Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 145 - Sư phụ cũng từng viết tâm đắc



Chương 145: Sư phụ cũng từng viết tâm đắcNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrên mặt Thiều Thừa lộ ra một tia ngượng ngùng.Ông ho khan."Khụ, có từng viết."Tiêu Y mở to hai mắt, trên mặt tràn ngập hai chữ hiếu kỳ."Sư phụ, xảy ra chuyện gì vậy? Người là sư phụ mà, vì sao người cũng phải viết?"Thiều Thừa là sư phụ, bình thường cho dù Đại sư huynh và Nhị sư huynh đối xử với không biết lớn nhỏ, sư phụ cũng hầu như không có địa vị gì đáng nói trước mặt hai người bọn họ, nhưng mà cũng không nên bị bắt viết tâm đắc mới phải."Là ai bảo sư phụ viết? Đại sư huynh, hay là Nhị sư huynh?"Thiều Thừa vẫn không biết xấu hổ, sắc mặt ửng đỏ."Đề nghị của Nhị sư huynh, Đại sư huynh giám sát."Nương ơi!Tiêu Y càng thêm khiếp sợ.Hai vị sư huynh lại liên thủ. Không phải liên thủ đối địch, mà là liên thủ đối phó sư phụ? Quá xấu xa rồi.Tiêu Y rất khó hiểu."Sư phụ, tại sao người cũng phải viết tâm đắc? Đây không phải là làm bậy sao?"Thiều Thừa không trả lời vấn đề này, mà như tự nói chuyện một mình: "Lúc đầu khi ta chiêu thu hai sư huynh của con vào môn phái. Đại sư huynh của con lúc ấy đã mười một tuổi, nhưng vẫn là phàm nhân, chưa từng tiếp xúc tu luyện. Có thể nói là tuổi của hắn ta khá lớn, người bình thường sẽ không nhận hắn ta làm đồ đệ. Nhị sư huynh của con lúc ấy chín tuổi, cũng giống như vậy, là một phàm nhân.”“Sau khi hai người bọn họ tiếp xúc tu luyện, liền triển lộ thiên phú kinh người. Đại sư huynh của con tiến bộ thần tốc, Nhị sư huynh của con lúc đầu hơi chậm tiến, nhưng sau đó cũng dần đuổi theo. Thiên phú của hai đứa rất kinh người, nhìn chung trong toàn bộ Lăng Tiêu Phái, đệ tử cùng thế hệ không ai có thể so sánh với hai người bọn họ. Ngay từ đầu, ta cũng rất cao hứng, dù sao có hai đệ tử như vậy, ai mà không cao hứng chứ, đúng không?"Tiêu Y đứng bên cạnh gật đầu lia lịa, trong lòng vô cùng kiêu ngạo.Khi nghe được sư phụ nhắc tới hai vị sư huynh, trong giọng nói của người có sự kiêu ngạo nhàn nhạt, trong lòng nàng cũng có loại kiêu ngạo này.Tiêu Y cảm thấy nếu nàng làm sư phụ, có hai đồ đệ thiên phú xuất chúng, trong lòng cũng vô cùng kiêu ngạo.Giống như hài tử nhà mình vậy, những hài tử xuất sắc luôn khiến phụ mẫu cảm thấy tự hào. Sau khi ra khỏi cửa, đầu cũng muốn nâng lên vài độ."Sau đó thì sao?"Tiêu Y truy vấn."Sau đó thế nào hả..."Thiều Thừa thở dài, Tiêu Y nghe ra trong giọng nói Thiều Thừa đã không còn kiêu ngạo nữa, mà là có một loại ưu thương nhàn nhạt."Hai sư huynh của con có thiên phú quá tốt, hai người hình như đang so tài, ngươi đuổi ta theo. Đại sư huynh của con đột phá một cảnh giới, Nhị sư huynh của con lập tức đuổi theo. Hai người tiến bộ rất nhanh, Luyện Khí kỳ đột phá tới Trúc Cơ kỳ, tốn thời gian không tới hai năm, Trúc Cơ kỳ đột phá Kết Đan kỳ tốn thời gian không tới ba năm. Hiện tại Đại sư huynh của con đã tiến vào Nguyên Anh kỳ, ta đoán Nhị sư huynh của con cũng không kém nhiều lắm."Miệng Tiêu Y há to, biết hai vị sư huynh rất lợi hại, nhưng không ngờ lợi hại như vậy.Có vài người tốn hết mười năm, hai mươi năm cũng không thể từ Luyện Khí kỳ đột phá đến Trúc Cơ kỳ.Tiêu Y nàng chính là như vậy, từ nhỏ đã tu luyện, mười sáu tuổi, vẫn chỉ là Luyện Khí tầng 9. Sau khi tới Thiên Ngự Phong mới liên tục đột phá hai cảnh giới nhỏ.Mà hai vị sư huynh của nàng, lại mãnh liệt đến mức này.Tiêu Y chấn động, hồi lâu mới lấy lại tinh thần: "Quá, quá lợi hại."Trong mắt mang theo rung động thật sâu.Càng hiểu rõ hai vị sư huynh của mình, nàng lại càng sùng bái. Mỗi một lần hiểu rõ, đều làm cho nàng cảm giác rung động.Thiều Thừa lại thở dài: "Đúng vậy, quá nhanh."Nhưng thấy sư phụ như vậy, Tiêu Y tri kỷ nói: "Sư phụ, người cũng rất lợi hại. Con nghe thúc thúc nói qua, sau khi người thu Đại sư huynh và Nhị sư huynh, trong vòng một năm đã đột phá tiến vào Nguyên Anh. So với hai vị sư huynh thì người cũng không kém bao nhiêu."Nhưng mà, lời này chẳng những không làm Thiều Thừa dễ chịu, ngược lại sắc mặt ông càng thêm buồn bực."Con có biết ta kẹt ở Kết Đan hậu kỳ bao lâu không?""Mười năm."Tiêu Y nói: "Con nghe thúc thúc nói rồi."Thiều Thừa gật đầu: "Đúng vậy, mười năm. Vậy con có biết ta đi từ Kết Đan tầng 1 đến tầng 9 mất bao lâu không?""Bao lâu ạ?"Tiêu Y tò mò.Tuổi thọ của tu sĩ đều rất dài.Tiến vào Trúc Cơ kỳ sẽ có hai trăm năm thọ mệnh, Kết Đan kỳ là hơn ba trăm năm, về phần Nguyên Anh, thì đã vượt qua một ngàn năm.Đồng thời tu sĩ kết hôn rất muộn, cũng rất khó mang thai hài tử.Hiện tại Tiêu Y mười sáu tuổi, nhưng phụ thân nàng đã hơn một trăm năm mươi tuổi.Tiêu Y còn không biết tuổi của sư phụ mình.Thiều Thừa thở dài, nói: "Ta bây giờ là một trăm hai mươi mốt tuổi. Hơn sáu mươi năm trước ta bước vào Kết Đan kỳ."Tiêu Y chớp chớp mắt, nắm chặt ngón tay, trong đầu tính toán một phen.Một lát sau, Thiều Thừa thấy tiểu tiểu đồ đệ còn chưa tính toán ra. Ông liền nói: "Không cần tính toán, ta đã mất hơn năm mươi năm ở Kết Đan kỳ."Tốc độ của Thiều Thừa mới là bình thường.So với yêu nghiệt Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh, thì họ mới có vẻ không bình thường.Tiêu Y suy nghĩ một chút: "Sư phụ, người cũng rất lợi hại. Sau này người chỉ cần bỏ ra mười năm liền có thể liên tục thăng ba cảnh giới nhỏ đã là rất lợi hại rồi."Một cảnh giới ở Nguyên Anh kỳ như một bầu trời, mười năm có thể liên tục đột phá ba cái cảnh giới, nói ra cũng có thể hù chết một đống người rồi.Đây là cảnh giới Nguyên Anh, không phải cảnh giới Luyện Khí Trúc Cơ.Thiều Thừa thở dài hỏi: "Con không nghĩ xem vì sao ta ở Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan lâu như vậy mà tiến vào Nguyên Anh lại nhanh như vậy sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận