Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2100

Chương 2100Chương 2100
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Tiêu Dũng nhìn thấy dáng vẻ nữ nhi nghiêm túc như vậy, trong lòng càng thêm tức giận.
Được được, trong lòng con phụ thân con đã bị hạ bệ đến mức độ này rồi sao?
Ta còn không bằng Nhị sư huynh con?
Trước kia ta là đại anh hùng của con, giờ đại anh hùng của con đổi người rồi?
Hừ, ta sẽ cho con biết, cha của con vẫn sẽ là cha của con. Tiêu Dũng cười ha ha một tiếng: “Nữ nhi ngoan, ta cảm tạ hắn còn không kịp, sao có thể đắc tội hắn?”
Tô Uẩn Ngọc cũng gật đầu, võ võ tay Tiêu Y, nói: “Không cần căng thẳng, hắn là Nhị sư huynh con, mọi người là người một nhà.”
Người một nhà?
Lời này khiến trong lòng Tiêu Dũng có vài phần khó chịu. Ta mới không muốn hắn là người một nhà của ta.
Đừng mong đánh chủ ý lên nữ nhỉ của ta.
“Được rồi, các nàng đi về trước đi, các nàng đã lầu không gặp, hai mẹ con chắc chắn có rất nhiều chuyện muốn nói.”
Trước khi Tiêu Y rời đi lại một lần nữa căn dặn Tiêu Dũng: “Cha, người đừng trêu chọc sư huynh, người không phải là đối thủ của hắn.”
Tiêu Dũng cười ha ha một tiếng: “Yên tâm, yên tâm, cha con đã là Nguyên Anh hậu kỳ rồi đấy.”
Sau khi dỗ vợ và nữ nhỉ đi, Tiêu Dũng lập tức thu liễm nụ cười.
Ông ta nhìn Lữ Thiếu Khanh phía xa, thấp giọng tự nói: “Hừ, tiểu tử ngươi lừa gạt nữ nhi của ta ra ngoài lâu như vậy, làm hại ta ngày đêm mong nhớ, nếu không khó dễ ngươi một phen, cơn giận này sao ta nuốt trôi đây?” “Còn nữa, trước đó lừa gạt ta đi uống hoa tửu, chuyện này ta cũng phải tính sổ với ngươi.”
Thù mới thủ cũ, Tiêu Dũng cảm thấy hôm nay ông ta nhất định phải dạy dỗ Lữ Thiếu Khanh một trận mới được.
“Nhưng mà, cũng không biết tiểu tử này thực lực như thế nào, lúc trước đã là Nguyên Anh kỳ, hơn hai mươi năm trôi qua, thực lực mọi người đầu đột nhiên tăng mạnh, ta nghĩ dù ngươi có là một thiên tài thì giờ tối đa cũng chỉ là Hợp Thể kỳ.”
“Ừm, đánh nhau, ta không tin ngươi dám đánh đập ta quá nặng.”
Lúc Tiêu Dũng bên này đang muốn luận bàn với Lữ Thiếu Khanh một bên, Tiêu Sấm đi đến.
“Đại ca!” Tiêu Sấm hỏi: “Đại tấu cùng Tiểu Y đi rồi sao?” “Đi rồi!” Sau đó, Tiêu Dũng thấp giọng hỏi: “Ngươi nói, làm sao để giáo huấn hắn?” Tiêu Sấm đã sớm có biện pháp, thấp giọng nói: “Cùng hắn luận bàn.”
“Luận bàn sao?” Ánh mắt Tiêu Dũng trở nên sắc bén, ý chí chiến đấu sục sôi: “Cũng được, ta chiếu cố hắn. Cho hắn biết sự lợi hại của ta.” Tiếp theo, ông ta thuận miệng hỏi một chút: “Hắn cảnh giới gì? Hóa Thần sao?” “Tiểu tử này, Luyện Hư kỳ!” Chưa hết, Tiêu Sấm lại thêm một câu: “Hậu kỳ!”
Luyện Hư hậu kỳ? Tiêu Dũng giật nảy mình, suýt chút nhảy dựng lên.
“Đùa, đùa cái gì?”
“Hắn còn là người sao?” “Thế giới này bình thường sao?”
Mới gặp là Nguyên Anh kỳ, gặp lại đã là Luyện Hư kỳ. Bà nội nó, có thể không hợp thói thường vậy sao?
Bờ môi Tiêu Dũng kích động run rẩy.
Quá khoa trương, còn có để cho người sống hay không vậy?
Những thiên tài này không thông cảm với phàm nhân chút nào cả, tiến bộ nhanh như vậy, nhất định phải bức tử phàm nhân mới bằng lòng bỏ qua sao?
Tiêu Sấm cười khổ: “Đúng vậy, chúng ta cũng rất khiếp sợ, nhưng đây là sự thật, đồng thời cũng là bí mật của Lăng Tiêu Phái chúng ta, đại ca, huynh cũng không thể nói ra ngoài.”
Ngay cả tổ sư cũng bị đả kích, đại ca của mình có phản ứng như vậy, Tiêu Sấm không có gì lạ. Sau khi Tiêu Dũng run rẩy xong, trong lòng bông nhiên sinh ra một ý niệm trong đầu. Có vẻ như, kẻ như vậy trở thành con rể của mình cũng không tệ.
Một con rể Luyện Hư kỳ, Tiêu gia mình còn không phải có thể đi ngang tại Tề Châu này sao?
Đến lúc đó, đại trưởng lão cứt chó gì cũng phải ngoan ngoãn cút qua một bên cho ta.
Tiêu Dũng nghĩ tới đầy, không kìm được hỏi Tiêu Sấm: “Tiểu tử này, không có đạo lữ hoặc là hồng nhan tri kỷ à?”
Tiêu Sấm lắc đầu: “Có thể có cái gì? Hắn lười nhác muốn chết, số nữ tu sĩ quen biết đếm chưa qua một bàn tay.” Bỗng nhiên, ông ta kịp phản ứng: “Không phải chứ, đại ca, huynh muốn làm gì?”
Tiêu Dũng cười hắc hắc: “Như đệ suy nghĩ.”
Tiêu Sấm hứ một câu: “Đại ca, huynh đừng như vậy, huynh đừng hại Tiểu Y.”
“Để hắn trở thành con rể của huynh, tuổi thọ của huynh sẽ bị chọc tức đến mức giảm bớt một nửa, huynh có tin không?”
“Toàn bộ Tiêu gia đầu sẽ bị hắn huyên náo cho gà bay chó chạy, không được an bình, huynh có tin không?” “Đại ca, không phải đã nói rồi sao? Phải giáo huấn hắn, chẳng lẽ huynh không muốn báo thù?”
Tiêu Dũng gật đầu, muốn báo thù, nhưng mà, ông ta nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Giáo huấn thế nào?”
Sau khi biết Lữ Thiếu Khanh là Luyện Hư kỳ, Tiêu Dũng đã tắt ý định luận bàn với Lữ Thiếu Khanh, cũng không cách nào đi giáo huấn Lữ Thiếu Khanh.
Tiêu Sấm vẫn là biện pháp kia: “Đi luận bàn cùng hắn.” Fuckl
Tiêu Dũng liếc mắt, nhìn đệ đệ của mình: “Đệ à, đệ muốn làm gia chủ thì đệ cứ nói thẳng, ta thoái vị là được.” Mọi người đầu là huynh đệ, cần gì mượn đao giết người chứ?
Tiêu Sấm dở khóc dở cười: “Đại ca, ta không có ý này.” “Biện pháp của ta là, huynh suy nghĩ một chút đi, huynh cùng hắn luận bàn, huynh khẳng định đánh không lại hắn, đến lúc đó chúng ta liền có thể nói hắn ỷ thế hiếp người, để Thiều sư đệ đánh cho hắn một trận.”
Ai, hiện tại chỉ có thể mượn tay Thiều sư đệ thu thập hắn. Hối hận, sớm biết trước kia liền nhân lúc hắn còn trẻ, thu thập hắn một trận nhớ đời rồi.
Tiêu Dũng bán tín bán nghi: “Biện pháp này của đệ hữu dụng chứ?”
“Đương nhiên, ta sẽ hại đại ca huynh sao?” Tiêu Dũng một lần nữa xác nhận: “Đệ thật sự không muốn làm gia chủ?”
“Không muốn!”
“Được, ta đi!”
Tiêu Dũng cùng Tiêu Sấm đi đến chỗ cây ngô đồng, nhìn thấy cây ngô đồng, Tiêu Dũng lại một lần bị kinh trụ.
“Đây là cây ngô đồng?” “Không sai.” Lữ Thiếu Khanh ngồi xuống, vô võ cây ngô đồng: “Cây già, ra đây, chào hỏi bá phụ đi.”
“Hừ!” Cây ngô đồng hừ lạnh một tiếng, tiếp tục ngạo kiều. “Ê, cái cây gì này, càng ngày càng không nghe lời vậy?” Lữ Thiếu Khanh đe doạ nói: “Có tin ta đầm cái mông người không?”
Cây ngô đồng bị ép bất đắc dĩ, chỉ có thể bước ra lên tiếng chào hỏi.
Cây bị sỉ nhục rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận