Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 853 - Đến Thánh địa



Chương 853: Đến Thánh địaNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNơi này là Thánh địa, coi trọng tôn ti, Thánh Chủ cùng chư vị trưởng lão là tầng lớp trên tuyệt đối. Người bên dưới, dù thực lực có mạnh hơn nhưng thân phận địa vị không thể vượt qua được họ.Nhưng nếu thực lực có thể mạnh được tới mức độ nào đấy, thì có thể trở thành trưởng lão của Thánh địa, thậm chí, vị trí trưởng lão có quyền lực cũng không phải không thể có.Lữ Thiếu Khanh hỏi: “Sư phụ ngươi ở trên đó à?”Đàm Linh gật đầu: “Nếu không có chuyện gì, sư phụ sẽ không dễ dàng xuống núi.”Lữ Thiếu Khanh tò mò hỏi: “Ngươi muốn đi gặp sư phụ ngươi thì sao?”“Truyền tin.” Đàm Linh không giấu diếm: “Được sư phụ cho phép, ta mới có thể đi gặp bà ấy.”Kế Ngôn nghe xong, ở bên cạnh nhàn nhạt nhận xét: “Quá nhạt nhẽo.”Lữ Thiếu Khanh rất tán thành, đổi sang một khuôn mặt hết sức khinh bỉ:“Đúng thế, đến gặp sư phụ cũng phải hẹn trước. Quá chán!”Đám Ma tộc này quá nhiều chuyện, giữa sư với đồ mà còn thế, thật vô nghĩa.Đàm Linh khó chịu: “Hừ, sư phụ một ngày bận trăm công ngàn việc, còn phải tu luyện nữa, thân làm đệ tử sao có thể tùy tiện đi quấy rầy sư phụ?”“Các ngươi thì sao? Các ngươi gặp sư phụ dễ dàng lắm à?”Đàm Linh đang nói đúng sự thật, chuyện quan trọng nhất của tu sĩ là bế quan tu luyện, cho dù là đồ đệ thân thiết cũng không thể thường xuyên gặp được sư phụ.Nhuế trưởng lão là Nhị trưởng lão của Thánh địa, quyền cao chức trọng, quản lý một Thánh địa lớn như thế, sự vụ cần xử lý mỗi ngày nhiều vô số kể.Dù là Đế Hoàng của người phàm cũng không phải làm việc nhiều như bà ấy.Lại còn cần tu luyện nữa. Đàm Linh làm đồ đệ muốn gặp bà cần hẹn trước cũng là hợp tình hợp lý.Lữ Thiếu Khanh cười ha hả: “Đương nhiên. Chúng ta đều gặp nhiều đến phát ngấn rồi. Có đôi khi chúng ta còn chẳng muốn gặp sư phụ, mà sư phụ nhất định phải mặt dày mày dạn đến gặp chúng ta.”Hắn còn cố ý lắc đầu thở dài: “Thậm chí, có một số lúc, chúng ta ra ngoài một chuyến mà sư phụ cũng không biết xấu hổ mà lặng lẽ đi theo sau.”Đàm Linh không tin tí nào. Sao nghe sư phụ hắn như một đứa trẻ con vậy.Lữ Thiếu Khanh nhìn chằm chằm Thánh Sơn một lát, đột nhiên hỏi: “Ngươi chưa bao giờ thử len lén lẻn vào Thánh Sơn thăm sư phụ ngươi một chút sao?”Đàm Linh lườm Lữ Thiếu Khanh: “Nói đơn giản hớm. Xung quanh đều có chiến sĩ Thánh tộc đang thủ vệ, đến con ruồi cũng khó mà bay lên nổi.”Lữ Thiếu Khanh nhìn thoáng qua các tu sĩ giáp đen kia, dù cách thật xa cũng có thể cảm nhận được sự bưu hãn và lăng lệ của họ.Hắn thất vọng nói: “Còn tưởng tới đây có thể lên Thánh Sơn, thỏa mãn nguyện vọng trong lòng chứ.”Đàm Linh nhìn Lữ Thiếu Khanh cực kỳ cổ quái: “Các ngươi đúng là đến từ nông thôn mà, không biết định kỳ Thánh Sơn sẽ mở cửa sao?”Lữ Thiêu Khanh nghe vậy, tinh thần chấn động, dù là Kế Ngôn cũng không nhịn được mà nhìn sang.“Mở ra? Mở ra thế nào?”Đàm Linh chậm rãi giải thích cho hai người.Sau mỗi một khoảng thời gian, Thánh Sơn sẽ mở cửa cho phép người đủ tư cách có thể leo lên Thánh Sơn, ở lại trên đó nửa năm.Không nói cái khác, chỉ riêng linh khí ở đây nồng đậm đến mức gần như cô đặc thành thực thể thôi, tu luyện ở đây một tháng bằng tu luyện nơi khác một hai năm, thậm chí là mấy năm.Còn có thể đi vào nơi tu luyện trong Thánh Sơn, được nghe tâm đắc, cảm ngộ của sư phụ.Thậm chí còn có cơ hội được lắng nghe Thánh Chủ truyền đạo giải hoặc.Có thể nói, có thể lên Thánh Sơn một chuyến, cho dù là một con lợn cũng có thể thực sự tăng tiến về thực lực.Về phần làm sao để có được tư cách này, Đàm Linh chỉ trả lời một câu: “So tài, không quan tâm sống chết.”Tốt. Lữ Thiếu Khanh cũng đoán được là thế này.Hình thức nuôi cổ.Danh ngạch được lên núi mỗi lần không giống nhau, có đôi khi là cả ngàn người, có đôi khi chỉ có mấy chục người.Lữ Thiêu Khanh cùng Kế Ngôn liếc nhìn nhau, chiến ý trong mắt Kế Ngôn rừng rực.Lợi ích khi lên được Thánh Sơn lớn như thế, nhât định cạnh tranh sẽ vô cùng kịch liệt.Đến lúc đó chắc chắn sẽ có nhiều cao thủ tham chiến, hắn ta không có hứng thú có thể lên núi không, hắn ta chỉ muốn chăm sóc cao thủ Ma tộc.Lữ Thiếu Khanh lại khác. Hắn rất đau đầu.Không ngờ lại còn phải đánh nhau.Lữ Thiếu Khanh thở dài, hỏi Đàm Linh: “Ngươi là đồ đệ của trưởng lão, không có chút đặc quyền gì sao? Chẳng lẽ ngươi cũng phải so tài với những người kia để giành vị trí được lên núi?”Đàm Linh thản nhiên nói: “Muốn tu luyện trên Thánh Sơn, được lĩnh hội tâm đắc của tiền nhân, đương nhiên cũng phải so tài.”“Chẳng qua là, nếu chỉ muốn lên núi thì ta có thể đi lên luôn.”Dù sao cũng là đồ đệ của trưởng lão, đặc quyền gì lớn lao thì không có nhưng vẫn có chút đặc quyền ấy.Lữ Thiếu Khanh chấn động, tràn ngập chờ mong: “Có thể dẫn người lên cùng không?”Đàm Linh gật đầu: “Đương nhiên là đợc, nhưng tại sao phải dẫn theo ngươi?”“Lại nói, ngươi không lên Thánh Sơn để tu luyện thì lên để làm gì?”Lữ Thiếu Khanh cười hắc hắc: “Lên ngắm phong cảnh Thánh Sơn một chút thôi không được à? Ta là một người thích du lịch.”Lối vào của Tuyệt Phách Liệt Uyên cũng trên Thánh địa. Lữ Thiếu Khanh hắn không thể không đi lên xem một chút.Đàm Linh tức giận: “Không dẫn theo. Ngươi muốn đi lên thì tự tham gia so tài đi.”“Hẹp hòi!” Lữ Thiếu Khanh khinh bỉ: “Nhỏ mọn thế làm gì? Dẫn theo ta có khiến ngươi mất cân thịt nào đâu?”“Dù sao ta cũng là hộ vệ của ngươi, phải ở sát bên cạnh bảo hộ chứ.”Đàm Linh hừ một tiếng, né đề tài này đi, nói với Lữ Thiếu Khanh: “Tự các ngươi tìm chỗ ở đi, có gì cần ta sẽ thông báo cho các ngươi.”Ở đây không sợ bị ai ra tay, nhiều nhất cũng chỉ là khó xử một chút thôi, nếu thực sự không xử lý được, lại đi tìm Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn giúp đỡ cũng được.”Còn lại, Đàm Linh hoàn toàn không muốn nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh. Nói thêm một câu với gia hỏa này thôi cũng sẽ tức giận.“Không thể nào!” Lữ Thiếu Khanh kinh ngạc trợn tròn hai mắt, khó mà tin nổi: “Ngươi bảo chúng ta tự đi tìm chỗ ở sao? Chúng ta chưa quen với cuộc sống nơi này. Ngươi đừng có mà làm tra nữ!”“Chúng ta là hộ vệ của ngươi, ngươi phải chịu trách nhiệm với chúng ta!”Đàm Linh còn tưởng mình nghe nhầm, không thể tin nổi mà trợn tròn hai mắt: “Ngươi nói cái gì? Ngươi nói lại lần nữa!”Hóa ra còn muốn ta bao ăn bao ở nữa à?

Bạn cần đăng nhập để bình luận