Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 148 - Đột phá



Chương 148: Đột pháNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmThiều Thừa và Lữ Thiếu Khanh xuất hiện trên nóc nhà, nhìn Tiêu Y trong sân.Trong cơ thể Tiêu Y đã mơ hồ truyền đến tiếng nổ vang.Thiều Thừa thở dài: "Sắp đột phá rồi."Trong giọng nói của Thiều Thừa có chút tịch mịch.Quả nhiên là sóng sau xô sóng trước, sóng trước chết trên bãi cát. Tiểu đồ đệ mới nhập môn được bao lâu chứ?Còn không tới năm tháng, vậy mà đã đột phá hai cảnh giới, đạt tới Luyện Khí đỉnh phong. Hiện tại đã đột phá đến biên giới, lúc nào cũng có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ.Ông nhìn thoáng qua nhị đồ đệ bên cạnh. Hiếm khi khen ngợi hắn một câu: "Thiếu Khanh, làm không tệ."Lữ Thiếu Khanh xoa mông, vẻ mặt không cam lòng: "Cho nên người liền đánh mông con? Đây là đạo lý gì chứ? Con trêu chọc người chỗ nào?"Thiều Thừa nghe vậy, cười lạnh: "Chuyện ngươi đã làm, tự ngươi biết."Lữ Thiếu Khanh la hét: "Con đã làm quá nhiều chuyện, người giết người cũng phải làm cho người ta chết được rõ ràng chứ?"Trong lòng Lữ Thiếu Khanh nghẹn khuất, ngày hôm qua Thiều Thừa vừa rời đi không bao lâu, liền đằng đằng sát khí lao tới.Hắn còn chưa rõ xảy ra chuyện gì, đã bị Thiều Thừa khống chế, hung hăng đánh một trận.Đến bây giờ hắn vẫn chưa hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Oan uổng muốn chết."Sư phụ, con tự nhận gần đây không có làm chuyện gì có lỗi với người. Người lại vô duyên vô cớ, không phân tốt xấu đánh người, có người nào làm sư phụ như người không?"Thiều Thừa cười lạnh nói: "Hừ, thế nào? Nhìn ngươi có vẻ không phục?"Thấy ánh mắt Thiều Thừa dừng lại trên mông mình, Lữ Thiếu Khanh ôm mông: "Sư phụ, người chờ đó cho con."Trong lòng Thiều Thừa bỗng nhiên phát lạnh."Khụ." Thiều Thừa ho khan một tiếng, nói: "Đây còn không phải là do nhớ tới lần đầu tiên chúng ta vào bí cảnh sao? Cái tên tiểu tử hỗn đản như ngươi, nếu ta không giáo huấn ngươi một trận, thì còn làm sư phụ làm cái gì?"Không có cách nào, vì tránh cho rước họa vào thân, chỉ có thể bán tiểu đồ đệ.Đồ nhi à, đừng trách ta.Nhìn Tiêu Y, Thiều Thừa thầm nhủ trong lòng.Tử đạo hữu bất tử bần đạo (1).(1) Y nói là chỉ cần mình sống là được, đạo hữu (cách gọi bạn bè của người tu đạo) sống chết không quan trọng.Lữ Thiếu Khanh nhất thời giật mình."Thì ra là thế. Tốt, tốt lắm."Lữ Thiếu Khanh nhìn Tiêu Y đang múa bút thành văn trong sân.Vẻ mặt tươi cười tràn đầy khen ngợi nói: "Rất tốt, quả nhiên là sư muội tốt của ta."Tiêu Y đang nghiêm túc viết đột nhiên cảm thấy thân thể phát lạnh.Tư tưởng vốn như suối phun nước chảy mây trôi, nhưng nàng lại không tự chủ được dừng lại.Vừa dừng lại một lúc, Tiêu Y liền phát giác thân thể mình có gì đó không ổn.Linh lực khổng lồ tụ tập ở trong đan điền, linh lực sung mãn còn đang không ngừng hội tụ. Giống như người ăn no còn bị người ta không ngừng nhét thức ăn vào miệng.Làm cho Tiêu Y có cảm giác cứ tiếp tục như vậy, linh lực sớm muộn gì cũng bộc phát, đan điền của nàng sẽ bị hủy.Cả người trực tiếp nổ cũng không chừng.Trong lòng nàng có chút hoảng hốt, đây là xảy ra chuyện gì vậy?Nhưng Tiêu Y nhanh chóng trấn định lại.Hiện tại hoảng cũng không phải biện pháp.Thấy Thiều Thừa và Lữ Thiếu Khanh rơi xuống, Tiêu Y như nhìn thấy cứu tinh.Nàng vội vàng hô: "Sư phụ, Nhị sư huynh, con, con có chuyện gì vậy? Con sắp nổ tung rồi."Ta chỉ là đang viết tâm đắc của mình, làm sao trong cơ thể lại xảy ra biến hóa lớn như vậy?Lữ Thiếu Khanh bất đắc dĩ nhìn Thiều Thừa: "Sư phụ, con sai rồi, lúc trước không nên chỉ chiêu cho Tiêu sư bá để người nhận sư muội ngu xuẩn này."Thiều Thừa mắng: "Nói bậy bạ gì đó."Sau đó lại an ủi Tiêu Y: "Tiểu Y không cần lo lắng, con sắp đột phá thôi.""Đột phá?"Tiêu Y ngây ngẩn cả người, nàng biết mình sẽ nhanh chóng đột phá, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.Ánh mắt Tiêu Y không nhịn được dừng lại trên người Lữ Thiếu Khanh.Tất cả đều không thể thoát khỏi quan hệ với Nhị sư huynh.Lữ Thiếu Khanh mỉm cười hòa ái dễ gần nói: "Không cần khẩn trương, vận chuyển công pháp đi. Đây là Trúc Cơ Đan, ăn đi. Ta và sư phụ ở chỗ này hộ pháp cho muội, không cần lo lắng, Trúc Cơ mà thôi, rất đơn giản..."Tiêu Y cảm động.Ở thời khắc mấu chốt, Nhị sư huynh thoạt nhìn cũng tri kỷ như thế."Nhị sư huynh, huynh..."Trong lòng Tiêu Y vô cùng cảm động.Tính toán thời gian, Lữ Thiếu Khanh đồng ý với Kế Ngôn sẽ giúp Tiêu Y lĩnh ngộ kiếm ý, rồi bước vào Trúc Cơ kỳ trong vòng hai tháng.Hiện tại thời gian cũng không kém nhiều lắm, thậm chí cũng chỉ hơi vượt qua một ít. Nhưng cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.Tất cả điều này đều là công lao của Nhị sư huynh.Tiêu Y nhìn Lữ Thiếu Khanh càng thêm cảm động.Đi được tới đây, Nhị sư huynh là người nỗ lực nhiều nhất cho mình.Trái tim nàng cảm thấy vô cùng ấm áp.Lữ Thiếu Khanh tiếp tục cười híp mắt nói: "Bắt đầu đột phá đi."Tiêu Y gật đầu, ăn Trúc Cơ Đan, bắt đầu đột phá Trúc Cơ.Linh khí oanh kích bình chướng, đan điền thành khí hải, thì sẽ coi như vào Trúc Cơ thành công.Trúc Cơ cũng không phải là trăm phần trăm thành công, cũng có tỷ lệ thất bại. Sau khi thất bại, tuy rằng lại tu luyện từ đầu, nhưng vẫn có thể tiếp tục đột phá Trúc Cơ, nhưng mà như vậy, thực lực sẽ kém một chút.Một lần thành công, nhìn chung cũng sẽ khác với mấy lần mới thành công.Thành công đột phá Trúc Cơ trong một lần, đặt nền móng tốt, con đường tu luyện tương lai sẽ dễ đi hơn rất nhiều. Thất bại, lòng tự tin cũng sẽ bị đả kích, con đường sau này sẽ càng thêm khó đi.Thiều Thừa làm sư phụ cũng khẩn trương, hai mắt chăm chú nhìn đồ đệ.Lữ Thiếu Khanh chú ý tới Thiều Thừa khẩn trương, kỳ quái, nói: "Không phải chỉ là một Trúc Cơ nho nhỏ thôi sao? Có gì phải lo lắng."Thiều Thừa lại lo lắng nói: "Nàng không phải các ngươi."Nếu Tiêu Y giống như Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh, ông sẽ không hề lo lắng.Nhưng Tiêu Y chỉ là một người bình thường, không phải thiên tài yêu nghiệt như Kế Ngôn, Lữ Thiếu Khanh.Chẳng may vào Trúc Cơ thất bại, sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với Tiêu Y.

Bạn cần đăng nhập để bình luận