Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2195: Chương 2195

Chương 2195: Chương 2195Chương 2195: Chương 2195
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Hiện tại Mộc Vĩnh có chỗ dựa là Hợp Thể kỳ nên rất lớn lối. Người bị uy hiếp đã từ An Thiên Nhạn mở rộng đến những người khác.
Mộc Vĩnh nhìn Lữ Thiếu Khanh không nói lời nào mà cảm thấy vui vẻ thư thái sung sướng trong lòng.
Lý nãi nãi, trước đó mình bị tên gia hỏa này khiến cho tức giận suýt nữa vỡ tim.
Rốt cuộc bây giờ đã có thể phun ra ngụm ác khí này.
Ta là thân phận gì? Ngươi là thân phận gì?
Để cho ta phải chịu thiệt, khiến cho ta phải tức giận đến mức không ngủ yên. Hiện tại, ta sẽ trả cho ngươi. Hắn ta ngạo nghễ nhắc lại yêu cầu của mình một lần nữa: “Bịt khe hở lại, tiến vào hư không, năm trăm năm sau mới có thể trở lại.”
“Ngươi nhất định phải thề!” Dễ chịu!
Cái này gọi là lấy đạo của người để trị người. Ta là học theo ngươi thôi, nhất định ngươi rất giận đi. Ha ha.
Thiều Thừa là người đầu tiên gầm thét lên: “Không được!” An Thiên Nhạn cũng lớn tiếng hô hào: “Thiếu Khanh, đừng nghe hắn ta, không cần phải để ý đến ta.”
Tiến vào hư không, kinh lịch trong hư không loạn lưu năm trăm năm, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Trong hư không không chỉ có hư không loạn lưu, mà còn có vô số tồn tại nguy hiểm mà không ai biết.
Đừng nói Lữ Thiếu Khanh là Luyện Hư kỳ, dù là Hợp Thể kỳ cũng trùng trùng nguy hiểm.
Năm trăm năm, nguy hiểm quá ớn.
Gặp được nguy hiểm không ai biết, Hợp Thể kỳ cũng phải qUỲ.
Lữ Thiếu Khanh nhìn chằm chằm về phía xa, bắt đầu trầm mặc, một lát sau hắn mới đi tới bên cạnh Kế Ngôn. Khí tức của Kế Ngôn chậm rãi tản đi. Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Tư Mã Hoài và Công Trọng Bằng Thiên, nói với Mộc Vĩnh: “Ngươi không quan tâm đến sống chất của bọn họ sao?” Mộc Vĩnh nhìn thoáng qua hai người họ, bình thản nhắc lại: “Ngươi nhất định phải bịt khe hở lại.”
Thái độ rất rõ ràng.
“Ta chỉ có thể giết bọn họ.” Mộc Vĩnh vẫn không đổi sắc, nói: “Xin cứ tự nhiên, ta không tin ngươi sẽ...”
Lời còn chưa nói hết. Kengl
Một tiếng kiếm reo vang, một luông sáng lạnh lẽo xẹt qua. Phụt!
Một cái đầu bay lên cao, Tư Mã Hoài kinh ngạc, sau đó ánh sáng trong mắt hắn ta nhanh chóng tối đi.
Thi thể không đầy vẫn đứng thẳng, máu tươi ở cổ phun mạnh ra ngoài như một ngọn suối màu máu trên trời. Huyết vụ li ti lan khắp xung quanh. Một khắc sau, bị kiếm ý giảo sát, thi thể mất đầu hóa thành huyết nhục đầy trời. OànhI
Cuối cùng, đầu của Tư Mã Hoài nổ cung, máu tươi và óc cùng với huyết nhục bay khắp mặt đất.
Hít hà!
Tất cả mọi người đều chấn động kinh ngạc.
Nhìn một cái đầu còn đang xoay tròn giữa không trung, ánh mắt tất cả mọi người nhìn sang Lữ Thiếu Khanh đầu tràn đầy kiêng kị. Không có ai ngờ được Lữ Thiếu Khanh lại quả quyết tàn nhân như thế.
Nói giết liền giết, trong khoảnh khắc, một vị cao thủ Luyện Hư kỳ cứ thế mà tiêu tán.
Đây không phải con chó con mèo gì đâu, mà là cao thủ Luyện Hư kỳ đó.
Mà còn là dòng chính của gia tộc ẩn thế của Ma tộc.
Thế mà bây giờ còn chết ấm ức hơn cả một con gà.
Vào lúc này, trong mắt rất nhiều người, Lữ Thiếu Khanh đã thành một Đại Ma Vương. Đại Ma Vương lãnh khốc quả quyết, hị nổ vộ thường, tàn bạo hung ác
Giản Bắc cùng Quản Đại Ngưu run lên một cái.
Quản Đại Ngưu suýt nữa thì tè ra quần.
Bây giờ nhìn lại, bình thường Lữ Thiếu Khanh vần thích hành hạ mình.
Không phải là đã sớm coi mình là cục thịt mỡ mà thắng lấy mỡ chứ?
Mộc Vĩnh cũng kinh ngạc nhìn Lữ Thiếu Khanh, vạn vạn lần hắn ta cũng không ngờ được Lữ Thiếu Khanh lại quả quyết tàn nhân như thế.
Hắn ta còn chưa nói xong, Lữ Thiếu Khanh đã chém chết Tư Mã Hoài.
Trong lòng Mộc Vĩnh muốn bùng lên lửa giận.
Ngươi nói cho ta biết trước một tí ngươi có thể chết sao? Hắn ta còn chưa dứt lời, nhìn cứ như mình đang bảo Lữ Thiếu Khanh giết Tư Mã Hoài vậy.
Mộc Vĩnh hung tợn nói: “Ngươi không sợ bị gia tộc ẩn thế trả thù à?”
Lữ Thiếu Khanh đã thu lại dáng vẻ bất cẩn của hắn, mà lạnh lùng vô tình nhìn chằm chằm Mộc Vĩnh: “Thả người!” Đương nhiên Mộc Vĩnh sẽ không dễ dàng cúi đầu: “Không thể nào!”
Ngươi có con tin, ta cũng có con tin.
Phụt!
Đầu của Công Trọng Bằng Thiên cũng bay lên, máu tươi lại phun lên trời.
Dưới ánh nắng, huyết vụ cong cong như cầu vồng. Tiên diễm mỹ lệ, nhưng lại quỷ dị kinh khủng.
Cũng giống như Tư Mã Hoài, thân thể Công Trọng Bằng Thiên cũng vỡ làm trăm ngàn mảnh vụn bay ra khắp mặt đất.
Lại một lời khong hợp, dòng chính của gia tộc ẩn thế Công Trọng Bằng Thiên cũng vẫn lạc theo.
Nói chặt liên chặt, dứt khoát lưu loát, không cho người ta lấy một tí thời gian nào mà phản ứng.
“Đáng chết!” Mộc Vĩnh nổi giận: “Đây là ngươi ép ta, ta..”
Đừng có lờ ta đi!
“Được!” Đột nhiên Lữ Thiếu Khanh giơ cao Mặc Quân kiếm lớn tiếng hô hào: “Ngươi thắng, ta nhận thua.”
“Phụt!”
Huyết khí xộc ngược lên đầu, Mộc Vĩnh cảm thấy cổ mình ngòn ngọt, muốn thổ huyết. Hỗn đản, hỗn đản!
Mộc Vĩnh nuốt máu tươi ở yết hầu xuống, sau đó Lữ Thiếu Khanh lại gầm thét: “Gia hỏa hỗn đản!”
“Ngươi làm sao còn mắng chửi người ta nữa?” Vẻ lãnh khốc vô tình lui đi, thay vào đó lại là vẻ bất cần đời, Lữ Thiếu Khanh ấm ức nói: “Ta cũng đã nhận thua rồi, ngươi còn muốn thế nào?”
Nhận thua sao?
Rất nhiều người tức giận đến mức muốn phụt ra máu.
Vừa rồi không phải ngươi rất dũng mãnh sao?
Hai Luyện Hư kỳ, nói chém là chém. Sao bây giờ lại sợ?
Khí thế như hồng, một khắc sau liền suy sụp.
Rất nhiều người muốn mỉa mai.
Đầu cáng!
“Ngươi nhận thua sao?” Mộc Vĩnh còn đang phần hận nghiến răng
Lữ Thiếu Khanh gật đầu: “Nhận thua, ngươi thả người đi, ta giúp ngươi đóng lại khe hở.”
Thiều Thừa cuống lên: “Thiếu Khanh!” Khe hở màu đen xuất hiện cho các tu sĩ ở Trung Châu thấy được sự đáng sợ của bọn quái vật.
Rất nhiều tu sĩ đã chết thảm trong tay đám quái vật, các tu sĩ đã chất nào có ai không có liên quan đến các tu sĩ còn sống.
Có thể bịt khe hở, vì sao không bịt sớm một chút?
Tại sao phải chờ đến bây giờ mới bịt?
Có năng lực như thế, lại tránh ở một bên không chịu ra, mà phải chờ người khác uy hiếp ngươi mới chịu bịt.
Cho nên, hiện giờ nếu Lữ Thiếu Khanh ra tay, sẽ không mấy ai biết ơn hắn mà ngược lại sẽ oán hận hắn.
Càng quan trọng hơn lài
Có thể bịt khe hở, có phải là có thể mở được khe hở không?
Khe hở quỷ dị xuất hiện là ai mở ra?
Không cần nói cũng biết đối tượng nghi ngờ là ai.
Thiều Thừa không hy vọng đồ đệ sẽ ra tay vào lúc này, nếu ra tay rất dễ sẽ trở thành con chuột của tam giới, ai ai cũng đòi đánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận