Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1338: Quái vật Hóa Thần mới

Chương 1338: Quái vật Hóa Thần mớiChương 1338: Quái vật Hóa Thần mới
Khí tức cường đại như mây đen, che khuất bầu trời, đem đến cho người ta áp lực cường đại.
"GừI"
Tất cả quái vật đều quay qua một hướng gào thét lớn một tiếng, giống như đang hoan nghênh vua của bọn chúng đến.
"Tế thần sao?" Lữ Thiếu Khanh giật nảy mình, muốn khóc, sao nói tới là tới vậy? Đồng thời hắn không quên tự chúc phúc bản thân: "Ta chúc ta hoàn thành một năm mười mục tiêu nhỏ."
"Lão đầu, ông mau đi ngăn cản nó, chúng ta chạy trước là thượng sách."
Nhưng sắc mặt Tương Quỳ lại trở nên khó coi: "Đây không phải khí tức của Tế thần."
Ông ta và Tế thần đã từng giao thủ vài lần, quen với khí tức của Tế thần, đây không phải Tế thần đích thân tới.
"Còn có quái vật Hóa Thần khác sao?" Nhóm Tương T¡ Tiên hoảng hốt, mặt lộ vẻ kinh hoảng.
"Sao trước kia chưa từng xuất hiện?"
"Chẳng lẽ gần đây mới xuất hiện sao?"
Mục đích ban đầu thành lập Tổ chức Thí Thần là để đối phó với Tế thần, thí thân, chính là thí Tế thần.
Mặc dù quái vật nhiều nhưng quái vật cảnh giới Hóa Thần chỉ có một, chính là Tế thần.
Mặc dù rất mạnh nhưng ít nhất không khiến trên dưới tổ chức Thí Thần sợ hãi.
Có lẽ Tương Quỳ yếu hơn Tế thần một chút nhưng chí ít có thể chống đỡ được Tế thần, bảo vệ tổ chức Thí Thần.
Nhưng quái vật lại có thêm một quái vật Hóa Thần, đối với tổ chức Thí Thần mà nói, chắc chắn là một tai họa to lớn.
"Nhân loại đáng chết, đón lấy cái chết đi!"
Một đạo thần niệm xẹt qua, truyền khắp toàn bộ thế giới Huyền Thổ, thiên địa biến sắc.
Sát ý lạnh lẽo khiến mọi người cảm thấy như có cỗ hàn phong xẹt qua khiến bọn hắn lạnh cả người, tựa như đặt mình vào hầm băng.
Lữ Thiếu Khanh tê cả da đầu, móa nó, ông nội ngươi. Tới nhanh như vậy sao?
Kế Ngôn tinh thần tỉnh táo, ánh mắt nhấp nháy, đấu chí dâng lên.
"Đến hay lắm!"
Kế Ngôn vừa bước vào Hóa Thần, còn vẫn chưa từng thực chiến, giờ lại có kẻ địch đưa tới cửa.
Hay lắm, vừa hay hắn ta có thể thử xem thực lực của mình như thế nào.
"Đến hay lắm?" Lữ Thiếu Khanh suýt chút nữa là chửi ầm lên, hắn khó chịu trừng mắt Kế Ngôn: "Có biết nói chuyện hay không vậy?”
"Đây là Hóa Thần, huynh tưởng là a miêu a cẩu sao?"
"Huynh có biết là nó tới tìm ta không?"
Quái vật xuất hiện.
Sau khi Tiêu Y nhìn thấy quái vật liền thấp giọng kêu lên kinh ngạc: "Đây là nhân loại sao?"
Một nam nhân dáng vẻ cao lớn, gương mặt dữ tợn tản ra khí tức đáng sợ, đăng đằng sát khí.
Trên người y mặc khôi giáp màu đen, một thân khôi giáp màu đen tựa như mọc ra từ thân thể y, được khâu chặt lại với nhau.
Trong đó điều khiến người khác chú ý nhất là cánh tay phải của y chỉ còn một nửa bàn tay.
Lữ Thiếu Khanh rụt cổ một cái, đây là bàn tay bị chém rơi lúc khe hở đóng lại.
Xem ra dưới quy tắc đại đạo, cho dù là quái vật cảnh giới Hóa Thân cũng không thể nào mọc lại chỗ bị chém.
Sau khi quái vật xuất hiện, hừ lạnh một tiếng, những người của tổ chức Thí Thần đang chiến đấu nhao nhao thổ huyết, thậm chí có mấy người khoảng cách hơi gần một chút trực tiếp bạo thể mà chết.
Tương Quỳ không thể không ra tay bảo vệ những người khác.
Tương Quỳ đối kháng với quái vật một chút.
"Rầm!"
Một âm thanh nặng nề vang lên giữa không trung, giống như tiếng nỗ, một cỗ sức mạnh vô hình khuếch tán bốn phía.
Rừng núi xa xa lập tức nổi lên gió lốc, vô số cây cối tung bay dưới lực xung kích to lớn này.
"Đại trưởng lão phản đạo giả?" Nam nhân lạnh lùng nhìn Tương Quỳ, ánh mắt băng lãnh, không hề có chút tình cảm. "Ngươi là ai?" Tương Quỳ phát giác được thực lực quái vật, Hóa Thần sơ kỳ, nhưng đối với ông ta bây giờ mà nói đã là một đối thủ khó dây dưa.
"Ta là ai nhân loại đê tiện như ngươi không xứng biết." Trong thần niệm của nam nhân tràn đầy cao ngạo.
Cho dù Tương Quỳ trước mặt là Hóa Thần nhưng ánh mắt y nhìn Tương Quỳ giống như nhìn sâu kiến.
Sắc mặt Tương Quỳ cũng khó coi, ông ta hừ lạnh một tiếng: "Tế thân không dám tới, phái loại nanh vuốt như ngươi đi †ìm chết đúng không?"
Nam nhân nghe vậy, không kìm được lộ ra nụ cười lạnh: "Nanh vuốt? Sự cao quý của ta há loại nhân loại đê tiện như ngươi có thể tưởng tượng được sao?"
Sau đó y dứt khoát không để ý đến Tương Quỳ mà ánh mắt tuần sát một vòng, cuối cùng rơi xuống người Lữ Thiếu Khanh.
Sau khi y nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh, ánh mắt y đột nhiên co lại, tất cả mọi người nhận ra sát khí của y tăng vọt.
"Nhân loại đáng chết, giao đồ ra đây!"
Nam nhân phẫn nộ gào thét, sát ý nghiêm nghị, thân ảnh chớp động, bổ nhào về phía Lữ Thiếu Khanh.
Hẳn người mặc giáp đen giống như một tia chớp màu đen rơi xuống, tiếng thét vang vọng đất trời tạo ra từng cơn gió lốc giống như hận không thể chém Lữ Thiếu Khanh thành muôn mảnh.
"Kengl"
Một tiếng tiếng kiếm reo vang lên, một đạo kiếm quang sáng chói, phóng lên tận trời. Kiếm quang sắc bén đến cực điểm, như một vệt sáng khai thiên tích địa, xé rách thiên địa.
Kiếm khí đáng sợ khiến nam nhân không thể không tránh đi, y một lần nữa trở lại trên trời, lạnh lùng nhìn Kế Ngôn.
Nam nhân phát hiện ra sự đáng sợ của Kế Ngôn cũng lộ ra vẻ ngưng trọng: "Hóa Thần?"
Lữ Thiếu Khanh kêu gào: "Nhà ai không có Hóa Thần?"
Mấy năm nay, nếu không có Hóa Thần thì không tiện ra ngoài lăn lộn.
"Đừng ngông cuồng nữa, còn ngông cuồng đánh người thành đầu chó bây giờ."
Trong mắt nam nhân mang theo kiêng kị, vốn tưởng trong phản đạo giả chỉ có một Hóa Thần. Tuy nhiên, sau khi y cảm nhận được khí tức trên người Kế Ngôn thì y cười: "Một kẻ vừa đột phá Hóa Thần mà cũng dám ngông cuồng trước mặt ta?"
"Cỗ thân thể này hạn chế thực lực của ta, chỉ có thể phát huy ra một phần tỷ thực lực của ta, nhưng cảnh giới Hóa Thần tầng hai cũng đủ để nghiền chết sâu kiến không biết trời cao đất rộng như ngươi rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận