Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1773

Chương 1773
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Còn chưa vui được bao nhiêu, Cận Hầu lại bị lời này chọc cho tức giận đến mức râu tóc dựng đứng, chỉ vào phia xa, rống lên: “Nếu hắn ta thắng, ta sẽ…”
Nhưng hắn ta còn chưa dứt lời, bỗng nhiên phía xa có sóng năng lượng khủng bố.
Đám người ngẩng đầu nhìn lại, một sợi kiếm quang tựa như từ thời không vô tận từ bên trong giết ra.
Một sợi kiếm qua này tựa như thai nghén từ trong ngọn lửa mà sinh ra.
Trước đó Kế Ngôn xuất kiếm đều là kiếm quang óng ánh sáng trăm ngàn trượng, che khuất cả bầu trời, chiếm cứ toàn bộ thế giới.
Nhưng lần này chỉ là một sợi kiếm quang, không có thanh thế che kín bầu trời, mà chỉ là một sợi nhàn nhạt, đặt giữa thiên địa rộng lớn thì nhỏ bé đến mức không thể nhìn thấy được.
Kiếm quang nhỏ bé đến mức khiến cho người ta không nhịn được mà khinh thị.
Vèo một tiếng, dường như có tiếng kiếm quang xẹt qua bên tai mọi người.
Kiếm quang chợt lóe lên, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Dường như cảm giác vừa rồi chỉ là ảo giác.
Mới đầu Lâu Năng thấy đòn tấn công của mình bị hóa giải thì kinh hãi, nhưng thấy sợi kiếm quang kia của Kế Ngôn thì cười lên ha hả: “Ha ha.”
Cái này tính là gì?
Vậy cũng là phản kích sao?
Lâu Năng muốn cười, nhưng tiếng cười của hắn ta chỉ khặc khặc được hai tiếng rồi im bặt.
Phụt!
Thân thể Lâu Năng chậm rãi chia làm haai nửa, máu tươi vẩy ra, Nguyên Anh sụp đổ, cuối cùng tất cả mọi thứ đều hóa thành từng hạt nguyên tử nhỏ nhất vũ trụ, hoàn toàn tiêu tán trong thiên địa.
“Đây…. Đây là cái gì?”
Bí Uy đã giết tới trước mặt Kế Ngôn cứng khựng tại chỗ, thân thể lắc một cái, cảm giác sợ hãi dâng lên, đến cả linh hồn của gã ta cũng đang run rẩy.
Cận Hầu ở phía xa thấy kiếm quang biến mất thì cười lên ha hả: “Làm ta giật cả mình, giờ thì không còn chút sức lực nào, chẳng có cách nào khác.”
Chỉ một sợi kiếm quang nhỏ như vậy, ở vị trí này bọn họ gần như không nhìn thấy được.
Tân Nguyên Khôi cũng cười lạnh: “Chỉ được có cái bề ngoài, trước đó còn khoác lác hắn ta lợi hại cỡ nào, giờ xem ra cũng không hơn gì thế này.”
Hai người Cận Hầu và Tân Nguyên Khôi cười lạnh trào phúng, khành khạch khành khạch như con gà trống già, khiến cho người ta nghe được mà bực mình.
Nhưng mà!
Một khắc sâu, thân thể Lâu Năng sụp đổ rồi biến mất trước mắt một đám người.
Nụ cười đông cứng lại trên mặt Cận Hầu, Tân Nguyên Khôi, ánh mắt hoảng sợ.
Ngay cả ba người Giản Bắc cũng tê cả da đầu. Đây là chiêu thức gì mà kinh khủng như vậy
Một kiếm liền có thể giết được một vị Hóa Thần cảnh giới tầng chín.
Có chuyện gì khác thường đến vậy không?
Sau đó, trên bầu trời, một khe hở màu đen xuất hiện, từ chỗ Kế Ngôn kéo dài lên phia sxa.
Khe hở hư không, cái này rất phổ biến.
Dù là cấp bậc Nguyên Anh chiến đấu cũng có thể đóng băng không gian, nứt thành khe hở.
Nhưng dưới tác động của lực không gian, khe hở sẽ khép lại rất nhanh, khôi phục lại bình thường.
Mà khe hở màu đen này lại khác, nó cứ một mực kéo dài đến tận chân trời xa xôi, người khác nhìn thì cảm thấy như bầu trời bị chia làm hai nửa.
Mặt ngoài khe hở tràn ngập một cỗ khí tức sắc bén, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy nhoi nhói dưới da.
Đồng thời, khe hở màu đen vẫn chậm chạp không khép kín lại, hơn nửa khắc đồng hồ trôi qua, nó mới kép lại, khôi phục lại như ban đầu.
Khe hở màu đen khép kín, bọn Cận Hầu mới thở phào nhẹ nhõm.
Tình cảnh vừa rồi khiến cho bọn họ kinh dị vạn phần, khe hở màu đen như một bàn tay túm chặt lấy cổ tất cả mọi người, khiến cho tất cả không cách nào mở miệng được nữa.
Giản Bắc phấn chấn, kêu lớn: “Hay! Nhìn đi, đây chính là Kế Ngôn công tử!”
Sắc mặt Cận Hầu và Tân Nguyên Khôi khó coi cực kỳ.
Đặc biệt là Cận Hầu, trong lòng chỉ muốn giết người.
Chỉ hận không thể để cho Tân Nguyên Khôi giết sạch những người trước mặt.
Mặt hắn ta bị vả chan chát, rát rạt.
Nơi xa, Bí Uy gầm thét: “Ngươi…. Rốt cuộc ngươi là cái quỷ gì?”
Ngoài mặt thì Bí Uy phẫn nộ, nhưng nỗi sợ trong lòng không cách nào hình dung được.
Lâu Năng cùng cảnh giới có thể bị đánh chết chỉ với một kiếm ngay trước mặt mình, thân thể hóa thành những hạt nguyên tử li ti giữa thiên địa, chết đến mức không thể chết thêm.
Kinh khủng bực nào chứ!
Kế Ngôn giơ Vô Khâu Kiếm,chỉ thẳng vào Bí Uy.
Đấu chí trùng thiên khiến cho sắc mặt Bí Uy lại thay đổi.
Đến lúc này, đấu chí của Kế Ngôn vẫn tràn đầy, chiến ý tăng vọt.
Bí Uy là người của Ma tộc, bị Kế Ngôn đối đãi như thế thì sát ý bốc lên tận trời, chỉ hận không thể không xông lên tiếp tục đánh với Kế Ngôn.
Nhưng kết cục của Lâu Năng đã khiến cho đấu chí của Bí Uy rơi xuống tận đáy cốc, nỗi sợ hãi từ trong linh hồn xuất hiện, gã ta không có lá gan đi tấn công Kế Ngôn.
Bí Uy do dự, mấy người Giản Bắc đều nhìn rõ mồn một trước mắt.
Cận Hầu chỉ hận không thể xông lên mắng chửi Bí Uy là phế vật, thế mà không dám ra tay.
Nhưng với thế cục này, Cận Hầu không dám hó hé gì.
Vào đúng lúc này, bỗng nhiên có một tiếng “Hừ” vang lên, một bóng người xuất hiện trên bầu trời.
Thân ảnh cao lớn tóc dài bay múa, như một vị Ma Thần, tản mát ra khí tức kinh khủng.
Gã ta vừa xuất hiện, dường như ánh sáng trong vũ trụ đều mờ đi vài phần, gã tra trở thành tiêu điểm của thế gian.
Bí Uy nhìn người vừa tới thì vội vàng ucis đầu: “Long Kiện đại nhân!”
Luyện Hư kỳ của Ma tộc, Long Kiện!
Cận Hầu phấn chấn: “Là Long Kiện tiền bối của Thánh tộc!”
Mạnh Tiêu vạn phần chán ghét: “Cái đồ nịnh bợ!”
Vừa rồi còn dám nói là Ma tộc, bây giờ Luyện Hư kỳ của Ma tộc vừa đến, Cận Hầu lập tức đổi giọng gọi là Thánh tộc, giọng nói cung kính đến mức ghê gớm.
Bị Mạnh Tiêu khinh bỉ, Cận Hầu tức giận lắm, hắn ta cũng đâu có muốn thế, nhưng chẳng có cách nào khác.
Ma tộc quá cường đại, đến Luyện Hư kỳ còn có tới mấy vị.
Điểm Tinh Phái có Hóa Thần, nhưng không có Luyện Hư kỳ.
Một mình Long Kiện có thể diệt cả Điểm Tinh Phái.
Đối mặt với Luyện Hư kỳ Ma tộc, đương nhiên là phải tôn kính được tới đâu là phải tôn kính tới đó, tuyệt đối không thể đắc tội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận