Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 745 - Là hòn đá hay là pháp khí?



Chương 745: Là hòn đá hay là pháp khí?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmSau khi nghe xong trong lòng Lữ Thiếu Khanh xem như hiểu ra, bên ma tộc này cũng không phải vững chắc như thép.Tuy nhiên nghĩ lại thì thấy cũng đúng, dù ma tộc bọn hắn tự xưng là người Thánh tộc, cực lực muốn phủi sạch quan hệ với nhân tộc, nhưng cho dù bọn hắn có làm như thế nào đi nữa xét cho cùng bọn hắn vẫn là con người, bản tính nhân loại không cách nào rũ sạch được.Mà nhân loại, thích nhất chính là nội đấu.Xuất hiện một tổ chức phản kháng phản nghịch cũng không phải chuyện gì kỳ quái.Đương nhiên, bên ma tộc có tổ chức phản kháng hay không không liên quan gì đến Lữ Thiếu Khanh.Đây là chuyện của ma tộc, không liên quan gì đến hắn.Hắn không có ý định nhúng tay vào, giờ việc chủ yếu hắn cần làm là đến Vĩnh Ninh thành, lấy linh thạch để giúp bản thân khôi phục.Tuy nhiên, đúng vào lúc này, phi thuyền ngừng lại.Úc Linh nhìn chằm chằm phía trước, lạnh lùng nói: “Phía trước có chuyện, nếu đoán không nhầm có lẽ là phản nghịch.”Thái Úc căng thẳng, sắc mặt càng trở nên tái nhợt.Với dáng vẻ hiện tại của hắn ta thì không thể phát huy ra được chút thực lực nào.Hắn ta căng thẳng nói với Lữ Thiếu Khanh: “Trương Chính công tử, ngươi, ngươi có cách đối ứng không?”Giờ hắn ta đang đặt hy vọng vào hai người Lữ Thiếu Khanh và Úc Linh, nếu như hai người kia đánh không lại phản nghịch, hắn ta thật sự chết chắc.Thần thức Lữ Thiếu Khanh quét qua liền biết phía trước có bao nhiêu người.Có năm người, thần sắc cảnh giác đứng ở phía trước, hơn nữa nhìn chỗ đứng của bọn hắn, trước sau trái phải đều kéo giãn khoảng cách, rõ ràng là đang đợi nhóm mình đi qua.Tuy nhiên, từ khí tức của bọn hắn có thể thấy rõ cũng không phải là mạnh.Lữ Thiếu Khanh nói với Úc Linh: “Trực tiếp vượt qua.”Thực lực của đối phương không mạnh, rất có thể là quân tiên phong.Dây dưa ở đây với đối phương, quân đội của bọn hắn kéo đến thì họ sẽ không thể đi được.Cho nên, Lữ Thiếu Khanh quyết định thật nhanh, trực tiếp xông qua, không có ý định ở đây dây dưa với đối phương.Úc Linh nghe vậy, lúc này khống chế phi thuyền vọt thẳng qua.Lữ Thiếu Khanh đi đến bên cạnh Úc Linh, đưa cho nàng ta một viên Tốn Ma thạch to cỡ đầu người: “Đợi lát nữa ném ra.”Vị trí của viên Tốn Ma thạch này uy lực tương đương với Kế Đan kỳ, mà năm ngươi đối phương khí tức không phải là mạnh, chỉ có một Kế Đan kỳ, những người khác đều là Trúc Cơ kỳ.Ở phía xa năm thành viên Phản Thánh quân nhìn thấy phi thuyền không có dấu hiệu dừng lại, đang đánh thẳng về phía bọn hắn thì tên cầm đầu cười lạnh: “Muốn chết!”“Mọi người chuẩn bị, đánh bại bọn hắn.”“Cẩn thận một chút, đừng đánh chết Thái Úc, hắn còn sống rơi vào trong tay chúng ta, trở thành con tin mới có tác dụng lớn hơn.”Bốn thành viên Phản Thánh quân còn lại cùng hô to đồng ý.Phi thuyền Úc Linh khống chế càng ngày càng gần, hai bên đã có thể nhìn rõ mặt mũi của đối phương.Lữ Thiếu Khanh rót linh lực vào trong Tốn Ma thạch, nói: “Ném!”Tay ngọc của Úc Linh vang lên, Tốn Ma thạch như một viên đạn pháo phá rách hư không, phát ra tiếng thét trên không trung, ném về phía năm người Phản Thánh quân.Ném đá vào người ta?Thái Úc ở sau nhíu chặt mày, cách làm như vậy theo hắn ta thấy là không có chút đáng tin cậy nào cả.Đối phương là người tu luyện, dù thực lực có tệ đến mấy đi nữa cũng là tu sĩ, không phải phàm nhân.Một hòn đá thì có thể làm được gì?Hù dọa bọn hắn sao?Năm người Phản Thánh quân thấy thế, kẻ cầm đầu thậm chí cười ha hả: “Thái Úc, ngươi đừng chỉ dựa vào địa thế hiểm yếu để chống cự nữa. Ngươi không thoát khỏi tay Phản Thánh quân chúng ta đâu. Nhanh chóng đầu hàng đi, để tránh chịu đau khổ. Chất độc trên người ngươi mà không giải, ngươi không chống đỡ được bao lâu nữa đâu, tranh thủ đầu hàng đi.”Sau khi Thái Úc nghe xong càng căng thẳng hơn, hắn ta không kìm được mở miệng: “Trương Chính công tử, ngươi, ngươi có thể được không?”Vừa dứt lời, xa xa Tốn Ma thạch ầm ầm nổ tung.Một cơn sóng xung kích cường đại kéo đến cùng với vụ nổ phá hủy hết tất thảy xung quanh, tất cả đều hóa thành tro tàn.Sóng xung kích cường đại khiến năm người Phản Thánh quân vội vàng không kịp chuẩn bị, đều bị bao phủ bên trong.Cú nổ có thể so với một kích của Kế Đan kỳ.Cho dù là kẻ cầm đàu tu sĩ Phản Thánh quân cũng không thể chống đỡ được uy lực của vụ nổ, thổ huyết trọng thương, dưới quán tính cường đại cơ thể bị đánh bay đi.Bón tên khác thì thảm hại hơn, mặc dù không bị nổ chết nhưng tất cả đều phun máu tươi, hôn mê bất tỉnh, thân thể ngã trong khu rừng.Sóng xung kích khuếch tán, phi thuyền cũng bị tác động, tuy nhiên Úc Linh đã sớm có sự chuẩn bị, khống chế phi thuyền, tránh tác động của vụ nổ.Phi thuyền như ánh sáng xẹt qua, biến mất ở chân trời, lưu lại năm tu sĩ Phản Thánh quân hôn mê bất tỉnh.Thái Úc ngây dại, khó có thể tin nhìn tình cảnh một khối đá nổ tung khiến năm tu sĩ Phản Thánh quân không biết sống chết.Là hòn đá hay là pháp khí?Sao lại có thể có tác dụng như vậy.Lữ Thiếu Khanh một lần nữa quay trở lại ngồi xuống bên cạnh Thái Úc, hỏi Thái Úc: “Sao bọn hắn lại muốn bắt ngươi?”Thái Úc nở nụ cười khổ, hắn ta không hề giấu diếm, thành thật khai báo: “Ta là thiếu thành chủ Vĩnh Ninh thành, bọn hắn bắt ta là muốn tống tiền phụ thân ta.”“Tống tiền?”Thái Úc gật đầu, không biết dùng biểu cảm gì để biểu đạt tâm trạng của mình: “Đúng vậy, phản nghịch bọn hắn không cách nào ở trong các thành thị lớn, bọn hắn rất thiếu vật tư, cho nên bọn hắn bắt ta làm con tin là muốn phụ thân ta giao tiền chuộc.”“Phụ thân ngươi sẽ đưa sao?” Lữ Thiếu Khanh hiếu kì hỏi một câu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận