Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1955

Chương 1955Chương 1955
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây là con át chủ bài cuối cùng của nàng ta.
Dùng rồi, lỡ như không giết được Lữ Thiếu Khanh, người bị động chính là nàng ta. Nghĩ đến Lữ Thiếu Khanh chỉ muốn bắt nàng ta chứ không phải là muốn giết nàng ta, Hắc Thước cuối cùng tỉnh táo lại.
Không thể trúng kế khích tướng của hắn.
Không cần thiết phải đồng quy vu tận với hắn.
Hắc Thước hít sâu một hơi, dứt khoát không để ý tới Lữ Thiếu Khanh sau lưng, tốc độ đột nhiên gia tăng, xẹt qua chân trời, bay đi về phía xa. Rất nhanh, phía trước xuất hiện một vùng quanh quần sương mù màu trắng.
Hắc Thước ngừng lại, kinh nghi bất định nhìn xem nơi này.
Nàng ta cùng Bạch Thước có cùng nguồn gốc, Trấn Yêu Tháp là thân thể của nàng ta, hất thảy mọi thứ trong Trấn Yêu tháp nàng ta đều biết rất rõ ràng.
Dù nàng ta có bị Bạch Thước chém ra, dựa vào quan hệ đặc biệt với Bạch Thước, địa bàn Bạch Thước khống chế nàng ta vẫn cảm nhận được, chẳng qua cảm giác rất mơ hồ.
Mà bầy giờ, nơi trước mặt này, nàng ta không hề biết gì. Nơi này giống như một vùng đất mới, nàng ta không hề biết gì về nó.
Nhìn sương trắng mịt mờ, Hắc Thước trong lòng hiểu ra, vùng này, ngay cả Bạch Thước cũng chưa từng dò xét bao giờ.
Hắc Thước chần chờ.
Nơi xa lạ như vậy, Lữ Thiếu Khanh nói thẳng bên trong có trận pháp, bây giờ nhìn lại, trận pháp này không đơn giản.
Nàng ta muốn đi đường vòng.
Nhưng mà Lữ Thiếu Khanh đã từ phía sau đuổi theo tới.
“Ba lông, ngươi đừng chạy.” Lữ Thiếu Khanh hét lớn: “Ngoan ngoãn đầu hàng.” “Ngươi không trốn thoát được đầu, nơi này có trận pháp cấp năm của ta, ngươi đã không còn đường để trốn rồi.”
Đồng thời nương theo đó có vô số kiếm ý bạo liệt kéo đến, tựa như một con thần điểu màu đỏ gào thét tới.
Trận pháp cấp năm?
Mắt Hắc Thước sáng lên, thần thức tràn ngập, quay đầu nhìn Lữ Thiếu Khanh cười lạnh, sau đó một bước bước vào trong sương trắng quanh quấn.
“Ngươi sẽ hối hận!”
Sau khi Lữ Thiếu Khanh đi theo vào, nghe được Hắc Thước cười hắc hắc, sau đó cũng đuổi theo sát.
Vừa mới tiến đến, Lữ Thiếu Khanh liền nghe thấy tiếng cười của Hắc Thước.
“Haha, chỉ dựa trận pháp này mà cũng muốn nhốt được ta?
“GửừI"
Trong thiên hôn địa ám, vô số con phi long xuất hiện vây quanh Hắc Thước sau đó khởi xướng tiến công.
Trận pháp cấp năm, Du Long Tru Yêu.
Vô số con phi long sinh động như thật, mang theo khí tức diệt thế đánh tới.
Hắc Thước cười lạnh, chỉ nhẹ nhàng sải bước ra, không gian trước mắt đã biến hóa. Nhìn hoàn cảnh chung quanh, vẻ tự tin của Hắc Thước càng tăng lên, nàng ta đã khôi phục hình người, lộ ra vẻ nhẹ nhõm thành thạo điêu luyện trong trận pháp. “Chỉ là một trận nát.”
Hắc Thước dạo bước bên trong đại trận, tất cả nguy hiểm bị nàng ta nhẹ nhõm tránh đi.
Căn bản không nhốt được Hắc Thước.
Hắc Thước vừa xuyên thẳng qua đại trận vừa đưa tay xóa đi một vài trận văn. Tia sáng của đại trận nhanh chóng ảm đạm rồi nhanh chóng biến mất.
Hắc Thước cười lạnh liên tục, cuối cùng, khi nàng ta từ trong đại trận bước ra, tia sáng đại trận sau lưng đã ảm đạm xuống.
“Tôm tép nhãi nhép, không đáng để lo.”
Lời còn chưa nói hết, bỗng nhiên một đạo hàn quang mà trắng xám lóe lên.
Khí tức tử vong một lần nữa đánh tới. Hắc Thước kinh dị, lúc đang định làm gì đó thì một cô thần thức cường đại đánh tới, như một cái chùy nặng hung hăng nện lên gáy nàng ta. Hắc Thước bị nện đến hoa mắt chóng mặt, không kịp phản ứng.
“Phập!”
Hàn quang màu trắng xám xuyên thấu từ trên đỉnh đầu nàng ta.
“AI”
Hắc Thước phát ra tiếng kêu thảm thiết bén nhọn. Tia sáng màu xám xet qua một đạo lưu quang rồi trở về trên tay Lữ Thiếu Khanh. Pháp khí cấp năm, Mẫn Hồn Thứt
Lữ Thiếu Khanh hết sức hài lòng.
Mặc dù là pháp khí cấp năm nhưng lại hết sức đặc biệt. “Ha ha, tiện tay dùng một cái không ngờ thật sự là có thể có hiệu quả!”
Lữ Thiếu Khanh cười đắc ý, tâm thần khẽ động, một bóng người xuất hiện, lao thẳng về phía Hắc Thước. Hắc Thước ôm đầu, đau đớn khiến nàng ta một lần nữa biến trở về hình dạng chim. Hai cánh vỗ mạnh, như trúng độc, liều mạng giãy dụa. Nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh xông lại, Hắc Thước muốn chạy, nhưng trong cơ thể truyền đến đau đớn khiến nàng ta khó có thể động đậy. Nàng ta biết mình bị lừa rồi. Cái gọi là trận pháp cấp năm chẳng qua chỉ dùng để che giấu tai mắt, dùng để mê hoặc nàng ta. Mục đích thật sự của Lữ Thiếu Khanh là đánh lén, cái hắn cần chính là thời khắc nàng ta thả lỏng khi phá trận. Hắc Thước hiểu rõ tất thảy những gì Lữ Thiếu Khanh làm.
Từ đầu đến giờ, nàng ta đầu nằm trong tính toán của Lữ Thiếu Khanh.
Khiến Liễu Xích, Hung Trừ đánh với Dã Thương và mấy quái vật xung phong bị thương, cuối cùng Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn cũng giả bộ bị thương dụ dỗ nàng ta ra. Thời khắc Kế Ngôn và nàng ta đánh đến lưỡng bại câu thương, Lữ Thiếu Khanh lại ra mặt.
Dùng kiếm quyết cường đại cho nàng ta một kích, khiến nàng ta sinh lòng sợ hãi, từ đó rút đi.
Hơn nữa hắn ta còn cố ý hét lớn bên này có trận pháp, để nàng ta cảm thấy bên này là một con đường sống.
Từ đó tiến vào trong đại trận, phá trận, cuối cùng để Lữ Thiếu Khanh thu được cơ hội đánh cho nàng ta một kích trí mạng. Về phần một mực hô hào muốn bắt nàng ta làm tù binh là để nàng ta từ bỏ suy nghĩ liêu mạng.
“AI”
Hắc Thước hiểu ra mọi chuyện vô cùng phần nộ.
Mỗi bước đi của nàng ta gần như đều dựa theo kịch bản mà Lữ Thiếu Khanh sắp xếp. Hắc Thước sắp điên rồi.
Nàng ta là ai?
Cho dù là thân hắc ám, cho dù là khí linh, thân phận nàng ta cũng không thay đổi. Nàng là Hợp Thể kỳ, là lão tổ của Điểu Tước tộc Yêu giới. Nàng ta là tồn tại cao cao tại thượng
Mà bây giờ lại bị một nhân loại chơi đến xoay quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận