, mang theo sát khí lành lạnh bao phủ lấy Tuyên Vân Tâm.Sắc mặt Tuyên Vân Tâm ngưng trọng.Những vòng xoáy này nhìn như không có quy tắc, kì thực vị trí vô cùng vi diệu, chúng nó liên tiếp, giống như một cái lồng giam, phong kín tất cả đường lui của nàng ta.Hơn nữa, vòng xoáy còn không ngừng tới gần nàng taVòng xoáy xoắn ốc, giống như từng cái bánh răng chuyển động, giống như một cái răng hung thú đang chọn người mà cắn, ẩn chứa sát khí vô tận.Tuyên Vân tâm không dám khinh thường, trong tay xuất hiện hai tấm linh phù."Đi!"Nàng ta hét lớn một tiếng.Hai tấm linh phù màu đỏ vung ra, rơi vào vòng vây của vòng xoáy.Dường như nghe được thanh âm ong ong, vòng xoáy muốn thôn phệ hai tấm linh phù.Ầm ầm!Hai tấm linh phù nổ tung, linh khí cường đại cuồng bạo bắn ra.Ầm ầm..Vòng xoáy cũng lần lượt nổ tung ở dưới sự trùng kích của linh khí cường đại. Cuối cùng, nó quét sạch tất cả, chỉ để lại một luồng linh khí lao về phía Hạ Ngữ.Chẳng qua đối với Hạ Ngữ mà nói nó cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà, Hạ Ngữ lấy kiếm chống đỡ, dễ dàng hóa giải luồng linh khí cuồng bạo này.Tuyên Vân Tâm cười ha ha một tiếng: "Hạ Ngữ muội muội, kiếm pháp thật tốt! Đáng tiếc, ngươi không lĩnh ngộ được kiếm ý."Hạ Ngữ thản nhiên nói: "Nếu ta lĩnh ngộ được kiếm ý, ngươi sẽ không phải là địch thủ của ta."Tuyên Vân Tâm im lặng một chút, đúng thực là đạo lý này. Lĩnh ngộ kiếm ý, có thể nói là vô địch trong cùng cảnh giới.Nếu Hạ Ngữ lĩnh ngộ kiếm ý, Tuyên Vân Tâm sẽ không nói hai lời mà lập tức xoay người bỏ chạy.Nhưng mà!Tuyên Vân Tâm cười nói: "Đáng tiếc, ngươi không phải Kế Ngôn, không có thiên phú giống Kế Ngôn. Ở Tề Châu các ngươi, trong thế hệ trẻ người lĩnh ngộ được kiếm ý cũng chỉ có Kế Ngôn mà thôi. Ngươi vẫn còn kém hắn ta nhiều lắm."Lời này của Tuyên Vân Tâm vốn là muốn đả kích Hạ Ngữ một chút.Đúng như lời nàng ta nói, vì chiến thắng, không thể bỏ qua bất cứ cơ hội nào có thể đả kích đối thủ.Nhưng mà lời này đối với Hạ Ngữ mà nói rõ ràng không có bất kỳ ảnh hưởng nào.Hạ Ngữ nghe được Tuyên Vân Tâm nói chỉ có một mình Kế Ngôn lĩnh ngộ kiếm ý, nàng nhịn không được nhìn về phía Lữ Thiếu Khanh.Ở chỗ này, còn có một người lĩnh ngộ được kiếm ý.Chẳng qua khi nàng nhìn về phía Lữ Thiếu Khanh, nàng đã ngây ngẩn cả người.Hạ Ngữ hoài nghi mình nhìn lầm, nhưng khi nàng nhìn kỹ lại, quả thật không thấy bóng dáng Lữ Thiếu Khanh đâu.Lữ Thiếu Khanh không biết đã biến mất ở nơi nào. Chỉ để lại Phương Hiểu, Biện Nhu Nhu và Tiêu Y gian nan ngăn cản sự tấn công của đám đệ tử Điểm Tinh Phái.Tân Chí là một cao thủ Kết Đan kỳ thì ở bên cạnh nhìn chằm chằm, lúc nào cũng có thể ra tay.Hạ Ngữ khó hiểu, Lữ Thiếu Khanh đâu? Chạy đi đâu rồi?Đã nói là để hắn hỗ trợ, nhưng lúc này, lại không thấy người. Sẽ không phải lâm trận chạy trốn chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận