Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1304: Đại lão sắp đánh nhau rồi

Chương 1304: Đại lão sắp đánh nhau rồiChương 1304: Đại lão sắp đánh nhau rồi
Nhưng mà dù trong lòng có ý nghĩ này, Lữ Thiếu Khanh cũng không dám tùy tiện thử nghiệm.
Tia chớp màu đen trước kia cũng suýt hút nữa giết chết hắn, bây giờ tia chớp màu vàng chác chắn nguy hiểm hơn gấp mấy lần, thậm chí cũng mạnh hơn.
Không còn cách nào khác, màu vàng nhìn vẫn mạnh hơn màu đen.
Cuối cùng, lý trí vẫn chiếm phượng phong.
Vẫn không nên đụng vào chúng, ít gây chuyện thì tốt hơn.
Lữ Thiếu Khanh thở dài, lắc đầu một cái: "Được rồi, chắc chắn là Tương trưởng lão bốc quẻ nhân duyên cho ta, con người ta nhìn là biết không thể là người nghèo gì đó rồi."
Sau khi nói xong hắn còn hài lòng vỗ trữ vật giới chỉ của mình một cái: "Bốn ngàn vạn linh thạch, hắc hắc..."
Lữ Thiếu Khanh bên này thỏa mãn cười mấy tiếng.
Bốn ngàn vạn linh thạch, trong lòng cảm thấy yên tâm, có tự tin để không cần phải đi mạo hiểm.
"Ai, đi xuống chờ bọn họ đi..."
Những ngay vào thời khắc hắn đang xoay người, sau lưng bỗng nhiên truyền đến động tĩnh.
Lữ Thiếu Khanh cảm thấy sợ hãi, hắn quay đầu nhìn sang, nhất thời trợn tròn mắt.
Sau lưng xuất hiện một tia chớp màu vàng, đang bơi lội qua lại bên mép cửa động sau lưng Lữ Thiếu Khanh.
Da đầu Lữ Thiếu Khanh tê dại, chuyện gì xảy ra?
Hản chú ý thấy tia chớp ở những nơi khác của cửa động đều đã biến mất, dường như toàn bộ đều đã hội tụ lên tia chớp trước mặt.
Mặc dù tia chớp là vật chết, nhưng Lữ Thiếu Khanh có cảm giác tia chớp trước mặt dường như là vật sống, giống một con rắn động dựng thẳng đôi mắt ngó chừng hắn.
Trong lòng Lữ Thiếu Khanh mắng to, †a không trêu chọc ngươi, ngươi định làm gì?
Có chút lịch sự nào không vậy?
Lữ Thiếu Khanh liền nói ngay: "Đại ca, ta đi lập tức." Nhưng mà, câu này dường như là tín hiệu.
Tia chớp màu vàng trong nháy mắt nhấp nháy, nhảy băn lên, trong nháy mắt đánh trúng ngực Lữ Thiếu Khanh.
Xong rồi!
Thấy tia chớp màu vàng đánh trúng mình, Lữ Thiếu Khanh lập tức hiện xuất hiện suy nghĩ này.
Chết chắc, lần này chết chắc rồi, không biết lần này có thể đầu thai sống lại không.
Nhưng, Lữ Thiếu Khanh nhanh chóng phát hiện mình không hề có chút chuyện gì.
Hắn cúi đầu nhìn lại mình, trừ trên y phục lưu lại chút vết nám màu đen, cơ thể hắn không hề có bất kỳ tổn thương gì. "Ảo giác sao?"
Lữ Thiếu Khanh lẩm bẩm, một khắc sau, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi.
Tiếp đến, ý thức của hắn chợt lóe lên, nguyên anh trong cơ thể đi vào trong thức hải.
Vừa đến, trong thức hải đã sóng gió kinh hoàng, giống như là đến ngày tận thế.
Trời đất địa một mảnh bóng tối, trên bầu trời sấm chớp rền vang, mây đen thật dầy nhìn giống như trời sập vậy, làm trong lòng người ta nặng chịch, nảy sinh tuyệt vọng.
Cơn lốc cuồng hô, sức gió to lớn cuốn lên sóng lớn cao trăm thước, sóng biển gào thét, mãnh liệt dâng trào.
Trên bầu trời, tia chớp màu vàng hóa thành một quả câu kim quang lấp lóe, cách không song song với quả cầu năng lượng màu đen treo trên bầu trời.
Độ lớn của hai quả cầu tương đương nhau, một bên kim quang lấp lóe, giống như mặt trời chói mắt vậy.
Một bên toàn thân màu đen, tản ra ám quang sâu kín, giống như hắc động, căn nuốt tất cả ánh sáng.
Hai quả câu bây giờ đều đang tản phát ra ánh sáng, một bên là ánh sáng màu vàng, một bên là ánh sáng màu đen, giống như chánh tà đối lập, phân biệt rõ ràng.
Giữa hai quả cầu xuất hiện một đường phân tuyến rõ ràng, giống như không ai có thể vượt qua được.
"Không phải chứ, các ngươi chơi đá bóng à?"
Lữ Thiếu Khanh ngẩng đầu nhìn, khóc không ra nước mắt: "Đại lão, các ngươi đều là đại lão, đừng gây khó dễ cho soái ca tầm thường như ta có được không hả?"
Quả cầu năng lượng màu đen không rõ lai lịch tuyệt đối là thứ có lai lịch lớn.
Nói không chừng là vật bồi táng của tiểu đệ Tử Quỷ gì đó.
Quả cầu màu vàng lai lịch rất rõ ràng, từ trời cao rơi xuống, đại diện cho ý chí của thiên đạo.
Xuất hiện ở nơi này, có phải là đại diện cho chính nghĩa để giết chết quả cầu năng lượng màu đen không?
Nếu như có thể giết chết quả cầu năng lượng màu đen, Lữ Thiếu Khanh sẽ giơ hai tay, thả một trăm like ủng hộ.
Đại lão quả cầu năng lượng màu đen, khách trọ chó, còn cố ý quyt tiền thuê, đuổi mãi không đi, hắn đã nhịn lâu rồi. Nhưng, bây giờ hai bên đều ở trong thức hải của hắn, hắn một trăm lần phản đối.
Cửa thành cháy, người vô tội cũng vạ lây.
Đến lúc đó hai vị đại lão đánh nhau, thức hải nhỏ bé của hắn không chịu nổi sức mạnh các đại lão.
Chỉ sợ đánh nhau xong hắn cũng xong đời theo.
"Các ngươi chớ làm loạn, có gì bình tính nói chuyện có được không?"
"Nếu không được thì các ngươi ra ngoài đánh, đừng đánh ở chỗ ta."
Lữ Thiếu Khanh tận tình khuyên bảo, thành khẩn khuyên.
Nhưng hai vị đại lão không coi hắn ra gì, hai quả cầu nhanh chóng có động tĩnh. "XoẹtI"
Quả cầu màu vàng động thủ trước, một tia chớp màu vàng bổ về phía quả cầu năng lượng màu đen.
Tia chớp màu vàng xẹt qua bầu trời, xé bầu trời, tựa như lôi đình diệt thế, hung hãn bổ về phía quả cầu năng lượng màu đen.
Quả cầu năng lượng màu đen cũng không cam yếu thế, một âm thanh giống tiếng sét đánh vang lên, một tia chớp màu đen xuất hiện.
Hai đạo thiểm điện, giống như hai con trâu tức giận ở giữa không trung, hung hăng đụng vào nhau.
"Âm!"
Tiếng vang to lớn điếc tai nhức óc, kinh thế hãi tục.
Trong bầu trời tia chớp màu đen và tia chớp màu vàng như binh lính hai quân giao chiến đang hỗn chiến với nhau.
Màu vàng cùng màu đen dây dưa, sức mạnh làm người ta sợ hãi rạo rực ở trên bầu trời.
Sức mạnh cường đại tạo thành một đợt sóng trùng kích cường đại hất bay Lữ Thiếu Khanh đứng nhìn bên dưới.
"Móa, ông nội các ngươi!"
Nguyên anh màu đen như quả banh da không ngừng lăn lộn trên không trung, bay ra thật xa, Lữ Thiếu Khanh mới ngừng lại.
Hắn còn tiện thể hộc ra một ngụm máu tươi, đó là năng lượng tinh thuần khiến Lữ Thiếu Khanh đau lòng muốn chất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận