Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 548 - Hai nhân loại này thật sự rất mạnh



Chương 548: Hai nhân loại này thật sự rất mạnhNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNgữ khí của Lữ Thiếu Khanh mang theo sự khẳng định không thể nghi ngờ, vô cùng tin vào Kế Ngôn.Quản Đại Ngưu trong lòng ngạc nhiên, không ngờ Lữ Thiếu Khanh lại có nhiều lòng tin với Kế Ngôn đến thế.Quản Đại Ngưu không kìm được hỏi một câu: “Vạn nhất Trương công tử vẫn chưa về, bọn hắn giết ra thì phải làm sao bây giờ?”“Ngươi cản bọn hắn, ta chạy trước.”Quản Đại Ngưu thầm mắng to, khốn kiếp, có phải ngươi bị choáng váng rồi không?Sư huynh của ngươi về rồi sao?Hơn nữa, lỡ như không quay về thì sao?Không quay về, bản thân ngươi chọn mộ cũng khó khăn đấy.Quản Đại Ngưu thận trọng nhắc nhở: “Công tử, vạn nhất Trương công tử không về được.”Lữ Thiếu Khanh không chút khách khí cắt ngang lời y: “Ngươi biết cái gì, nhất định huynh ấy có thể giết chết lão gia hỏa kia. Ta có lòng tin tuyệt đối vào huynh ấy, “Ngươi biết cái gì, hắn nhất định có thể giết chết lão gia hỏa kia.””Quản Đại Ngưu thổ huyết, ta cản em gái ngươi.Đồng thời trong lòng càng thêm kiên định đợi chút nữa phải lập tức bỏ chạy, tuyệt đối mặc kệ sống chết của tên khốn kiếp này.Sau khi Cừu Lang nghe thấy câu này của Lữ Thiếu Khanh thì sát ý càng thêm nồng đậm.Hắn ta tiến lên một bước, chuẩn bị đi ra khỏi nơi này ra tay với Lữ Thiếu Khanh.Úc Linh chú ý thấy hành động của Cừu Lang, nàng ta không kìm được khuyên nhủ: “Cầu công tử, cẩn thận có trá.”Cừu Lang nghe nghe vậy, khinh thường: “Có trá? Có trá gì?”“Úc Linh đội trưởng.” Ngữ khí của Cừu Lang nghiêm khắc, ánh mắt như kiếm nhìn thẳng Úc Linh như muốn nhìn thấy rõ gương mặt thật của nàng ta dưới tấm mặt nạ: “Ngươi là thiên tài Úc tộc, là đội trưởng tiên phong lần này.”“Ngươi tới nơi này là để trở thành niềm vinh dự của Úc tộc, để che chở tộc nhân chứ không phải để trở thành mối sỉ nhục của Úc tộc, làm liên lụy đến Úc tộc. Bây giờ là cơ hội tốt nhất để tru sát kẻ này nhưng ngươi lại co vòi, ngươi còn là người Thánh tộc sao?”“Ngươi cho rằng Thánh Chủ sẽ không biết được những chuyện ở đây sao? Tất thảy những gì ngươi làm, Thánh chủ sẽ không nhìn thấy sao?”Ngữ khí Cừu Lang vô cùng nghiêm khắc khiến sắc mặt Úc Linh trắng bệch.Trong lòng nàng ta không kìm được lo lắng.Không sai, đối mặt địch nhân, nàng ta co vòi, đây là hành vi người Thánh tộc phỉ nhổ.Nàng ta không kìm được giải thích: “Cừu đặc sứ, hắn, hắn là Nguyên Anh.”“Nguyên Anh?” Cừu Lang càng nghiêm khắc: “Chính bởi vì hắn là Nguyên Anh nên giờ mà không động thủ, chờ đến khi nào? Chờ sư huynh hắn quay về sao? Ngươi muốn ở đây làm rùa đen rút đầu cả đời sao?”Sau khi Cừu Lang nói xong thì vô cùng chán ghét Úc Linh, phẩy tay áo bỏ đi.“Nhân loại yếu đuối, chịu chết đi!”Cừu Lang hét lớn một tiếng, rời khỏi sự che chở của pho tượng bước ra khỏi đại trận.Quản Đại Ngưu lạnh cả người, không nói hai lời thả Lữ Thiếu Khanh xuống bỏ chạy.Lữ Thiếu Khanh cạn lời, tên mập chết bầm lại có vài phần phong phạm của ta.Nữ nhân kia chưa hề đi ra nhưng một đặc sứ bước ra coi như cũng được vậy.Ánh mắt Lữ Thiếu Khanh trở nên lăng lệ nhưng một khắc sau, trên mặt hắn hiện lên vài tia phiền muộn.Công kích của Cừu Lang đã giết tới, Lữ Thiếu Khanh cố ý quát to một tiếng, chịu một kích của Cừu Lang, bay ngược đi.Mà vào lúc này, Kế Ngôn trở về.Bạch y tung bay, xuất hiện trên bầu trời.Cừu Lang nhìn thấy Kế Ngôn như tiên nhân, lông tóc không tổn hao gì, lập tức thay đổi sắc mặt.“Không, không thể nào!”Kế Ngôn trở về, kết cục của Hám Hạo Không là gì không cần nói cũng biết.Cừu Lang không thể tin được, đây là tồn tại Nguyên Anh trung kỳ, cảnh giới tầng năm đấy.Đây là tồn tại có thể tấn công được trưởng lão Thánh địa, là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy của Thánh tộc.Nhớ ngày đó một môn phái có hai Nguyên Anh kỳ đã chấn động lòng người cỡ nào, ngay cả Thánh chủ cũng không thể không chú ý ánh mắt đến bọn hắn.Nếu không phải hoài nghi bọn hắn có liên quan đến phản nghịch đã sớm phá lệ để Hám Hạo Không tiến vào làm trưởng lão Thánh địa rồi.Hám Hạo Không danh chấn Thánh tộc, uy phong lẫm liệt trong Thánh tộc lại thua trong tay một tu sĩ nhân loại.Tin tức này truyền trở về, tuyệt đối sẽ gây nên chấn động mạnh với Thánh tộc.Ánh mắt Kế Ngôn lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Cừu Lang.Khí tức Kế Ngôn mặc dù không tốt, nhưng cũng đủ làm cho Cừu Lang sợ mất mật.Lúc này Cừu Lang mới hiểu lời của Úc Linh tuyệt đối không phải nói ngoa, hai nhân loại này thật sự rất mạnh.Lữ Thiếu Khanh vội vàng nhắc nhở Kế Ngôn, để hắn ta giữ cho Cừu Lang một cái mạng, hắn hữu dụng.Lữ Thiếu Khanh chậm rãi đứng dậy, vẫn giả vờ đang bị thương.Hắn chẳng những muốn gạt người của ma tộc, ngay cả sư huynh của mình cũng lừa luôn, bằng không sao có thể khiến sư huynh bỏ sức chứ.Hắn đứng lên, tiểu nhân đắc ý quát lên với Cừu Lang: “Tiểu tử ma tộc, ngươi thức thời thì tranh thủ đầu hàng đi, bằng không sư huynh ta sẽ giết chết ngươi.”Lữ Thiếu Khanh rất hài lòng, hắn ra vẻ bị thương mục đích là lừa Úc Linh hoặc Cừu Lang ra ngoài.Cho dù là ai cũng được, hắn chỉ cần một tù binh.Kế Ngôn nói với Lữ Thiếu Khanh: “Đệ làm gì mà không ra tay?”Lữ Thiếu Khanh nói vô cùng hào hùng: “Ta bị thương rồi còn đánh cái quái gì. Huynh tưởng ma tộc kia dễ thu thập lắm à? Mau lên, thời gian gấp gáp, huynh đã đủ ghiền rồi, phải đi thôi.”Đương nhiên Kế Ngôn biết sư đệ mình đang nói dối.Nguyễn Thuấn lợi hại nhưng không đến mức khiến Lữ Thiếu Khanh bị thương nghiêm trọng. Nhưng sư đệ nói đúng, mình đã ghiền rồi, giao thủ với Nguyên Anh kỳ tầng năm ma tộc thu hoạch được rất nhiều lợi ích.Được rồi, tùy hắn vậy.Khí tức Kế Ngôn đột nhiên biến đổi, ra tay với Cừu Lang.Xét theo yêu cầu của Lữ Thiếu Khanh, Kế Ngôn không định bổ Cừu Lang một kiếm, đây là tù binh sư đệ chỉ đích danh. Là sư huynh, đương nhiên hắn ta phải thỏa mãn chút nguyện vọng nho nhỏ ấy của sư đệ.Nhưng Cừu Lang nhìn thấy Kế Ngôn ra tay với mình thì hắn ta đã bị dọa sợ muốn chết.Hắn ta tự biết thực lực của mình không bằng Kế Ngôn, không nói hai lời, liền lấy đồ Thánh chủ cho hắn ta ra.Đây là một món pháp khí Thánh chủ giao cho hắn ta, có thể dùng để đối phó một Nguyên Anh kỳ nhân loại.Một kiện pháp khí giống như cái túi xuất hiện trong tay Cừu Lang, sau khi rót linh lực vào, hắn ta ném về phía Kế Ngôn, hét lớn một tiếng: “Đi!”Trong chốc lát, thiên địa tối đi, một cái túi khổng lồ xuất hiện trên đầu trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận