Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 75 - Dám đốt tóc của ta, ngươi nhất định phải chết



Chương 75: Dám đốt tóc của ta, ngươi nhất định phải chếtNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmMắt thấy mình sắp bị lôi điện bổ trúng, Xích Viêm Lân Báo liều mạng giãy dụa.Nó mở miệng mình ra, một hạt châu tròn căng, lớn cỡ nắm tay màu đỏ thắm xuất hiện.Hạt châu xẹt thành một đường vòng cung trên không trung, trực tiếp lao tới, đụng vào thiểm điện đang rơi xuống."Ầm ầm!"Một tiếng vang thật lớn, vụ nổ kịch liệt sản sinh ra sóng xung kích làm đám đệ tử Điểm Tinh Phái, trong đó có cả Tân An bay đi, miệng phun máu tươi.Tiếp theo, Xích Viêm Lân Báo phát ra tiếng kêu rên thảm thiết, rất nhanh đã không còn âm thanh gì nữa.Lúc này, trên trời mới khôi phục bình tĩnh, đám mây tím tán đi.Tiêu Y cảm thấy áp lực trên người nhẹ đi, một lần nữa ngẩng đầu lên, nhìn cây cối bị bẻ gãy, đá tảng lăn lóc xung quanh, giống như có cơn gió lốc cấp mười thổi qua.Trong lòng Tiêu Y càng thêm e ngại.Đây chính là uy lực của Nguyên Anh kỳ?Nơi mà nàng ta đang trốn cách xa vài dặm nhưng vẫn bị ảnh hưởng.Tuy nhiên Tiêu Y thoáng nhìn sang Lữ Thiếu Khanh bên cạnh, phát hiện Lữ Thiếu Khanh đã biến mất không thấy đâu.“Nhị, Nhị sư huynh…”Tiêu Y luống cuống, Nhị sư huynh không phải bị dọa bỏ chạy rồi đấy chứ?Ở phía xa, Tân An đứng lên nhìn Xích Viêm Lân Báo đang thoi thóp, hắn ta cười đắc ý."Ha ha, súc sinh, không ngờ đúng không?”“Không ngờ gia gia ta sẽ cho ta một đạo Linh phù như thế này.”"Súc sinh chính là súc sinh, cũng muốn giết ta à? Phì, nằm mơ…”“Đến đây, ta đứng ở đây này, ngươi tới giết ta đi.”Xích Viêm Lân Báo đã rơi vào trạng thái hít thở không thông rồi.Vào thời khắc cuối cùng, nó đã tế ra nội đan của mình.Nội đan yêu thú cũng cũng là sinh mạng thứ hai của nó giống như tu sĩ Kết Đan, Nguyên Anh của nhân loại vậy.Một khi đã bị phế, cái mạng nhỏ cũng chẳng còn sống được bao lâu.Tân An chẳng qua chỉ dính chút sóng xung kích nên chỉ bị thương nhẹ một chút. Hắn ta thấy Xích Viêm Lân Báo đã mất sức chiến đấu nên càng đắc ý."Súc sinh, chịu chết đi."Tân An lại rút ra một tờ Linh phù, một tia lôi điện rơi lên người Xích Viêm Lân Báo.“Rống!”Cuối cùng Xích Viêm Lân Báo kêu lên một tiếng thảm thiết, mất mạng trong tay Tân An.“Haha...”Tân An cười đắc ý, đi đến trước mặt Xích Viêm Lân Báo, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm.Hắn ta tàn nhẫn chặt đầu Xích Viêm Lân Báo, cuối cùng lại xé bụng nó ra, tìm được nội đan Xích Viêm Lân Báo trong bụng nó.Nội đan vốn lớn chừng nắm đấm giờ chỉ tương đương cỡ một ngón tay, lờ mờ không ánh sáng.Tân An vô cùng khinh thường: “Chết thì chết đi, lại còn lãng phí nội đan.”“Đây là nội đan của ta, ngươi cũng dám dùng à?”"Súc sinh!"Nội đan lớn chừng nắm tay giá trị liên thành, nhưng bây giờ chỉ có kích cỡ tương đương ngón tay, tác dụng giảm đi rất nhiều.Hắn ta vừa dứt lời, bên tai cũng vang lên một giọng nói.“Ngươi cũng vậy, dùng Linh phù của ta!”Giọng nói này như đang nghiến răng nghiến lợi, ngữ khí mang theo sự phẫn nộ sâu đậm.Còi báo động trong lòng Tân An vang lên, hắn ta còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy cổ mát lạnh.Sao mình giống như biết bay vậy?Đây là suy nghĩ cuối cùng trong đầu Tân An.Một cỗ kiếm ý tàn bạo tràn đến, xoắn nát linh hồn hắn ta, Tân An lập tức rơi vào trong bóng tối hoàn toàn.“Nhận lấy cái chết cho ta!”Tiêu Y hét lên.Nàng vừa nhìn thấy Cung Định, liền nhớ đến cảnh ngộ của mái tóc mình, sát ý từ từ dâng lên.“Dám đốt tóc của ta, ngươi nhất định phải chết."Cung Định không ngờ nơi này còn có người ngăn cản.Hắn ta vừa sốt ruột vừa tức: “Cút ngay cho ta!”Hắn ta kéo lấy thân thể tàn phế, vung ra một tờ Linh phù.Nhiệt độ không khí chợt hạ xuống, hơi nước trong không khí ngưng kết thành vô số băng tinh.Hàn khí đột kích, mặt đất kết băng, nhiệt độ chợt hạ xuống khiến chân Tiêu Y đông cứng, tốc độ của bị chậm lại.Nàng ta như rơi vào trong vũng bùn, chậm chạp tiến lên.Cung Định dùng một Linh phù hàn băng trì hoãn Tiêu Y ở phía sau, mau chóng vòng qua nàng ta, tiếp tục chạy trốn.Thực lực Lữ Thiếu Khanh thể hiện ra quá mạnh, Tân An mạnh hơn hắn ta còn bị Lữ Thiếu Khanh một kiếm miểu sát.Những sư huynh đệ khác thậm chí còn không kịp rên lên một tiếng đã hồn phi phách tán.Giờ hắn ta đang bị thương, trạng thái vô cùng không tốt.Không trốn thì chỉ còn con đường chết.Hắn ta chỉ có thể trốn về hướng của Tiêu Y, còn các con đường khác đều đã bị Lữ Thiếu Khanh phong kín.Đối với Tiêu Y, hắn ta cũng không có ý định dây dưa.Hắn ta từng giao thủ với nàng rồi, mặc dù Tiêu Y lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng thực lực cảnh giới không bằng hắn ta.Không có Lữ Thiếu Khanh bên cạnh, cho dù hiện tại hắn ta chỉ còn chút hơi tàn hắn ta cũng tự tin có thể thắng được Tiêu Y.Dù sao, khác biệt giữa Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ là rất lớn.Nhưng có Lữ Thiếu Khanh bên cạnh, có cho hắn ta mượn một trăm lá gan, hắn ta cũng không dám dừng lại.Cho nên, ngay từ lúc bắt đầu hắn ta đã quyết tâm không đánh nhau với Tiêu Y.Sau khi tung ra một tấm Hàn Băng phù tạm thời vây khốn Tiêu Y thì nhanh chóng chạy vòng đi trốn.Tiêu Y nhìn thấy bản thân như con ốc sên còn Cung Định thì đang muốn đi vòng từ bên cạnh mình, nàng ta tức giận đến mức cắn răng.“Đứng lại cho ta!”Trường kiếm vung lên, linh khí trên trường kiếm bùng lên, một cỗ khí tức nhu hòa lập tức tràn ra.Hàn băng trên mặt đất lần lượt nổ tung.Trường kiếm của Tiêu Y thuận thế vung một đạo kiếm mang về phía Cung Định.Kiếm mang khí thế như hồng, lăng lệ vô cùng.Nó thẳng tiến về phía trước chào hỏi cơ thể Cung Định.Trong lòng Cung Định kinh hãi, hắn ta sợ nhất là điểm này.Kiếm pháp có kiếm ý và không có kiếm ý là hai chuyện khác nhau.Kiếm ý tương đương với buff thêm một tầng, uy lực tăng cao gấp mười.Cung Định không dám coi thường, nếu như hắn ta không ngăn cản đòn tấn công bằng kiếm mang này, hôm nay hắn ta sẽ nằm ngay tại đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận