Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 163 - Thì ra là đào hố cho mình (tt)



Chương 163: Thì ra là đào hố cho mình (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmHạ Ngữ bó tay rồi.Giọng nói của Lữ Thiếu Khanh vang lên bên ngoài cửa.“Các cháu, ăn no chưa?”“Hỗn… hỗn đản!”“Ngươi muốn chết?”Bên ngoài, các đệ tử Quy Nguyên Các đều phẫn nộ gầm lên.Các đệ tử Quy Nguyên Các vừa mới miễn cưỡng bình tĩnh lại được một chút trước mỹ thực lại lần nữa nổi điên nghiến răng nghiến lợi.Tâm tình biến đổi đến mức hỏng bét rồi.Trương Tòng Long đứng dậy, lạnh lùng nhìn Lữ Thiếu Khanh.Gia hỏa này thật đáng chết.Lữ Thiếu Khanh không để ý tới Trương Tòng Long, mà quay sang nói với Trương Chính: “Tới, gọi một tiếng gia gia nghe xem nào.”“Ngươi đừng có khinh người quá đáng”Trương Tòng Long nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh, giọng nói mang theo sát ý không thể đè nén được.“Khinh người quá đáng?”“Ngươi muốn ra tay sao? Tới đây, đừng để ta xem thường ngươi.”Hạ Ngữ đi tới, nhìn Lữ Thiếu Khanh cố ý khiêu khích Trương Tòng Long.Nàng không hiểu lắm, vì sao lại muốn khiêu khích bọn họ không làm gì bọn họ?Có Thiều Thừa ở đây, Trương Tòng Long không dám ra tay.Mà Lữ Thiếu Khanh cũng không thể chủ động ra tay.Khiêu khích Trương Tòng Long cùng các đệ tử Quy Nguyên Các thế này chỉ là tranh lợi miệng lưỡi thôi sao?Chửi nhiều nghiện mồm sao?Biện Nhu Nhu cũng không hiểu, nhịn không được mà hỏi Tiêu Y.“Tiểu Y muội muội, không phải muội nói hắn không làm việc gì vô nghĩa sao?”“Hắn làm vậy là có ý gì?”Chọc giận Trương Tòng Long như thế, nếu sau này gặp lại, chắc hẳn Trương Tòng Long sẽ hạ tử thủ với Lữ Thiếu Khanh, không có tí tác dụng nào.Tiêu Y cũng không hiểu, hôm nay Nhị sư huynh rất khác thường, trong lòng rất hoảng hốt.Nàng nói: “Muội cũng không hiểu rõ rốt cuộc Nhị sư huynh muốn làm gì?”“Nhưng muội tin tưởng, huynh ấy làm vậy nhất định là có dụng ý của mình.”Tiêu Y vẫn rất hoảng hốt.Lời vừa rồi của Lữ Thiếu Khanh khiến cho nàng không nhịn được mà lo lắng.Nhị sư huynh làm vậy không phải đào hố cho mình sao?Lữ Thiếu Khanh không sợ hãi, nhìn thẳng Trương Tòng Long.“Như vậy đi, cho các ngươi một cơ hội, tránh cho các ngươi nói ta bắt nạt các ngươi.”“Ba ngày sau, các ngươi phái một người tới đánh với sư muội ta.”“Thắng, ta sẽ không gây phiền phức cho các ngươi, không bắt các ngươi gọi ta là gia gia.”“Nhưng nếu thua, các ngươi phải ngoan ngoãn gọi ta một tiếng gia gia.”“Thế nào, dám đồng ý không?”Nghe nói vậy, hai mắt Tiêu Y tối sầm lại.Quả nhiên. Nhị sư huynh lại đào hố cho mình.Trương Tòng Long lạnh lùng hỏi: ‘Thật chứ?”Muốn so tài luận bàn, đánh nhau ẩu đả, người của Quy Nguyên Các chưa hề sợ ai.“Ngươi có thể đi hỏi thăm một chút, Lữ Thiếu Khanh ta là người thế nào?”“Đỉnh thiên lập địa, nhất ngôn cửu đỉnh chính là ta.”Trương Chính nhịn không được mà trào phúng, quá ghê tởm, không cãi lại không chịu được: “Ta chỉ biết ngươi là sỉ nhục của môn phái.”Lữ Thiếu Khanh giả hát: “Cháu trai, cháu còn chưa gọi gia gia đâu.”“Gia hỏa lật lọng, ngươi còn dám nói chuyện!”Trương Chính nghiến sắp nát hai hàm răng rồi.Tên đáng chết.Trương Tòng Long không đổi sắc, hỏi: “Bất cứ người nào trong chúng ta sao?”Lữ Thiếu Khanh đáp: “Ta hy vọng là ngươi ra tay. Dù sao thì bây giờ sư muội ta cũng đã Trúc Cơ thành công.”“Muội ấy rất mạnh. Nếu người khác lên, ta sợ sẽ bị sư muội ta đánh chết, vẫn là ngươi ra tay đi cho thỏa đáng.”Lữ Thiếu Khanh đầy thành khẩn khuyên nhủ, một bộ ta chỉ muốn tốt cho các ngươi.Khiến cho tất cả bó tay.Trương Tòng Long là ai.Được xưng là người đứng thứ hai tại Tề Châu, trong thế hệ trẻ tuổi, chỉ có Kế Ngôn ép được gã ta.Ngay cả Hạ Ngữ cũng không chắc có thể là đối thủ của Trương Tòng Long.Dể Trương Tòng Long ra tay đối phó với Tiêu Y vừa mới bước vào Trúc Cơ, không phải dùng dao mổ trâu để giết gà sao?Mà Tiêu Y thì sắp ngất đi rồi.Nhị sư huynh ghét bỏ mình quá ngốc nên muốn mượn tay Trương Tòng Long chơi chết mình sao?Nàng vừa mới Trúc Cơ thành công, Trương Tong Long là Kết Đan tầng chín.Làm sao mà đánh?Một trăm nàng cũng đánh không lại được Trương Tòng Long.Vừa nghĩ đến việc mình sẽ đánh với Trương Tòng Long, hai chân Tiêu Y như nhũn ra.Biện Nhu Nhu chú ý tới phản ứng của Tiêu Y, bèn hỏi: “Tiêu Y muội muội, đây chính là dụng ý của Nhị sư huynh muội sao?”Cố ý khiêu khích các đệ tử Quy Nguyên Các nổi giận, cuối cùng để cho Tiêu Y đi đối phó với bọn họ.Đến khi ấy, Tiêu Y sẽ phải đối mặt với áp lực lớn bằng trời.Tiêu Y khóc không ra nước mắt.Trương Tòng Long cười lạnh. Ngươi cho rằng ta ngớ ngẩn sao?“Tính toán hay lắm, ta ra tay, cho dù thắng hay thua các ngươi cũng có thể thừa cơ nhục nhã Quy Nguyên Các của ta.”Trương Tòng Long không ngốc.Cả thiên hạ đều biết thực lực của gã ta, Kết Đan hậu kỳ mà đi đối phó với Trúc Cơ kỳ.Thắng thì là thắng mà không võ, nếu không cẩn thận còn lỗ vốn, làm trò cười.Huống chi, Trương Tòng Long lạnh lùng nói: “Chỉ có Kế Ngôn mới đáng để ta ra tay.”“Các ngươi còn chưa xứng.”Chỉ có Kế Ngôn mới xứng đáng cho gã ta xuất thủ.Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, cực kỳ khinh thường nói: “Không dám thì nói là không dám, ra vẻ cái gì.”Tiêu Y lại càng muốn khoác. Nàng rất muốn nói một câu cầu xin bỏ qua.Còn về kẻ cứ muốn bức Trương Tòng Long giao thủ với nàng thì sao?Nàng có thể đánh được Trương Tòng Long sao?Trương Chính nhịn không được mà nổi giận quát lên một tiếng: “Cần phải đại ca ta ra tay sao?”“Ta tới. Ba ngày nữa. Bảo xú nha đầu kia rửa cổ cho sạch chờ ta tới!”Bị lừa rồi. Lữ Thiếu Khanh cười thầm cố ý đánh giá gã ta một phen từ trên xuống dưới. “Sau đó, hắn tò mò hỏi Trương Tòng Long: “Gã ta thật sự là đệ đệ ruột của ngươi à? So với ngươi chênh lệch nhiều quá nhỉ.”Đệ đệ mình muốn xuất chiến, Trương Tòng Long không từ chối, thản nhiên nói: “Rửa sạch cổ chờ xem đi.”“Chúng ta đi!”Cơm cũng không ăn, cứ thế mang người rời đi.Lữ Thiếu Khanh hảo tâm nhắc nhở: “Nhớ tính tiền, đừng có xù!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận