Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 369 - Nhi tử Nguyên Anh



Chương 369: Nhi tử Nguyên AnhNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Dựa vào cái gì?"Phàn Phỉ là điên, chứ không phải ngốc. Gã cầm bình rượu, chậm rãi tiến lên, đi tới mạn thuyền, cười nói với Thái Mân: "Chi bằng nàng ngoan ngoãn gả cho ta, hai nhà chúng ta hợp làm một nhà mới là kết cục tốt nhất.""Nằm mơ!"Thái Mân vô cùng kiên quyết: "Cho dù ta có chết cũng sẽ không gả cho loại phế vật như ngươi.""Kêu đi, kêu to lên." Phàn Phỉ không tức giận, Thái Mân càng như vậy, gã lại càng cao hứng: "Sẽ có lúc nàng phải cầu xin ta thôi."Lời nói của Phàn Phỉ khiến Thái Mân im lặng, trong lòng cảm nhận được sự bất lực.Sau lưng Phàn Phỉ là Nguyên Anh, có tư cách này, cũng có lòng tin này.Cố Quân Hào chú ý tới sắc mặt Thái Mân ảm đạm, hắn ta hừ một tiếng, nói với Phàn Phỉ: "Phàn Phỉ, ngươi muốn làm gì? Ngươi dám ra tay với chúng ta ở chỗ này sao?""Không, không." Phàn Phỉ lại uống một ngụm rượu, lắc đầu: "Ta biết các ngươi muốn làm gì, cho nên, ta đến ngăn cản các ngươi."Không có chút che dấu, trần trụi nói ra.Thái Mân và Cố Quân Hào tức giận đến sắc mặt tái mét."A?"Đột nhiên, tất cả mọi người kinh ngạc một chút, phía trước bộc phát một đợt dao động.Phàn Phỉ nở nụ cười: "Xem ra đã gặp người của chúng ta rồi. Mân cô nương, đi thôi, cùng đi xem một chút chứ?"Thái Mân không để ý tới Phàn Phỉ, khống chế phi chu tăng tốc, đi trước một bước.Cuồng phong dồn dập, Thái Mân đứng đón gió, nàng không lựa chọn tránh gió, tùy ý để gió thổi lên người.Gió thổi mạnh đến mức quần áo của nàng rung động, dưới sự thổi mạnh của gió, Thái Mân tỉnh táo lại.Nàng hít sâu một hơi, đè nén lửa giận trong lòng, trong lòng âm thầm thề, lần này nhất định phải bảo vệ mấy người kia.Rất nhanh, hai phi chu lần lượt đi tới.Nhưng mà sau khi tới nơi này, lại phát hiện tình huống ở đây nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người Thái Mân, Phàn Phỉ.Một tiểu nha đầu mặc linh giáp màu đỏ, cầm trường kiếm đang chiến đấu với ba nam nhân, hơn nữa còn là đè ép ba nam nhân mà đánh.Ba nam nhân liên thủ cũng đánh không lại một tiểu nha đầu.Ba nam nhân bị đánh đến chật vật không chịu nổi, trên người xuất hiện nhiều vết kiếm thương, khí tức suy yếu, bị thua là chuyện sớm muộn."Cái này, cái này..."Thái Mân kinh ngạc nhìn Cố Quân Hào, cái này mà gọi là bình thường sao?Hắn ta lắp bắp nói với Thái Mân: "Sư, sư muội, nàng chính là tiểu cô nương có tổ chim trên đầu mà ta nói."Trong lòng Cố Quân Hào có một vạn đầu thảo nê mã (1) băng băng mà qua, lúc trước thoạt nhìn đúng là rất bình thường mà.(1) Đồng âm với tiếng chửi thề con mẹ nó, fuck your mom.Tại sao bây giờ có thể một chọi ba?"Người tới, mau giết bọn họ."Lữ Thiếu Khanh không hề bất ngờ với việc Thái Mân, Phàn Phỉ đột nhiên xuất hiện.Nhận được mệnh lệnh của Lữ Thiếu Khanh, Tiêu Y không dám trì hoãn, hôm nay không thể chọc Nhị sư huynh được.Tiêu Y hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay sáng lên, kiếm khí đột nhiên hiện ra, một đợt khí tức mềm mại dày nặng xuất hiện.Thái Mân nhịn không được kinh hô: "Kiếm, kiếm ý?"Điều này khiến tất cả mọi người kinh sợ. Còn trẻ như vậy đã lĩnh ngộ kiếm ý? Đệ tử thiên tài nhà ai vậy?Lữ Thiếu Khanh cố ý để lại ba nam nhân có thực lực đều là Trúc Cơ tầng 1, thực lực rất yếu ớt, đối mặt với Tiêu Y xuất thân đại phái là không hề có lực đánh trả.Khi Tiêu Y dùng tới kiếm ý, phòng ngự của ba người càng giống như giấy dán, không hề có tác dụng, máu tươi phun thẳng, kêu thảm thiết ngã xuống.Đánh chết ba kẻ địch, Tiêu Y nhảy lên thuyền tranh công với Lữ Thiếu Khanh."Nhị sư huynh, thế nào?"Lữ Thiếu Khanh không hài lòng lắm đối với việc này, ta đều cố ý lưu lại ba người yếu nhất, vậy mà còn đánh lâu như vậy, vẫn phải luyện thêm thôi, hắn nghiêm mặt mắng: "Thật làm cho ta thất vọng, đối thủ như vậy mà cũng đánh lâu thế. Đến nhà muội phải viết tâm đắc cho ta, một vạn chữ."Sau đó không để ý đến Tiêu Y, Lữ Thiếu Khanh đứng lên nhìn đám người Phàn Phỉ.Lữ Thiếu Khanh đứng lên trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người.Thái Mân nhìn Lữ Thiếu Khanh, trong mắt lộ tia kinh ngạc.Đúng như Nhị sư huynh nàng ta đã nói, rất bình thường.Khí tức bình thường, tuy bề ngoài không tệ lắm nhưng trong thế giới này, vóc dáng đẹp trai chưa chắc đã có thể dựa vào để kiếm cơm.Chỉ có thực lực cường đại mới có thể khiến cho người ta phải lau mắt nhìn, coi trọng.Khí tức tán phát ra trên người Lữ Thiếu Khanh rất bình thường, thậm chí còn không bằng tiểu cô nương có con chim nhỏ trên đầu kia.Nhưng nhìn có vẻ bình thường thì chắc chắn không bình thường.Bên này Thái Mân đang suy đoán Lữ Thiếu Khanh có lai lịch gì, không lên tiếng.Phàn Phỉ bên kia thì lại khác.Bên Phàn Phỉ thấy người của mình bị giết, trong mắt lóe lên quang mang âm tàn, trong lòng đã tuyên án tử hình cho nhóm Lữ Thiếu Khanh.Người bên này là hắn ta phái tới, dám ở đây cản giết người kiểm tra trạm thông hành của thành chủ thành Thiên Phỉ đương nhiệm.“Dám giết người của ta, muốn chết.”Phàn Phỉ lạnh lùng nói với Lữ Thiếu Khanh: “Tự sát đi, ta cho ngươi được toàn thây.”Người đứng sau Phàn Phỉ cũng lạnh lùng nhìn Lữ Thiếu Khanh, cười lạnh không thôi.Đắc tội Phàn Phỉ, sẽ chết rất thảm.“Keng!”Mặc Quân kiếm một lần nữa xuất hiện trong tay Lữ Thiếu Khanh, một cỗ khí tức băng lãnh lập tức khuếch tán ra, tất cả mọi người cảm thấy lạnh cả người.Tim Phương Hiểu và Tiêu Y một lần nữa giật thót, lại nữa sao?Bên này Phàn Phỉ thấy Lữ Thiếu Khanh dám lấy vũ khí ra, tim giật thót một cái nhưng rất nhanh, hắn ta kịp phản ứng lại, thế này là đang uy hiếp mình sao?Nổi giận, Phàn Phỉ ném mạnh chum rượu trong tay, chỉ Lữ Thiếu Khanh quát: “Giỏi, còn dám khoe kiếm trước mặt ta, không sợ chết sao?”Phàn Phỉ sau khi Hoa Túc thượng nhân cha hắn ta đột phá Nguyên Anh kỳ mới ra đời, chính là Anh nhị đại chính hiệu.Từ nhỏ hắn ta đã được cưng chiều, tính cách tùy tiện, ngang ngược càn rỡ.Trường kiếm trong tay Lữ Thiếu Khanh vừa nhìn đã biết không phải hàng tầm thường, hơn nữa mười mấy người bên Phàn Phỉ cũng chết hết.Người bình thường đều biết trong chuyện này có gì đó quái lạ.Phàn Phỉ cũng biết.Nhưng hắn ta không sợ, từ khi sinh ra tới giờ hắn ta luôn ỷ mình có người cha giỏi, còn chưa biết chữ sợ viết như thế nào.Hơn nữa, trước kia không phải không có người giống Lữ Thiếu Khanh từng lộ vũ khí trước mặt hắn ta, sau đó cuối cùng chẳng phải cũng quỳ xuống dập đầu cầu xin tha thứ để rồi đầu thân mỗi nơi một nẻo sao.Không thể có khả năng thứ ba.

Bạn cần đăng nhập để bình luận