Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 695 -



Chương 695:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTuổi tác thiếu nữ không lớn, gương mặt bẩn thỉu, trông chẳng khác nào một nhóc ăn mày.Nàng ta bước theo sau Kế Ngôn, thỉnh thoảng trộm nhìn Kế Ngôn một cái, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.Một đường đi cùng nhau, Kế Ngôn cũng biết tên của thiếu nữ, Úc Mộng.Nàng ta có một tỷ tỷ đi tới Thánh Địa, vốn tưởng rằng đây là một chuyện mang lại vinh dự cho dòng họ, chẳng ngờ lại đem tai ương đến với Úc tộc.Lá gan Úc Mộng rất lớn, tính tình lại hoạt bát. Sau khi ở chung với Kế Ngôn một thời gian, biết Kế Ngôn không phải loại xấu xa tồi tệ, tàn sát người tốt như trong tưởng tượng, nàng ta cũng bạo dạn hơn hẳn."Đại nhân, nhân vật tầm cỡ như ngươi đến chỗ Tây Cực này để làm gì thế?" Úc Mộng rửa hết những vết bẩn trên người mình, thay sang một bộ quần áo sạch sẽ, trở nên hồn nhiên đáng yêu.Tuy tuổi còn nhỏ, nhưng đã lộ ra dáng vẻ của mỹ nhân.Hàn Tinh chia thành bốn khu vực Đông Tế, Tây Cực, Bắc Mạc, Nam Hoang, Thánh Địa nằm ở Đông Tế.Chỗ này thuộc về Tây Cực, giáp với Bắc Mạc.Kế Ngôn nhìn về phía trước, khoé miệng khẽ nhếch lên: "Tới chỗ này, tìm cao thủ đọ chiêu."Sau đó Kế Ngôn bỏ lại một câu: "Chờ ở đây."Dứt lời, bóng người vút lên không, bay về phía trước.Kế Ngôn cảm giác ở đằng trước có người đợi hắn ta, khí tức mạnh mẽ giống như mặt trời chói mắt, cách mười mấy dặm đã có thể cảm nhận được.Kế Ngôn bay tới, một tên Ma tộc mặc giáp đen chống thanh trường đao đứng bên đường, tàn bạo nhìn chằm chằm vào hắn.Gã hét to một tiếng, báo rõ trên mình: "Khố gia, Khố Tu Ma!""Là ngươi, giết thiên tài của Khố gia, giết cháu của ta?"Khố Tu Ma rống một tiếng dữ dội, khí tức trên cơ thể bùng nổ, một luồng sát khí kinh khủng nhào về phía trước.Như ác quỷ rít gào, kinh hãi hồn vía!Đối diện với lão, như đối diện với nghìn vạn vong hồn.Vẻ mặt Kế Ngôn không đổi, chút động tĩnh này không đủ để doạ sợ hắn: "Đúng thế."Khố Tu Ma nghe vậy, không thèm nhiều lời, trường đao trong tay xuất chiêu: "Vậy ngươi chết đi."Khố Tu Ma ra tay, trường đao bùng lên ánh sáng màu đỏ mãnh liệt, như mặt trăng mờ ảo xuất hiện trên nền trời đêm, xung quanh ánh lên sắc đỏ nhạt.Trên mặt Khố Tu Ma mang vẻ ác liệt, quả quyết sát phạt, sát khí toàn thân nồng đậm như biến thành thực thể, tựa như vô số tiếng kêu rên thảm thiết đang truyền tới trong mơ hồ.Kế Ngôn thậm chí có thể nhìn thấy đằng sau Khố Tu Ma hiện ra một vùng núi thây biển máu, vô số thi thể chất chồng, máu chảy thành sông.Như vậy có thể thấy, số người chết trong tay Khố Tu Ma nhiều không đếm xuể, giết người như nghoé, mang theo oán hận của người chết.Kế Ngôn không nhịn được đánh giá Khố Tu Ma cao hơn một chút.Ở Thập Tam Châu kia, Kế Ngôn chưa từng gặp phải loại người này.Cho dù có kẻ giết người vô số, cũng phải tịnh hóa một lượt, tuyệt đối không dám mang theo oán hận của người chết như Khố Tu Ma.Không cẩn thận sẽ ảnh hưởng đến đạo tâm, cuối cùng tẩu hoả nhập ma.Khố Tu Ma phản lại đạo này, chủ động kết hợp, đoạt về cho mình dùng.Lại liên tưởng đến Quỷ Trảo của Khố Giới, Kế Ngôn cũng đoán được đại khái công pháp Khố gia chủ yếu tu luyện thuộc loại hình gì.Ma tộc vốn dĩ đã hiếu chiến, tu luyện mấy công pháp này chỉ khiến người đó càng thêm thích giết chóc.Nếu mà ở Thập Tam Châu, chỉ vài phút thôi sẽ bị những người tu luyện tự xưng là tu sĩ chính nghĩa giết tới tận cửa, vì dân trừ hại.Một đao của Khố Tu Ma chém xuống, lực độ tàn bạo, đao chưa tới, từng trận gió tanh đã thổi đến làm người ta buồn nôn.Cộng thêm khí thế của lão, rất dễ làm đối thủ kinh hãi, khiến đối thủ thầm sinh ra cảm giác khiếp đảm, chưa đánh đã sợ.Một đao này, xem ngươi chống đỡ thế nào.Ánh mắt Khố Tu Ma lạnh như băng, đôi mắt bắt đầu hiện màu máu, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Kế Ngôn, trong lòng đắc ý.Dưới cái nhìn của lão, Kế Ngôn dáng người nhỏ gầy, chẳng khác nào những tên không thể tu luyện trong Thánh Địa.Thậm chí, cho dù là đám người Thánh tộc không thể tu luyện bị coi như nô lệ kia thì dáng người cũng cao to hơn Kế Ngôn.Vóc dáng thế này, thả ra ngoài không sống được quá ba ngày.Vậy thì mạnh cỡ nào?Chết đi!Khố Tu Ma hét lớn trong lòng, tràn đầy mong đợi.Sau khi Khố Tu Ma ra tay, Kế Ngôn cũng ra tay.Mặc dù ra tay sau, nhưng ngược lại tốc độ nhanh hơn Khố Tu Ma một bước.Vô Khưu Kiếm gay gắt đối chọi, bùng lên ánh sáng trắng chói mắt, một kiếm vung ra.Đao kiếm va chạm, ánh sáng trắng và đỏ sậm đụng nhau, cuối cùng toé lên tia sáng chói mắt.Vào khoảnh khắc này, ánh mặt trời trên cao cũng trở nên ảm đạm.Kiếm ý kích động, đao ý tàn bạo, điên cuồng phá huỷ mọi thứ xung quanh.Mặt đất để lại vô số cái hố to nhỏ bất đồng, cây cối đá tảng xung quanh ào ào nứt đôi vỡ nát, biến thành mảnh vụn tung toé.Hai người một kiếm một đao va chạm, đã san mấy dặm xung quanh thành bình địa.Sinh linh trong bán kinh trăm dặm cảm nhận được khí tức kinh khủng, rối rít chạy trốn tứ phía.Sau khi bình tĩnh trở lại, mọi thứ lắng xuống, sắc mặt Khố Tu Ma nghiêm trọng, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Kế Ngôn.Kế Ngôn vân đạm phong khinh, gió nhẹ thổi qua, mái tóc dài khẽ bay, quần áo trắng phấp phới.Lần giao thủ ban nãy, Kế Ngôn đã biết thực lực của Khố Tu Ma.Trên mặt có vài phần tiếc nuối, thực lực này vẫn hơi yếu.Cảnh giới của Khố Tu Ma với hắn ta giống nhau, đều là Nguyên Anh tầng ba.Đã ở cùng cảnh giới, Kế Ngôn không sợ bất cứ ai, bất kể là thiên tài hay yêu nghiệt, hắn ta đều không để vào mắt.Thậm chí có thể tự tin nói rằng, cùng cảnh giới, hắn ta có lòng tin đánh bại bất cứ ai.Đương nhiên ngoại trừ sư đệ hắn.Sư đệ hắn cùng cảnh giới nhưng không yếu hơn hắn ta chút nào, lại còn âm hiểm, nếu không cẩn thận rất dễ gặp xui xẻo.Những người khác, hắn ta không sợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận