Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1944

Chương 1944Chương 1944
Nhóm dịch: Thiên Tuyết Dừng một chút, nhìn thấy Bạch Thước bọn hắn trầm mặc không nói, Thiều Thừa nói với Bạch Thước: “Tiền bối, người tin nó đi.”
“Ta đã nói rồi, trước nay nó làm việc vẫn luôn rất đáng tin cậy.”
Tín nhiệm Lữ Thiếu Khanh như vậy khiến Bạch Thước một lần nữa lau mắt nhìn. Không còn cách nào khác, Bạch Thước cũng chỉ có thể lấy ngựa chất làm ngựa sống. Thấy Bạch Thước đồng ý, Lữ Thiếu Khanh cười hắc hắc nói: “Mở lỗ hổng ra đi.”
“Lần này, hai người các ngươi lên đi.”
Theo lỗ hổng bị mở ra, quái vật lại một lần nữa mãnh liệt lao tới.
Mấy người Tiêu Y vẫn bị phái đi chặn đánh.
Doanh Thất Thất cùng Ma Nhiên cảm thấy kỳ quái.
Còn muốn mấy người các nàng xuất chiến?
Đến cuối cùng chẳng phải vẫn để kẻ địch ép trở về, sau đó lại để Luyện Hư kỳ xuất thủ đánh lui quái vật sao. Đã thế còn chẳng bằng để bọn hắn trực tiếp xuất thủ, để mấy tiểu tu sĩ Hóa Thần kỳ như các nàng nghỉ ngơi thật tốt một phen.
Doanh Thất Thất khó chịu nói: “Cách ngày lại đánh một lần, tưởng chúng ta là người sắt để sai khiến à?”
Ma Nhiên thấp giọng nói: “Không còn cách nào khác, lão tổ còn nghe hắn, có cách nào nữa chứ?”
Nhắc đến điều này, Doanh Thất Thất càng tức giận: “Dựa vào cái gì phải nghe hắn?” “Phương pháp quá mạo hiểm, lỡ như thất bại, hắn chịu trách nhiệm được không?” Nhìn thấy lão tổ tông của - mình không thể không nhẫn nại một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu, chỉ có thể nói gì nghe nấy, loại cảm giác này rất ấm ức.
Nghĩ thôi cũng cảm thấy khó chịu.
Nhưng Bạch Thước thân là lão tổ tông còn nghe theo Lữ Thiếu Khanh, trong lòng các nàng có khó chịu cũng chỉ có thể kìm nén.
Ma Nhiên khuyên nhủ: “Thất Thất, không cần tức giận, ngươi không thấy mấy người các nàng cũng theo cùng à?” “Chí ít, hắn đối xử như nhau.” Doanh Thất Thất quay đầu nhìn một người ba thú chiến đấu bên cạnh, nàng ta không kìm được hỏi Tiêu Y: “Nhị sư huynh ngươi như vậy, ngươi không tức giận sao?”
Những ngày này, quan hệ giữa Doanh Thất Thất, Ma Nhiên cùng Tiêu Y đột nhiên tăng mạnh, chỉ thiếu chút nữa là trở thành tỷ muội kết bái.
“Có gì để giận chứ?” Tiêu Y hỏi lại: “Đây không phải chuyện rất bình thường sao?” Đại sư huynh, Nhị sư huynh đều đang bỏ sức, nàng là sư muội sao dám lười biếng. “Hơn nữa, thế này đối với chúng ta cũng có chỗ tốt mà.” “Chỗ tốt?” Doanh Thất Thất muốn cười.
Nàng ta sắp mệt chết, còn nói chỗ tốt?
Nàng ta Nàng cười lạnh một tiếng: “Tiểu Y muội muội, lời này của ngươi nên nói lại đi.” Tiêu Y kháng nghị: “Nói bao nhiêu lần rồi, ta là sư thúc của tiểu Hồng, ngươi không gọi ta sư thúc thì cũng phải gọi ta là tiền bối.”
Đúng là, có còn muốn gả sang không vậy?
Doanh Thất Thất vừa định nói chút gì, bên cạnh đột nhiên truyền đến một cơn chấn động.
Nàng ta nghiêng đầu nhìn sang, thấy khí tức của tiểu Bạch tăng vọt, đã khôi phục bản thể, một con vượn lớn màu trắng.
Mặc dù chưa đạt đến độ cao như bậc cha chú nhưng độ cao hơn hai mươi mét cũng đã đủ để khiến ngươi ta có cảm giác áp bức lớn lao rồi. Khí tức của nó phun trào, trên thân lóe lên quang mang giống như môi một sợi lông màu trắng đầu lấp lóe tỏa sáng vậy.
“Đột phá?”
Doanh Thất Thất ngạc nhiên. Tiêu Y cười hắc hắc: “Nhìn đi, đây chính là chỗ tốt.”
Ma Nhiên trừng to mắt, tựa như một đứa trẻ ngây thơ, váy màu xanh nhạt khiến nàng ta lộ ra vài phần đáng yêu: “Thật?”
Tiêu Y gật đầu, ngạo nghễ nói: “Đương nhiên, chúng ta đầu đột phá trong chiến đấu đấy.”
Doanh Thất Thất không phục, cũng không tin, khịt mũi coi thường: “Nói đùa cái gì, chẳng qua chỉ trùng hợp thôi.”
Vừa dứt lời, trên người tiểu Hắc cũng truyền đến một cơn chấn động.
Doanh Thất Thất lại một lần nữa ngạc nhiên, cái tát mặt mày tới cũng nhanh quá đi? Ma Nhiên trừng to mắt, đầy rây sùng bái: “Thật lợi hại.” Doanh Thất Thất tức giận, mạnh miệng: “Vẫn là trùng hợp mà thôi.”
Ma Nhiên lại nhắc đến tiểu Hồng: “Tiểu Hồng cũng vậy mà, từng nhiều lần như vậy rồi.”
Doanh Thất Thất nhất thời nghẹn lời, nàng ta không cách nào phản bác.
Cuối cùng nàng ta tức giận không thôi, đem khó chịu phát tiết lên người những quái vật đang chen chúc tới. “Chết đi!”
Một tiếng gầm thét, linh lực gào thét ra chuyển hóa thành pháp thuật hệ phong cường đại, xé rách vô số quái vật màu đen.
Dưới cơn nóng giận nàng ta đã càn quét được một nhóm quái vật màu đen lớn.
Trong lòng Doanh Thất Thất cuối cùng dễ chịu một chút, hừ, những quái vật này, thật đáng ghét.
Nhưng mài
“Gừ!” Bỗng nhiên, một tiếng gầm lên giận dữ từ trong bóng tối truyền đến, tựa như ma vương ngủ say trong bóng đêm thức tỉnh.
Uy áp đáng sợ nhanh chóng lan tràn ra. Doanh Thất Thất còn chưa kịp phản ứng, một cỗ sức mạnh vô hình tựa như tia chớp từ trong bóng tối đánh tới.
“Rầm!”
Ngực Doanh Thất Thất lún xuống, một ngụm máu tươi đột nhiên phun ra ngoài. Tiêu Y không kịp cứu viện, ở bên cạnh nhìn mà hoảng sợ run rẩy.
Như thế này, sẽ không ảnh hưởng đến đứa nhỏ chứ. Một bóng dáng màu đen xuất hiện, hình thể lớn bằng nhân loại bình thường, tản mát ra khí tức đáng sợ.
“Quả nhiên có Luyện Hư kỳ!” Tiêu Y kinh hãi, không nói hai lời, che ngực xoay người chạy: “Chạy mau!”
“GừI"
Quái vật Luyện Hư kỳ gầm lên giận dữ, càng nhiều quái vật mãnh liệt lao ra.
Liễu Xích cùng Hung Trừ xuất hiện, khinh miệt cười lạnh: “Chỉ là một Luyện Hư kỳ mà cũng dám làm càn ở nơi này?” Lời còn chưa dứt, lại có hai đạo khí tức xuất hiện, nụ cười của Liễu Xích và Hung Trừ đông cứng.
“GửừtI"
Một đạo khí tức cường đại hơn xuất hiện.
Một con cự lang màu đen từ trong bóng tối chậm rãi xuất hiện.
Khí tức Luyện Hư hậu kỳ cảnh giới tầng chín, giống với Liễu Xích, Hung Trừ bọn hắn. Thân thể nó khổng lồ, đứng lên cao khoảng chừng hơn mười mét, tứ chi mạnh mẽ, móng vuốt đen tối, hàn quang lấp lóe. Liễu Xích và Hung Trừ nhìn thấy con cự lang màu đen này gần như đồng thời thấp giọng hô.
“Dã Thương!”
Nhìn cự lang, sắc mặt Hung Trừ âm trầm: “Không ngờ Luyện Hư kỳ vốn vẫn lạc trong Thận cốc lại là hắn.” Liễu Xích cũng không kìm được cảm khái: “Thiên tài Lang tộc cũng trở thành nanh vuốt hắc ám.”
Hai người cũng chỉ cảm khái một chút, liếc nhau: “Giết hắn!” Nhưng mà lần này không đơn giản chỉ có một con quái vật Luyện Hư kỳ Dã Thương. Quái vật Luyện Hư kỳ hết thảy có bốn con, ngoại trừ Dã Thương có thể nhận biết ra thì còn ba con quái vật khác đang nấp trong sương mù màu đen, không cách nào nhìn thấy rõ lai lịch.
Tuy nhiên khiến cho người ta hơi an tâm là, ngoài Dã Thương, không có tồn tại Luyện Hư kỳ cảnh giới tầng chín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận