Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 298 - Quái vật cấp bậc Nguyên Anh



Chương 298: Quái vật cấp bậc Nguyên AnhNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmĐối với người thường, thậm chí là tu sĩ bình thường, đám quái vật này chẳng khác nào thiên địch.Người bình thường, tu sĩ bình thường không có cách nào cản được chúng ta.Một khi để cho chúng nó xuất hiện trong nhân thế, chắc chắn sẽ mang đến một kiếp nạn khó lường.Ánh mắt Kế Ngôn lạnh như băng, những con quái vật này hung hãn không sợ chết, không có lý trí, như vậy thì chỉ có thể giết sạch chúng nó mà thôi.Kiếm ý sắc bén phóng lên trời...Kha Hồng ở phía dưới ngẩng đầu nhìn lên trời.Kế Ngôn phóng lên cao, kiếm ý phong mang vô cùng, vô số quái vật bị xoắn nát ở trước mặt kiếm ý, giống như sủi cảo không ngừng rơi xuống từ trên trời.Trên mặt đất rất nhanh liền phủ kín một tầng thi thể quái vật thật dày, cụt chân cụt tay, máu đen thấm vào dưới đất.Nhìn Kế Ngôn giống như một chiến thần, đại khai sát giới.Mặc dù là người có thực lực yếu nhất trong mọi người, nhưng lực sát thương của hắn ta lại là khủng bố nhất, vô số quái vật nhao nhao bị cắt nát ở trước mặt trường kiếm của hắn ta, tử thương thảm trọng.Trên mặt Kha Hồng mang theo vẻ hài lòng, nhịn không được gật đầu, trên mặt còn nhịn không được thêm vài phần vui mừng: "Động thiên phúc địa, cũng là một hung địa liên lụy môn phái, may mắn có các tổ tiên phù hộ, còn có thể có hậu bối có thiên phú xuất chúng như thế. Trời phù hộ Lăng Tiêu Phái, cũng không uổng công ta một mực ở chỗ này trông coi."Trên bầu trời, Kế Ngôn thần sắc trầm ổn, những quái vật này ở trước mặt trường kiếm của hắn ta không hề có bất kỳ ngoại lệ nào.Đều là bị hắn ta dùng một chiêu chém mất mạng, không có bất kỳ tồn tại đặc biệt nào.Quái vật từ trong khe nứt chen chúc mà ra, thực lực mạnh nhất cũng chính là cảnh giới Kết Đan, ở trước mặt Nguyên Anh đại năng, cho dù số lượng nhiều hơn nữa thì cũng không làm nên chuyện gì.Chiến đấu rất nhanh đã trôi qua một ngày, mặc dù bóng đêm buông xuống, quái vật trong khe nứt vẫn vô cùng vô tận, không ngừng chen chúc mà ra từ trong khe nứt.Thiều Thừa từng nói với Kế Ngôn, có đôi khi bọn họ chiến đấu một trận đều là mấy ngày, thậm chí là vài tuần đều có.Những quái vật này giống như thủy triều, vô cùng vô tận, thực lực của những quái vật này không tạo thành bất kỳ uy hiếp nào đối với tu sĩ Nguyên Anh.Lấy thực lực của Nguyên Anh, đối mặt với địch nhân như vậy, mặc dù chiến đấu một tháng, một năm cũng không có bất kỳ vấn đề gì, mà tu sĩ Kết Đan thì không được.Kế Ngôn thử tính toán, lấy thực lực của tu sĩ Kết Đan, chính là sư đệ Lữ Thiếu Khanh của hắn ta tới nơi này, dài nhất cũng chỉ có thể kiên trì khoảng một ngày.Những quái vật này vô cùng vô tận, không ngừng tấn công, vảy giáp trên người cứng rắn vô cùng, tốc độ cực nhanh, lực lượng thân thể rất mạnh.Không phải là thứ tu sĩ Kết Đan kỳ có thể ứng phó được.Nhưng mà, nhớ tới sư đệ của mình, biểu cảm của Kế Ngôn trở nên cổ quái.Nếu như hắn gặp phải những thứ này, trước tiên sẽ chạy đi.Ngay tại lúc Kế Ngôn phân tâm, bỗng nhiên một cảm giác nguy hiểm xuất hiện.Kế Ngôn có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, không nói hai lời, thân thể trong nháy mắt biến mất, xuất hiện ở ngoài mấy dặm.Mà ở chỗ hắn ta vừa đứng, có một con quái vật lưng mọc hai đôi cánh xuất hiện.Nó không giống với những con quái vật khác, con quái vật này có thể hình nhỏ hơn một nửa, hai đôi cánh sau lưng một lớn một nhỏ.Hơn nữa cánh tay phải càng thêm tráng kiện, móng vuốt trên tay tản ra hàn quang làm người chấn động cả hồn phách, so với quái vật khác thì có vẻ càng thêm sắc bén.Nó không đánh lén thành công, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Kế Ngôn ở xa xa, vậy mà nhếch miệng cười, âm trầm khủng bố.Sau đó lại biến mất tại chỗ, ngay cả Kế Ngôn cũng không nhận ra nó biến mất như thế nào.Nhưng giờ khắc này, Kế Ngôn không có trốn tránh, mà chỉ đứng tại chỗ, bỗng nhiên hướng một ngón tay về hư không phía bên trái.Một kiếm ý bắn ra."Grào!"Một tiếng rống giận, máu đen bắn tung tóe, bóng dáng quái vật hai cánh lộ ra.Nó bị kiếm ý của Kế Ngôn chém thành hai nửa, trong đôi mắt đỏ tươi lộ ra ánh mắt khó tin, tiếp theo liền ảm đạm mất đi hào quang, từ không trung rơi xuống, trở thành một thi thể.Yếu đuối như vậy sao?Kế Ngôn ngẩn ra, hắn ta còn tưởng rằng con quái vật mới xuất hiện này sẽ rất lợi hại, không nghĩ tới lại không chịu nổi một kích như thế.Lực phòng ngự của những quái vật trước mắt còn mạnh hơn nó một chút.Chợt, giọng của Thiều Thừa truyền tới: "Loại quái vật này có tốc độ nhanh hơn, thích đánh lén, nhưng mà lực phòng ngự không được tốt lắm. Cẩn thận một chút là được."Thì ra là thế.Kế Ngôn gật đầu.Mà vào lúc này, trong khe nứt đột nhiên truyền đến một tiếng rống giận.Đám quái vật lao ra khe nứt giống như nhận được mệnh lệnh, cũng rống giận theo, tốc độ cũng tăng nhanh thêm vài phần.Nhưng mà ở trước mặt bốn gã Nguyên Anh, những quái vật này vẫn không nhấc nổi sóng gió gì.Giọng của Thiều Thừa lại vang lên, truyền vào tai Kế Ngôn: "Cẩn thận một chút, có thể sẽ có cá lớn xuất hiện."Tinh thần Kế Ngôn chấn động, sẽ có con lợi hại hơn một chút sao?Giết cả ngày cái đám tiểu lâu la này, Kế Ngôn cảm thấy mình chán đến muốn ói rồi.Giết tiểu lâu la không có ý nghĩa gì cả, cá lớn ra đi.Kế Ngôn yên lặng đọc trong lòng.Đúng như Thiều Thừa nói, cũng không lâu lắm, trong khe nứt lại có tiếng gầm rú vang lên.Hơn nữa không chỉ một tiếng.Ở trong khe nứt, tiếng gầm rú vang lên liên tiếp, thanh âm lộ ra phẫn nộ và sát ý.Cuối cùng, đám quái vật chen chúc mà ra dừng lại, chúng nó không hề công kích, mà là trốn trở lại trong khe nứt, giống như lúc bắt đầu, chỉ lộ ra ánh mắt đỏ tươi, gắt gao nhìn chằm chằm bên ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận