Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1085: Kẻ thứ ba xuất hiện

Chương 1085: Kẻ thứ ba xuất hiệnChương 1085: Kẻ thứ ba xuất hiện
Tiêu Y không hiểu rõ lời này của Lữ Thiếu Khanh, đang định hỏi lại.
Bỗng nhiên có tiếng động phía xa xa.
Âm thanh chấn động ầm ầm từ đẳng xa vọng lại, Tiêu Y ngẩng đầu nhìn theo.
Dường như có thứ gì đó ẩn dưới lớp bụi mờ mù mịt từ dưới đất đội lên đang tiến lại gân hai con linh sủng.
Hai con linh sủng cũng đã nhận ra có thứ gì đang tới.
Bọn chúng đều gầm nhẹ ra hiệu cho đối phương nhả ra.
Nhưng cả hai đều muốn đối phương nhả ra trước rồi mình mới nhả. Cả hai đều không tin tưởng đối thủ, đều không muốn cho đối thủ được lợi.
Dù nguy hiểm đang tới gần.
Thấy đối phương không chịu nhả ra cả hai con đều tức giận.
Không hẹn mà cùng nghiến răng thêm một tí, thế là cả hai con linh sủng đều không nhịn được mà hơi gầm lên.
Mà cái thứ ẩn giấu dưới bụi đất phía xa xa đang nhanh chóng vọt tới bọn chúng.
Tiêu Y càng gấp hơn, cái thứ kia khí thế hung ác, chắc chắn không phải loại lương thiện gì.
Toàn thân đầy đất, như một con địa long.
Nhưng hai con linh sủng đều không định nhả ra.
Tiêu Y tức giận chỉ muốn đánh cho chúng một trận: "Thật là, đến lúc nào rồi mà còn ở đấy phân cao thấp."
"Nhị sư huynhl"
Lữ Thiếu Khanh cười tủm tỉm, không hề tức giận mà ngược lại rất chờ mong.
"Tập trung xem kịch cho kỹ đi."
Tiêu Y lo lắng: "Nhưng vạn nhất kẻ địch tới rất cường đại, chúng sẽ gặp nguy hiểm."
Lữ Thiếu Khanh mặc kệ, lạnh nhạt nói: "Chết thì chết, ai bảo đến lúc này rồi chúng còn cắn nhau!"
Ầm ầm!
Mặt đất càng ngày càng rung lên mãnh liệt, dù ở trên thuyền Tiêu Y cũng có thể cảm nhận được sự rung lắc này.
Không khác gì động đất.
Thứ kia đã đi tưới trước mặt hai con linh sủng, bỗng một bóng đen khổng lồ từ dưới mặt đất lao ra.
Một cái miệng rộng đầy răng sắc nhọn nhắm thẳng một khỉ một hổ mà căn.
Đã nhận ra nguy hiểm, một khỉ một hổ mặc kệ đối phương đồng thời nhả miệng, lập tức tránh xa.
Oành!
Cái miệng rộng chỉ gặm phải một đống đất.
Cái đầu nện xuống đất, bụi mù bốc lên đầy trời.
Tiêu Y đã thấy được rõ thứ vừa tấn công là gì.
Là một con quái thú cổ quái, đầu khá giống cá sấu với cái mõm dài dài mọc đầy răng sắc nhọn, cực kỳ dữ tợn.
Nhưng thân thể nó lại giống rắn, khổng lồ, dài mềm, đến tận năm sáu chục mét, chưa kể còn một phần lớn thân thể vẫn còn giấu dưới mặt đất, không thể biết được chiều dài thực sự của nó chừng nào.
Toàn thân nó mọc đầy vảy đen, như mặc một thân trọng giáp, uy phong lâm liệt, kinh khủng vạn phần.
Con quái thú kia cắn một cái trượt, thế là ngóc đầu dậy như rắn hổ mang.
Đôi mắt đỏ kè nhìn chằm chằm hai con linh sủng đầy tham lam, chảy cả nước dãi.
Lâu lắm rồi không được gặp con mồi thế này.
Ăn chúng có thể nhét đầy bao tử.
Quái thú kêu lên tê tê, vội vàng nóng ruột hưng phấn tấn công lần nữa.
Nó ngoác miệng táp tiểu bạch hổ. Nó so sánh, tiểu bạch hổ lớn hơn tiểu viên hầu, ăn sẽ ngon hơn.
Dù có thân thể khổng lồ nhưng quái thú không hề chậm.
Nó há miệng, hất đầu lên, thân thể †o lớn nhào tới tiểu bạch hổ như một tia sét.
Tiểu bạch hổ giận dữ. Tưởng hổ dễ bắt nạt phỏng?
Thực lực của nó còn mạnh hơn cả tiểu viên hầu, nhưng đánh với con khỉ không chiếm được tí ưu thế nào, đã tức sôi ruột rồi.
Vừa lúc quái thú xuất hiện, có thể làm bia cho nó phát tiết.
Tiểu bạch hổ nhoáng lên một cái, dù không có cánh vẫn có thể di chuyển giữa không trung linh hoạt như một con chim.
Nhẹ nhàng tránh được đòn tấn công của quái thú.
Sau đó, nhắm chuẩn thời cơ, bay ra đằng sau đầu quái thú, rơi xuống lưng nó.
Hổ trảo sắc bén bật ra, vồ xuống.
Keng!
Tia lửa và lực phản chấn tại móng vuốt khiến cho tiểu bạch hổ ngây cả người.
Móng nó sắc lắm, không chỉ có thần binh lợi khỉ, linh giáp bình thường còn không cản được phong mang của nó.
Nhưng lân giáp của con quái thú này kiên cố vậy sao?
Khi tiểu bạch hổ còn đang sửng sốt, bỗng nhiên nó cảm thấy trước mắt tối sầm lại.
Quái thú quay đầu lại với một góc độ không tưởng tượng nổi, ngoác miệng muốn cắn tiểu bạch hổ.
Tiểu bạch hổ vội vàng lùi lại, tránh đi.
Thực lực của quái thú cũng là Kết Đan hậu kỳ, sức mạnh từ thân thể to lớn còn mạnh hơn tiểu bạch hổ mấy phần.
Lại thêm một thân lân giáp cứng rắn, nhất thời tiểu bạch hổ không thể làm gì nó, chỉ có thể cố gắng tìm cơ hội ra tay.
Tiểu bạch hổ cùng quái thú đánh nhau vô cùng kịch liệt, hơn khi nãy đánh nhau với tiểu viên hầu nhiều.
Sức mạnh cường đại khiến cho mặt đất chấn động, đồng thời xé không gian rách thành khe hở, hố sâu.
Quái thú đứng vững, lấy miệng làm vũ khí, không ngừng tấn công, khiến cho tiểu bạch hổ không biết xuống tay từ đâu. Nhưng tiểu bạch hổ không phải loại ăn chay.
Nó đã lăn lộn khoảng hai năm trong Tuyệt Phách Liệt Uyên cùng Tiêu Y, kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú, chẳng mấy chốc đã tìm được nhược điểm của quái thú.
Cuối cùng, tiểu bạch hổ nhắm trúng thời cơ, gầm lên một tiếng, nhảy ra miệng quái thú lên đầu nó.
Một lần nữa tiểu bạch hổ mở hổ trảo, vỗ mạnh vào mắt quái thú.
Có vẻ như con mắt chính là nhược điểm của quái thú, nơi này không có lân giáp bảo vệ.
Phụt một tiếng, máu tươi vẩy ra.
Tiểu bạch hổ vừa đánh đã thành công, khoét được tròng mắt của quái thú ra. Quái thú rống lên thảm thiết, không ngừng cuộn tròn, điên cuồng đong đưa.
Nhưng tiểu bạch hổ vẫn đứng vững trên đầu nó, không nhúc nhích tí nào.
Nó cầm tròng mắt quái thú hưng phấn kêu to. Chỉ là quái thú mà cũng dám chạy đến trêu chọc hổ?
Trong cơn phấn khích, tiểu bạch hổ nhất thời chủ quan, buông lỏng cảnh giác.
Một cái bóng đen bỗng nhiên từ dưới đất lao lên, lẫn trong bùn đất, hình như là đuôi của quái thú kia, lao lên từ dưới mặt đất như một mũi tên.
Quất vào tiểu bạch hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận