Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1461: Lấy được lệnh bài thệ ước

Chương 1461: Lấy được lệnh bài thệ ướcChương 1461: Lấy được lệnh bài thệ ước
Lữ Thiếu Khanh tiếp tục kiểm kê linh thạch trong tay mình.
Lúc trước mình còn một trăm vạn, học phí của Giản Nam một ngàn vạn, lấy được từ chỗ bọn Mị Phi hơn bảy trăm vạn, đánh cược được một ngàn ba trăm vạn, lấy của mấy huynh đệ Ngao Đưc hai ngàn một trăm vạn, tổng cộng tính ra Lữ Thiếu Khanh đã có được bốn ngàn ba trăm vạn viên linh thạch.
Năm ngàn ba trăm vạn viên linh thạch, bằng một phần năm hai mục tiêu rưỡi nhỏ.
Cuối cùng Lữ Thiếu Khanh cũng cười, không nhịn được mà cảm thán: "Trung Nguyên quả nhiên là nơi tốt."
"Nhưng mọi người đều hơi nghèo, nếu giàu thêm một chút thì tốt quá."
Bịch.
Lữ Thiếu Khanh quay đầu nhìn lại, Giản Bắc lại lần nữa đập đầu xuống đất.
"Ngươi làm cái gì đấy? Hôm nay đập đầu ba lần rồi đấy."
"Đại ca, mục đích thật sự của huynh là lệnh bài thệ ước của Công Tôn gia sao?" Giản Bắc đứng dậy, ánh mát u oán.
"Ngươi muốn làm gì? Đem lệnh bài thệ ước đi tìm chỗ nương thân sao?”
"Nói nhảm, Giản gia nhà các ngươi không muốn cho ta, ta chỉ có thể đi hỏi chỗ khác có muốn không."
Giản Bắc liếc mắt, hắn ta hoàn toàn bó tay rồi.
Không biết mình mang tên đại ca trên trời rơi xuống này về Giản gia là tốt hay xấu nữa. Nhưng đối phương có Kế Ngôn, Lữ Thiếu Khanh lại giảo hoạt vô sỉ, điển hình cho câu mời thần về dễ tiễn thần đi khó.
Đương nhiên, những chuyện này cũng không liên quan đến hắn ta, dù sao thì Giản gia cũng là một trong năm nhà ba phái, không cần sợ bất kỳ kẻ nào.
Hắn ta thật sự lo là lo cho muội muội của mình cơ.
"Đại ca, huynh cho ta một tin chính xác đi, muội muội ta thật sự có thể đột phá Hóa Thần trong vòng một năm sao?"
Lữ Thiếu Khanh đang rất thoải mái, vui vẻ đùa cợt Giản Bắc: "Nếu ta nói ta lừa ngươi thì sao?"
"Ngay lập tức, lập tức, thật nhanh, rời đi cho ta!" Giản Bắc phun phì phì: "Ngươi thích gây tai họa cho ai thì gây, đừng có hại ta, được không?"
"Đồ cặn bã, trước đó là ngươi mời ta đến, giờ kéo quần lên là không nhận người nữa phải không?"
Sắc mặt bi phẫn uất ức của Lữ Thiếu Khanh khiến cho Giản Bắc muốn nôn ra máu.
Cái gì thế? Là ngươi đang gieo họa chà đạp ta, chứ không phải ta chà đạp ngươi
Sắc mặt Giản Bắc bất thiện: "Đại ca, huynh không cho ta một tin chính xác, ta sẽ lập tức đi tìm cha ta đuổi huynh đi!"
"Được rồi, ta đã nói rồi, chỉ cần muội muội của ngươi nghe lời, trong vòng một năm nhất định có thể đột phá Hóa Thần."
"Không độ phá nổi thì sao?" Giản Bắc vẫn hầm hừ. Hắn ta cũng chịu thôi, biểu hiện của Lữ Thiếu Khanh gần đây khiến hắn ta cũng không yên tâm, khó mà tin tưởng Lữ Thiếu Khanh hoàn toàn được. €ó đôi khi, biểu hiển của hắn khiến cho người khác tin tưởng, có đôi khi lại khiến người khác cảm thấy hắn cực kỳ không đáng tin.
"Ngươi xem đi, quay lại chủ đề lúc trước." Lữ Thiếu Khanh tìm chỗ thích hợp rồi thoải mái nằm xuống: "Nể mặt hai ngàn vạn viên linh thạch, ngươi yên tâm đi"
"Nhưng ngươi cũng phải hỗ trợ khiến cho muội muội của ngươi nghe lời." Gian Bắc cả kinh nhảy dựng lên.
"Đại ca, ngươi nói gì?"
"Ta đây không hỗ trợ, mà ta chỉ phòng ngừa chu đáo, ta không muốn bị ngươi hại chết!"
Lữ Thiếu Khanh nhắm mắt lại: "Tùy ngươi thôi, tới lúc đó ngươi hỗ trợ là được." "Dù sao thì cô nàng kia cũng quá kiêu ngạo."
Sắc mặt Giản Bắc có hơi phức tạp. Hắn ta cảm thấy trước mặt Lữ Thiếu Khanh, mình không khác gì khỏa thân hoàn toàn.
Rốt cuộc gia hỏa này có lai lịch ra sao?
Giản Bắc ngẩn ra tự suy đoán.
Đến ngày thứ hai, Giản Nam trở về, còn có một người nữa đi theo.
"Công Tôn Từ!"
Giản Bắc thấy người tới thì giật cả mình.
Công Tôn Từ hãng còn trẻ, sắc mặt đầy kiêu ngạo, cao cao tại thượng, khiến cho người khác nhìn vào chỉ thấy hắn là kẻ coi trời bằng vung.
Nhưng quả thật Công Tôn Từ có đủ vốn để kiêu ngạo, hiện tại hắn ta mới chỉ chừng bốn mươi tuổi, đã là Nguyên Anh †ầng sáu.
Khiến cho Ngao Đức nhà cách vách ao ước ghen tị.
Ngao Đức cũng tầm tuổi Công Tôn Từ, cảnh giới cũng không khác là mấy.
Đương nhiên, so với Công Tôn Liệt hiện tại chín mươi tuổi, Công Tôn Từ vẫn kém một chút.
Nhưng lại đủ để khiến cho Công Tôn Liệt cảm thấy nguy hiểm.
"Đại ca ta đâu?" Công Tôn Từ đến đây vẫn coi trời bằng vung, gần như là rũ mắt nhìn xuống Lữ Thiếu Khanh.
"Vật ta muốn đâu?"
Công Tôn Từ không nói nhảm, lấy ra một tấm lệnh bài màu xanh sẫm trong suốt lớn chừng bàn tay. Trên đó còn có một vệt máu tươi lưu động đỏ rực rỡ diễm lệ.
Đây chính là giọt máu tươi được nhỏ xuống khi lập lời thề.
Nếu không giữ lời thề, vi phạm lời thê, người có liên hệ huyết thống hoặc quan hệ thầy trò với giọt máu này sẽ phải chịu liên lụy.
Đây chính là lệnh bài thệ ước của năm nhà ba phái, có sức ước thúc lớn lao.
Năm gia tộc có thể dùng tộc nhân để thực hiện, mà ba phái sẽ dùng môn hạ đệ tử để thực hiện.
Một khi đã phát động, sẽ là một ân tình cực lớn cần phải trả.
Công Tôn Từ lạnh lùng ném qua, Lữ Thiếu Khanh lập tức nhận lấy được, đoạn hắn hỏi Giản Bắc: "Cái này không có đồ giả chứ?" Công Tôn Từ cười lạnh: 'Không có kiến thức!"
Giản Bắc cũng cạn lời: "Đại ca, vật này không ai dám làm giả."
"Được thôi." Lữ Thiếu Khanh thu lại lệnh bài thệ ước, phất phất tay, Công Tôn Liệt lập tức được giải trừ cấm chế, khôi phục tự do.
Tuy trong lòng ôm theo sát ý nhưng ngoài mặt Công tôn Liệt vẫn lạnh như băng, nói: 'Hy vọng ngươi không nên tùy tiện dùng lệnh bài thệ ước."
Lữ Thiếu Khanh có lệnh bài thệ ước trong tay có thể đưa ra một yêu cầu hợp lý không quá đáng với Công Tôn gia.
Nếu Lữ Thiếu Khanh dùng nó để khiến cho Công Tôn gia phải bỏ ra nỗ lực và hi sinh quá lớn thì hắn ta là nhi tử của gia chủ sẽ không hay ho gì.
Lữ Thiếu Khanh nói: "Yên tâm đi, ta tự có chừng mực, sẽ không khiến ngươi khó xử."
Bạn cần đăng nhập để bình luận