Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 158 - Nếu không dám ra tay thì chính là cháu trai của ta



Chương 158: Nếu không dám ra tay thì chính là cháu trai của taNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmBiện Nhu Nhu tức giận đến nghiến răng, hận không thể quay đầu chém Lữ Thiếu Khanh trong phòng thành muôn mảnh.Ngươi không có não à? Biện Nhu thở phì phò: "Ta và hắn không có bất cứ quan hệ gì.""Dám làm không dám nhận sao?" Trương Tòng Long cười lạnh: "Nhưng mà không sao, giao hắn ra đây, ta nể mặt Hạ Ngữ, sẽ không chấp nhặt với ngươi."Biện Nhu Nhu tức chết đi được, cái tên đầu heo này: "Đã nói rồi, ta và hắn không có bất cứ quan hệ gì cả."Lữ Thiếu Khanh đi ra, Tiêu Y cũng đi theo xem náo nhiệt.Hắn ta nói: "Sao lại không có quan hệ gì chứ? Nhu Nhu muội muội, muội làm cho ta thương tâm quá. Không phải chỉ là Trương Tòng Long thôi sao? Có cần phải sợ thành như vậy không? Quan hệ của chúng ta rõ rành rành ra, ngươi muốn phủi sạch cũng vô dụng."Biện Nhu Nhu muốn đập chết Lữ Thiếu Khanh."Ta và ngươi có quan hệ gì? Ngươi đừng có nói hươu nói vượn."Lữ Thiếu Khanh nhìn về phía Hạ Ngữ: "Hạ Ngữ sư tỷ, ngươi nói xem ta và nàng có quan hệ hay không?"Đối mặt với vấn đề này, Hạ Ngữ cũng không biết trả lời như thế nào.Hạ Ngữ không nhịn được cười khổ, Lữ sư đệ vẫn đang mang thù sao.Trương Tòng Long nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh, ánh mắt tràn ngập sát ý lạnh như băng."Ngươi chính là người làm nhục Quy Nguyên Các ta?"Trương Chính bên cạnh lớn tiếng hô: "Ca, hắn là sư đệ của Kế Ngôn, Lữ Thiếu Khanh.""Sư đệ của Kế Ngôn?"Ánh mắt Trương Tòng Long càng thêm sắc bén, nhưng mà sau đó lại cười lạnh."Thì ra sư đệ Kế Ngôn cũng sợ Quy Nguyên Các ta, không dám dùng tên thật. So với Kế Ngôn thì còn kém quá xa."Trương Tòng Long chỉ coi trọng một mình Kế Ngôn, những người khác hắn ta đều không để trong mắt.Sau khi phát hiện khí tức của Lữ Thiếu Khanh cũng không cường đại thì hắn ta lại càng thêm khinh thường. Người như vậy cũng xứng làm sư đệ của Kế Ngôn?Lữ Thiếu Khanh phủ nhận: "Ngươi cũng đừng nói lung tung, ta nào có nhục nhã Quy Nguyên Các các ngươi? Đám cháu trai các ngươi không tiếp nhận được sự thật ta nói mà thôi.""Hỗn đản ngươi đang nói ai?""Hỗn đản ta muốn giết ngươi."Những đệ tử Quy Nguyên Các khác đều rống giận, khí tức tăng vọt, sát ý ngút trời.Bọn họ bộc phát linh lực, nhấc lên từng trận gió lớn trong tửu lâu.Hạ Ngữ hừ lạnh một tiếng như gió lạnh thổi qua áp chế khí tức đệ tử Quy Nguyên Các.Nàng lạnh lùng nói: "Đây là tửu lâu của biểu tỷ ta, các ngươi muốn gây sự ở đây thì phải hỏi ý kiến của ta."Trương Tòng Long tiến lên một bước, khí tức của hắn ta càng cường đại hơn, thay các đệ tử Quy Nguyên Các ngăn cản uy áp của Hạ Ngữ.Trương Tòng Long nói với Hạ Ngữ: "Chuyện của Quy Nguyên Các ta, ngươi đừng nhúng tay. Ngươi dám nhúng tay ta cũng không khách khí với ngươi đâu."Hạ Ngữ nhìn Lữ Thiếu Khanh nói: "Chuyện giữa ngươi và Lữ công tử ta không nhúng tay. Nhưng các ngươi muốn bắt nạt biểu tỷ ta, thì ta tuyệt đối không đồng ý."Đối với Lữ Thiếu Khanh, Hạ Ngữ không có chút lo lắng nào.So với Kế Ngôn, Hạ Ngữ cảm thấy Lữ Thiếu Khanh mới là khó chơi nhất.Mặc dù Trương Tòng Long lợi hại thế nào, nàng cũng không cho rằng Trương Tòng Long có thể chiếm được ưu thế trước mặt Lữ Thiếu Khanh.Trương Tòng Long không để ý đến Hạ Ngữ nữa, hắn ta nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh.Hoàn toàn không che giấu được sát ý: "Người làm nhục Quy Nguyên Các ta đều là người chết."Lữ Thiếu Khanh kêu to: "Làm sao? Nói thật cũng không cho sao? Quy Nguyên Các các ngươi bá đạo như vậy sao?"Trương Chính cả giận nói: "Nói thật cái chó má."Lữ Thiếu Khanh nói: "Ha ha, ta nói thật mà. Quy Nguyên Các các ngươi là một đám quỷ nhát gan, bình thường thì kêu to nhất, nhưng thực thế lại chính là rùa đen co đầu rụt cổ sợ muốn chết."Trương Tòng Long cũng tức giận, coi như ta không tồn tại sao, còn dám kiêu ngạo ở trước mặt ta, sát ý của hắn ta càng thịnh "Ngươi nói ai nhát gan?"Lữ Thiếu Khanh nói: "Không phải sao? Ta nói ta sẽ đứng ở chỗ này mặc cho các ngươi tới chém ta, các ngươi có dám không?"Trương Tòng Long nghe vậy, sát ý không hề che dấu lao thẳng về phía Lữ Thiếu Khanh: "Ngươi nói cái gì? Ngươi nói lại lần nữa ta nghe?"Lữ Thiếu Khanh nói: "Ta nói ta đứng ở chỗ này, ngươi dám giết ta không?""Đây là yêu cầu của chính ngươi, đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt.""Nếu không dám ra tay thì chính là cháu trai của ta.""Muốn chết..."Ánh mắt Trương Tòng Long sắc bén, linh lực trong cơ thể vận chuyển.Mặc dù thành Lăng Tiêu có lệnh cấm, ra tay ở chỗ này sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng.Nhưng hắn ta không sợ, hắn ta có sức mạnh của mình.Thực lực bản thân cường hãn, sau lưng còn có Quy Nguyên Các làm chỗ dựa. Huống chi, hắn ta làm việc, đã bao giờ sợ hãi?Lữ Thiếu Khanh trước mắt đã nhục nhã Quy Nguyên Các, hắn ta mà không làm chút gì, mặt mũi của hắn ta phải để ở đâu?Người dám khiêu khích hắn ta, nhất định phải chết.Đối mặt với Lữ Thiếu Khanh, hắn ta ngang nhiên ra tay, mặc kệ hắn nói nhảm cái gì.Đối mặt với sự tấn công của Trương Tòng Long, Lữ Thiếu Khanh không hề sợ hãi, thậm chí còn không định ngăn cản.Hắn chỉ hét lớn một tiếng: "Sư phụ, người còn ăn được sao? Đồ đệ đáng yêu của người sắp bị người ta đánh chết rồi này."Trương Tòng Long biến sắc, Trương Chính và đệ tử Quy Nguyên Các đều cứng đờ.Sư phụ của Lữ Thiếu Khanh, không phải cũng là sư phụ của Kế Ngôn sao?Phong chủ của Thiên Ngự Phong Lăng Tiêu Phái, trưởng lão của Lăng Tiêu Phái, Thiều Thừa ở cảnh Nguyên Anh sơ kỳ tầng 3 sao?Thiều Thừa không đi ra, chỉ phát ra một tiếng hừ lạnh từ trong phòng.Có vài đệ tử Quy Nguyên Các như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch, lảo đảo rút lui."Tòng Long sư điệt, khẩu khí thật lớn."Giọng Thiều Thừa truyền ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận