Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2206: Chương 2206

Chương 2206: Chương 2206Chương 2206: Chương 2206
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Âm ầm.
Khi sức mạnh hủy diệt này vừa xuất hiện, toàn bộ hư không liền bắt đầu chấn động.
Vạn dặm, mười vạn dặm, hàng tỷ vạn dặm không gian xung quanh đầu đang run rấy, đầu đang sụp đổ. Dường như tất cả đầu muốn bị hủy diệt vào thời khắc này. Phụt!
Gia Cát Huân ở phía xa quan chiến trực tiếp phun máu. Nàng ta kinh hoảng tự hỏi: “Đây... đây là kiếm quyết gì?” Nàng ta cách xa như vậy cũng phụt máu theo, có thể tưởng tượng được nó kinh khủng cỡ nào.
Hư không nơi này như một bãi cá, một kiếm này của Lữ Thiếu Khanh tựa như ném một tảng đá lớn vào trong bãi cá.
Gia Cát Huân đứng bên bờ bị văng bọt nước tung tóe
Gia Cát Huân lập tức bỏ chạy lùi lại, nàng ta không dám đợi ở đây. Một kiếm này quá kinh khủng.
Còn ở lại nơi này, nàng ta cũng không biết mình có thể chịu nổi không nữa.
Dưới sức mạnh hủy diệt, hư không run rẩầy, sức mạnh ấy cuồn cuộn từng lớp từng lớp như sóng biển gào thét lao tới thần long ba đầu.
Hai cỗ sức mạnh đụng vào nhau.
Răng rắc, răng rắc!
Thần long ba đầu lập tức suy yếu đi rất nhiều. Tựa hồ như cảm nhận được nguy hiểm, ba đạo kiếp lôi hóa thành thần long dung hợp lại với nhau, hội tụ lại thành một con thần long thật lớn.
Chỉ một chớp mắt, mọt con thần long to lớn dài đến trăm dặm xoay quanh trong hư không, vảy rồng lập lòe, thiểm điện tứ ngược tới mọi ngóc ngách khắp hư không. Thân thể cao lớn chậm rãi chuyển động, bắn ra tia sét màu vàng kim.
Khí tức hủy diệt nó tỏa ra dường như khiến cho cả hư không run rẩy. Gia Cát Huân vừa dừng lại, phát hiện được cô khí tức này thì lập tức tiếp tục lùi lại.
Hai cỗ sức mạnh này, chỉ cần dám đụng đến một tí tị tì tỉ thôi cũng sẽ tan thành mây khói chỉ trong chớp mắt.
Gia Cát Huân lùi lại nhìn kiếp lôi như thần long diệt thế mà trái tim cũng run rầy.
Thiên kiếp như thế này quá bất thường.
Lữ Thiếu Khanh có thể ngăn cản được sao?
Vao thời khắc này, Gia Cát Huân cũng không nhịn được mà lo lắng cho Lữ Thiếu Khanh.
Graoool
Thần long thét dài, gầm lên giận dữ, thân thể khổng lồ không ngừng chuyển động. Hai cỗ sức mạnh va chạm vào nhau, bây giờ chỉ xem ai mạnh hơn ai thôi.
Kiếp vân trên bầu trời lấp lánh ánh sáng, thần long gào thét, khí tức tăng vọt.
Lữ Thiếu Khanh chỉ trực phụt máu, sức mạnh hủy diệt lại càng sâu. Không ngừng va chạm, không ngừng nổ tung, rõ là trong hư không mà cuồn cuộn sương mù.
Sức mạnh vô hạn phát tiết khiến cho hư không lung lay sắp đổ, dường như cũng bị hủy diệt theo.
Gia Cát Huân cảm nhận được không gian xung quanh không ổn định, nàng ta vừa kinh hoảng vừa cảm thấy không ổn.
Nếu không gian này bị hủy diệt, nàng ta có thể sống sót sao?
Hoặc là, nàng ta sẽ bay đi đầu?
Phía sau hư không sẽ là nơi nào đây?
Lữ Thiếu Khanh biến mất không thấy đâu nữa, Gia Cát Huân mở mắt, đưa thần thức ra liều mạng thăm dò cũng không tìm được bóng dáng Lữ Thiếu Khanh ở đâu, dường như đã biến mất trong vụ nổ. Thời gian chầm chậm trôi qua, chẳng mấy chốc, hư không rung động đã bắt đầu chậm rãi bình tĩnh trở lại.
Hai cỗ sức mạnh đáng sợ dần dần biến mất.
Cuối cùng, cả mảnh hư không khôi phục lại bình tĩnh.
Kết thúc rồi à?
Kiếp lôi trên trời biến mất không còn vết tích. Thành công rồi ư?
Nhưng tên hỗn đản kia đâu? Gia Cát Huân tìm nửa ngày cũng không thấy bóng dáng Lữ Thiếu Khanh đâu.
“Sẽ không bị đánh nát thành cặn bã chứ?”
Không biết vì sao, trong lòng Gia Cát Huân đột nhiên cảm thấy hơi căng thẳng và lo lắng. Thắng lợi đang ở trước mắt, đừng nói là thất bại trong gang tấc chứ?
Đột nhiên!
“Ngươi mới bị đánh thành cặn bãi”
Một giọng nói vang lên sau lưng Gia Cát Huân, khiến cho nàng ta giật nảy mình.
Gia Cát Huân quay đầu, thấy Lữ Thiếu Khanh toàn thân chật vật.
Y phục trên người rách rách rưới rưới không còn hình còn dạng, phần da thịt lộ ra ngoài cháy đen thui, đầm đìa máu me, có nhiều chỗ còn nhìn thấy cả xương cốt màu trắng khiến cho người ta sợ hãi. “Ngươi!”
Gia Cát Huân vừa muốn lên tiếng, Lữ Thiếu Khanh đã nhắm mắt lại, đổ thẳng xuống nàng ta.
Theo bản năng, Gia Cát Huân đón lấy Lữ Thiếu Khanh vào ngực.
Bất ngờ ôm lấy một nam nhân, lần đầu tiên nàng ta tiếp xúc gần gũi với một nam nhân như thế.
Gia Cát Huân choáng váng toàn thân. Thân thể như bị dính định thân thuật, toàn thần cứng ngắc, không biết phải làm thế nào cho phải.
Hai tay nâng lên giữa không trung, không biết là nên ôm Lữ Thiếu Khanh hay nên ném Lữ Thiếu Khanh ra ngoài.
Sau mấy hơi thở, Gia Cát Huân mới dần dần lấy lại tinh thần.
Ngửu được mùi của đối phương, sắc mặt Gia Cát Huân đỏ bừng như quả chín mọng.
Cảm nhận được sức nặng của đối phương, cảm giác thẹn thùng truyền đến, theo bản năng Gia Cát Huân muốn đẩy Lữ Thiếu Khanh ra, sau đó sẽ đánh chất cái tên gia hỏa thừa cơ chiếm tiện nghi của mình một cách dữ dội. Nhưng mài
Thấy Lữ Thiếu Khanh thê thảm như thế, cuối cùng Gia Cát Huân vẫn nhẹ nhàng đặt hắn xuống.
Nhìn Lữ Thiếu Khanh hôn mê như thế, Gia Cát Huân đỏ mặt nhìn chằm chằm một hồi lâu, cuối cùng mờ hừ một tiếng, lạnh lùng nói: “Tạm thời tha cho ngươi đã, lát nữa sẽ tính sổ với ngươi.” Sau đó, nàng ta bắt đầu mớm thuốc, chữa thương cho Lữ Thiếu Khanh.
Nhoáng một cái, hơn nửa tháng trôi qua, Lữ Thiếu Khanh mới yếu ớt tỉnh lại.
Lữ Thiếu Khanh mở mắt, thấy được Gia Cát Huân thì mỉm cười: “Mấy ngày nay vất vả cho ngươi rồi.”
Nói chuyện dịu dàng, nụ cười ôn hòa, thái độ khách khí.
So với trước đó như hai người khác nhau.
Mặt Gia Cát Huân đỏ bừng. Cảm giác thẹn thùng xông lên đỉnh đầu.
Gia Cát Huân vội vàng quay đi, cảm giác xấu hổ khiến cho đầu óc nàng ta hồn loạn tưng bừng, không nói nên lời nữa. Nhưng nàng ta bỗng nhiên cảm giác được Lữ Thiếu Khanh thế này cũng rất tốt. Lữ Thiếu Khanh đứng dậy, đi tới bên cạnh Gia Cát Huân, ngửi được mùi Lữ Thiếu Khanh thì nàng ta lại cứng đờ, khó mà động đậy được. Lữ Thiếu Khanh nói với Gia Cát Huân: “Yên tâm đi, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, ta sẽ nhớ kỹ.”
“Ngày sau ta sẽ luôn hầu bên cạnh ngươi.”
A?
Gia Cát Huân hơi ngạc nhiên, đây coi như là thổ lộ sao? Chớp mắt, cảm giác xấu hổ nổ tung trong cơ thể nàng ta như núi lửa, nham tương mãnh liệt cuồn cuộn lan khắp bách hải tứ chi của nàng ta. Khiến cho nàng ta đỏ bừng từ đầu đến chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận